Chap 16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nghiên Hy ngày hôm nay thật cao hứng , sáng sớm đã gọi Hàn Canh đi mua vài thứ .

Cha mẹ nàng mời Hàn Canh tới ăn không phải một hai lần , nhưng trước nàng vẫn nghĩ hai người quen biết thời gian chưa lâu , còn chưa đến lúc . Nhưng từ khi nàng và Hàn Canh phá bỏ quan hệ cuối cùng , nàng nghĩ thời điểm tới rồi .

Nàng rất truyền thống , cho nên nàng tự coi Hàn Canh chính là chồng nàng .

Mua túi lớn , túi nhỏ xong hai người ngồi trên taxi , nàng nói với tài xế " Đến Thanh ti tuyết ."

"Sao lại vào đó ?" Hàn Canh nghi hoặc hỏi nàng .

"Đi cắt tóc cho anh chứ sao ? Không nhìn xem tóc anh dài quá rồi , lần đầu tiên đi gặp ba mẹ anh không được có điểm nhỏ nào không tốt . " Nghiên Hy hờn dỗi lườm Hàn Canh , cha mẹ nàng thích đàn ông phải sạch sẽ , gọn gàng .

"Cũng không nhất thiết tới Thanh ti tuyết , tùy tiện tìm một cửa hàng cắt tóc không được sao ?" Hàn Canh sờ sờ tóc mình , thử xem có đúng hay không cần đi cắt .

Lần trước ...

"Em tin vào kỹ thuật của Hi Triệt , em tin cậu ấy sẽ cắt kiểu tóc đẹp nhất cho anh " Từ lần Hi Triệt thay đổi kiểu tóc cho Hàn Canh , Lý Nghiên Hy cảm thấy Hàn Canh thêm ba phần anh tuấn .

Hàn Canh không nói gì , hắn còn có thể nói cái gì ?

Xe taxi đứng ở trước cửa Thanh ti tuyết

" Xin chào...Hàn Canh ca." Lệ Húc thấy Hàn Canh vô cùng vui vẻ , nhưng hắn thấy theo sát Hàn Canh là Nghiên Hy , dáng tươi cười có điểm xấu hổ .

"Hai vị cắt tóc sao ?"

"Tôi không cắt , là anh ấy cắt ." Nghiên Hy đảo mắt tìm xung quanh .

"Khỏi tìm , tôi ở đây ."

Hàn Canh cũng nheo lại con mắt , người đang đi về hướng bọn họ là Hi Triệt sao ?

Cậu ấy nhuộm tóc đỏ .

Màu đỏ rực , rực rỡ đến chói mắt .

Màu sắc rực rỡ , cùng với con mắt to tròn của Hi Triệt dung hợp lại thành thành một loại xinh đẹp vừa sáng chói vừa duyên dáng .

"Hi Triệt , oa , cậu nhuộm tóc đỏ sao , cậu nhuộm tóc có thể xinh đẹp như vậy a." Nghiên Hy là chân thành cảm thán . Nàng không dám nhuộm cái loại màu này mà đi trên phố , hơn nữa màu này với tính cách của nàng cũng không hợp nhưng trên người Hi Triệt lại không như vậy , rất thích hợp , vẻ đẹp của cậu ta hòa cùng màu đỏ rực quả là tuyệt phối .

"Nghề của chúng tôi là vậy , màu nào chưa từng nhuộm qua chứ ." Hi Triệt khóe miệng hơi giơ lên , liếc mắt nhìn trong tay Hàn Canh túi lớn , túi nhỏ " Đây là đi gặp mẹ vợ tương lai sao , mua nhiều đồ như vậy ."

Nghiên Hy vô tư nở nụ cười "Đúng là bị cậu nói trúng rồi , cha mẹ tôi muốn gặp Hàn Canh , thế nên tôi kêu anh ấy đến cắt tóc , tôi tin tưởng kỹ thuật của cậu ."

"Được , tôi sẽ không phụ kỳ vọng của cậu!"

Tại lúc Hi Triệt chạm ngón tay vào tóc Hàn Canh , Hàn Canh rùng mình một cái .

Hi Triệt thay đổi kiểu tóc , nhưng từ góc độ hắn nằm lúc này có thể thấy cái trán trơn nhẵn của cậu ta .

Đẹp hoàn hảo như lần đầu gặp .

Hàn Canh nhẹ thở dài một hơi .

"Nước nóng sao ?"

"Không có , vừa rồi ."

Lần thứ hai trầm mặc , chỉ có tiếng nước chảy , Hi triệt lấy dầu gội vào lòng bàn tay , từ đỉnh đầu Hàn Canh xoa xoa cho nổi bọt .

Tóc của Hàn Canh quấn lấy tay Hi Triệt , tay Hi Triệt xuyên qua tóc Hàn Canh .

Hi Triệt bỗng nhiên nhớ tới bốn chữ .

Để tử triền miên .

Tiếp xúc như vậy có hay không coi như là da thịt thân cận ?

Một mạt cười vô ý đậu trên khóe miệng , rơi vào đáy mắt Hàn Canh .

Mang trên người màu sắc chói mắt như vậy , nhưng dáng cười lại cô đơn .

Hàn Canh nhắm hai mắt lại .

...

Thời gian cắt tóc đều trầm mặc , im lặng đến khi Hàn Canh phát hiện Hi Triệt đem tóc hắn phá hủy .

"Hi Triệt , cậu..này là..." Nghiên Hy nhìn tóc Hàn Canh bị cắt hỏng tung tóe , biểu tình thật khó nhìn , quay ra Hi Triệt phát hỏa .

"Không cố ý , hôm nay người tôi có chút khó chịu , lỡ tay ." Hi Triệt nhay nhay thái dương "Đau đầu ."

Ánh mắt Hàn Canh lóe lên một thoáng .

"Lệ Húc , đi lấy một thẻ VIP dài hạn lại đây ."

Hi Triệt cầm trong tay tấm thẻ đưa cho Nghiên Hy " Tôi xin chuộc lỗi , cắt hỏng tóc của anh ta ."

"Không cần , không cần , không phải chỉ là một mái tóc thôi , không cần như vậy ." Nghiên Hy vội vã từ chối .

"Vậy anh nhận giúp cô ấy ." Hi Triệt nhanh tay nhét tấm thẻ vào vào túi áo ngực Hàn Canh , nhẹ nhàng vỗ vỗ .

"Với cái đầu này không thích hợp đi gặp mẹ vợ nhỉ ? Hay là đội mũ vào ?" Hi Triệt nhìn kiệt tác trên đầu Hàn Canh , nở nụ cười .

Nghiên Hy phiền muộn nhìn tóc Hàn Canh , như thế này sao đưa về gặp cha mẹ được , ở trong nhà sao có thể đội mũ chứ .

"Ngày hôm nay coi như xong , em nói ở cục xảy ra chuyện có nhiệm vụ khẩn cấp ." Hàn Canh mở miệng .

"Không thể làm khác hơn , đành vậy." Nghiên Hy nhẹ giọng than .

"Thực sự không cố ý đâu ." Hi Triệt nói với Hàn Canh .

"Không sao đâu ."

"Vậy thì tốt ."

Hai người ánh mắt chạm nhau , giống như trực diện đối đầu .

Ai dời đi trước là người đó thua .

Hàn Canh .

Anh có thể thua tôi cái gì ?

...

Hai người vừa rời khỏi , Lệ Húc đến bên Hi Triệt , nhỏ giọng:

" Ca , em thấy vừa rồi kiểu tóc anh cắt vô cùng thành công !"

Hi Triệt nhéo nhéo mũi hắn "Lệ Húc , chỉ học cái xấu thôi . "

"Em đương nhiên ở bên anh , không học điều xấu sao được chứ !" Lệ Húc hăng hái nói .

"Vậy cậu nghĩ tôi làm vậy đúng không , đứng về phía tôi sao ?"

"Mặc kệ anh làm đúng hay sai , dù thế nào anh vẫn là anh của em , mà anh ấy , cũng là anh của em!" Lệ Húc cúi đầu , có chút ngượng ngùng .

"Lệ Húc , cậu thực sự ngốc nghếch một cách đáng yêu ." Hi Triệt sờ sờ đầu Lệ Húc , trong lòng cảm thấy ấm áp , có đứa em này ở bên cạnh hắn thật tốt .

;

"Cái tên Kim Hi Triệt này hôm nay bị làm sao vậy , sao lại cắt cho anh xấu xí như thế ? Sớm biết thế này nghe lời anh tùy tiện chọn một hàng cắt tóc , cũng sẽ không biến thành cái dạng này ." Nghiên Hy vô cùng mất hứng , phụng phịu oán giận .

"Cậu ấy cũng không phải cố ý , không phải cậu ấy nói bởi thân thể khó chịu sao , cậu ấy vừa bị bệnh xong mà." Hàn Canh vì Hi Triệt mà giải thích .

"Sao anh biết cậu ấy vừa bị bệnh ? Em cũng không biết ." Nghiên Hy liếc Hàn Canh một cái , có điểm nghi hoặc .

" A, đó là anh đến bệnh viện thăm một người bạn , lại gặp cậu ấy ." Hàn Canh ho nhẹ một tiếng , dù sao liên quan đến một vụ án , hắn cũng không phải không muốn nói thật , chỉ là không muốn phải giải thích nhiều . Hơn nữa , hắn cũng không muốn nói cho nàng biết nhiều chuyện về Hi Triệt .

"Là như vậy sao". Nghiên Hy gật đầu , sau đó nhìn Hàn Canh cười cười "Không biết còn tưởng rằng anh với Hi Triệt là bạn học cũ đó , phục vụ sinh lúc nãy còn kêu anh là Hàn Canh ca ."

" A , phục vụ sinh kia là em họ của Hi Triệt , cậu ấy rất dễ thương ." Hàn Canh nét mặt thoáng qua vẻ mất tự nhiên , lời Nghiên Hy nói nhắc nhở hắn , Nghiên Hy cùng Hi Triệt là bạn cùng học cao trung , trong khi mình với Hi Triệt biết nhau được bao lâu , vậy mà cư xử như quen biết rõ cậu ta .

Hắn thậm chí từng ở qua đêm ở nhà cậu ta...Tâm tư Hàn Canh lại trầm xuống .

"Em còn không biết Hi Triệt có người em họ đáng yêu như vậy." Lần này Nghiên Hy chỉ một ngón tay truy vấn Hàn Canh làm sao biết được những chuyện này ." Em biết cậu ấy từ hồi cao trung , chỉ biết cậu ta là kẻ có tiền , tuy rằng không phải rất chưng diện nhưng trên người quần áo mặc rõ ràng là hàng hiệu , đúng rồi , Thanh ti tuyết cũng là của nhà cậu ta chuyện này cũng là anh nói cho em biết ."

"Em cùng cậu ta , cao trung rất thân thiết sao ?"

"Cũng coi là vậy , khi đó em với cậu ta ngồi bàn trước sau , cũng có tiếp xúc , nhưng em vẫn nghĩ cậu ấy với nữ sinh có duy trì khoảng cách , có thể do tuổi trẻ nên xấu hổ . Thế nhưng cậu ta mồm miệng thật độc địa , cùng Hi Triệt đấu võ mồm em đều thua ." Cao trung , vóc dáng Hi Triệt không cao lắm , Nghiên Hy ngồi đằng sau cậu ta . Khi đó Nghiên Hy biết Kim Hi Triệt không chỉ có khuôn mặt đẹp mà cậu ta còn cái cái lưng cũng rất ưa nhìn , nhất là khi cậu ta mặc áo sơ mi , có thể thấy rõ xương bả vai , thân hình thiếu niên thon gầy mong manh , là đối tượng chú ý của những thiếu nữ mười sáu , mười bảy tuổi .

"Có rất nhiều nữ sinh thích cậu ta sao ?" Hàn Canh hỏi tiếp .

"Đúng vậy , rất nhiều , bình thường đều có nữ sinh lén lúc tới bàn của cậu ta nhét thư tình , đúng rồi em còn nhớ một chuyện ." Nghiên Hy nhớ tới điều gì đó , thoáng cái mặt mày hớn hở .

"Em còn có lần phát hiện có một nam sinh đưa thư tình cho cậu ta , đàn ông con trai mà viết thư tình cho một thằng con trai khác , thư tình còn màu hồng phấn , thật là buồn nôn , đồng tính luyến ái đều là biến thái !" Ngày đó đến phiên Nghiên Hy trực nhật , nàng đến phòng học từ sớm , vừa lúc gặp được một nam sinh đến gần bàn Hi Triệt nhét vào vật gì đó , thấy Nghiên Hy người đó hoang mang vội vàng bước ra ngoài . Nghiên Hy hoài nghi người đó lấy trộm thứ gì đó , liền đi xem xét bàn của Hi Triệt , kết quả là thấy bên trong một phong thư màu hồng , trên đó rõ ràng là chữ viết của nam sinh .

"A , lại có chuyện ...có chuyện như vậy sao ?" Hàn Canh nhỏ giọng nói , muốn vờ cười cũng cười không nổi .

"Em còn hỏi Hi Triệt chuyện này , nói cậu ta có nam sinh đưa cậu ta thư tình à . Anh đoán cậu ta trả lời thế nào ?" Nghiên Hy ra vẻ huyền bí hỏi Hàn Canh .

"Trả lời thế nào ?"

Nghiên Hy nhăn mặt nhăn mũi " Cậu ta nói nam sinh chưa từng viết thư tình cho cậu nên cậu ghen tỵ hả ?"

"Hứ , ai nói không có nam sinh viết thư tình cho em , nói như thế nào cũng là hoa khôi , chỉ là mấy tên nhóc đó em đều chướng mắt !" Nghiên Hy kéo tay Hàn Canh , cười ngọt ngào , thân mật .

"Nếu anh không hỏi , em cũng quên mấy chuyện đó , lần sau gặp cậu ta em phải đòi lại nợ cũ này , còn dám nói em không có ai theo đuổi , anh so với tên nam sinh đưa thư tình cho cậu ta còn đẹp trai hơn nhiều , xem ai phải ăn dấm chua nhá , làm cho cậu ta tức chết !"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net