Chap 31

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hi Triệt nghe thấy tiếng, quay đầu lại

A Lạc chỉ tay mà mắng " Triệu Khiêu Hiền , tên khốn còn dám vác mặt tới , còn muốn hại Tiểu Hi sao ?"

Triệu Khuê Hiền không để ý tới A Lạc , đứng ở sau Hi Triệt chăm chú nhìn hắn .

Hi Triệt nhíu nhíu mày " Sao vậy . hôm nay còn muốn mời tôi uống rượu sao ?"

Khuê hiền gật đầu .

"Tốt lắm." Hi Triệt đứng lên .

"Tiểu Hi Hi..." A Lạc phía sau gọi hắn , trong giọng nói mang theo chút lo lắng .

Hi Triệt giơ bàn tay ra hiệu cho A Lạc cứ yên tâm , hắn cùng Khuê hiền chọn một góc phòng ngồi xuống . A Lạc đem ra hai ly rượu đặt mạnh xuống bàn , hừ một tiếng lắc mông quay đi .

"Hi Triệt , tôi không nghĩ còn có thể nhìn thấy anh ở nơi này." Triệu Khuê Hiền uống một ngụm rượu mới mở miệng .

"A Lạc nói cậu cũng đã lâu không tới , hôm nay đúng là khéo xếp , đúng là oan gia ngõ hẹp ." Hi Triệt cười nhạt , cũng uống một ngụm , A Lạc tự mình bưng tới , hắn có thể an tâm mà uống .

"Có người báo cho tôi biết , tôi biết anh tới thì mới đến." Triệu Khuê Hiền chăm chú nhìn Hi Triệt , không chớp mắt cũng không dời ánh nhìn , lâu như vậy không gặp , người đàn ông này vẫn có thể hấp dẫn toàn bộ sự chú ý của hắn .

"A , xung quanh đây sắp xếp không ít cơ sở ngầm sao ? Khuê Hiền , cũng công phu quá nha." Hi Triệt cười nhạt , ý tứ hàm súc .

"Hi Triệt , chuyện lần trước...Xin lỗi. Tôi không nghĩ cảnh sát đột nhiên xuất hiện ." Triệu Khuê Hiền rút cục mở miệng xin lỗi .

"Ý của cậu là , nếu như cảnh sát không đột nhiên xuất hiện , không đưa đến đồn cảnh sát , cậu sẽ rất yên tâm thoải mái chuốc thuốc cho tôi rồi sau đó thịt tôi sao ?" Hi Triệt ánh mắt sắc bén , giọng nói cũng lạnh lùng .

Triệu Khuê Hiền nửa ngày không nói , nhưng những lời nói ra lại khiến Hi Triệt kinh ngạc .

"Đúng thế! Đêm đó tôi đã nghĩ trăm phương ngàn kế , ngay từ đầu tôi cũng không nghĩ cho anh uống thuốc , nhưng tôi thấy đêm đó anh không vui , làm như vậy để anh được vui vẻ . Tôi có thể khiến anh quên những chuyện không vui , tôi đã sớm nói qua , tôi có thể đem cho anh vui vẻ ." Thanh âm cứng cỏi , ánh mắt nóng rực theo sát Hi Triệt .

"Đồ thần kinh , tôi nói cần cậu cho tôi vui vẻ sao ? Tôi muốn cậu cho tôi thuốc sao ? Cậu là tôi sao mà làm như vậy ?Cậu là thằng khốn bị tâm thần!" Hi Triệt nổi giận , đây là cái đạo lý gì chứ , thằng khốn tâm thần này !

"Nhưng vì sao anh cứ phải tạo áp lực khiến bản thân khổ sở ? Cái tên đánh nhau với tôi , còn có tên cảnh sát kia , cũng không khiến anh vui vẻ , vì sao anh không chọn tôi ?"

"Cậu với tên Trịnh Duẫn Hạo kia đúng là giống nhau , ngạo mạn , vô sỉ , tự đại ." Hi Triệt ngửa đầu uống nốt ly rượu , hắn muốn đứng lên , hắn không muốn cùng cái tên bệnh thần kinh này tiếp tục dây dưa .

"Hi Triệt , chuyện không may lần trước khiến tôi nghĩ , nếu như anh không bao giờ ...tới nơi này nữa , chúng ta không có duyên phận , thế nhưng bây giờ anh lại đến , tôi sẽ không đơn giản buông tay ."

Hi Triệt nghiêng đầu nhìn ánh mắt kiên định của Khuê Hiền , khóe miệng khẽ nhếch .

"Chẳng có gì là không buông tay được , đừng đem tình cảm ra mà so sánh như vậy ."

/

Mấy ngày nay Hàn , Lý hai nhà đều bận túi bụi , hôn sự không tới nửa tháng nữa sẽ cử hành , một đống chuyện lớn nhỏ cần phải xử lý . Sợ nhất chính là không thuê được nhà hàng , nhưng may mắn Hàn Canh bởi vì một vụ án mà kết giao tình với ông chủ của nhà hàng Cẩm Trình , thuê địa điểm coi như thuận lợi .

Sau đó đi phát thiếp cưới .

Viết thiếp cưới giao cho hai nhân vật chính , chiếu theo danh sách mà ghi tên . Lúc ghi thiếp , Hàn Canh vẫn lo lắng không yên nếu Nghiên Hy có nhắc đến Hi Triệt , nhưng khiến hắn thở phào nhẹ nhõm vì nàng không hề nói gì .

Thế nhưng hắn không biết rằng , Hi Triệt chính là người đầu tiên nhận được thiếp cưới của bọn họ , nhanh đến mức hắn còn chưa khịp suy nghĩ sẽ phải nói chuyện đám cưới với Hi Triệt như thế nào .

Tên đã lên cung , thương tổn không thể tránh né .

Lý Nghiên Hy lúc nhìn danh sách cũng lo lắng liệu Hàn Canh có nhắc tới Hi Triệt hay không , từ đầu đến cuối Hàn Canh không hề nhắc , trái lại càng khiến nàng không an tâm .

Nếu như nói Hàn Canh nói thật , bọn họ thực sự không có chuyện gì ,Hàn Canh sẽ có thể thẳng thừng mà nói ra cái tên Kim Hi Triệt , dù sao hai người cũng coi là bạn bè . Ngực nàng rõ ràng , cái tên Kim Hi Triệt này đã thành cái gai trong tim nàng , sẽ không đơn giản mà nhổ đi . Phụ nữ khi đã bắt đầu cảm giác bất an sẽ không thể ngăn bản thân ngờ vực mọi thứ , cho đến khi cả hai người cùng mệt mỏi .

Nàng bất an nhưng nàng không phải kẻ ngu ngốc như vậy , nàng sẽ không để Hàn Canh nhìn ra bất an cùng hoài nghi của nàng , nàng muốn Hàn Canh cảm giác được nàng tin tưởng , như vậy Hàn Canh mới có thể ở bên nàng .

Kết hôn nhanh một chút , khi kết hôn xong mọi chuyện đều có thể yên ổn lắng xuống .

Về phần hôn lễ , Kim Hi Triệt có tới hay không...Dù sao thiếp cưới nàng đã gửi đi , có tới hay không đều do cậu ta tự chọn .

/

"Hàn Canh ca ? Em là Lệ Húc , em muốn gặp anh một chút ."

Tiếp điện thoại của Lệ Húc , Hàn Canh rất nhanh chạy tới nơi hẹn . Hắn có thể đoán được Lệ Húc muốn nói với hắn cái gì , hắn cũng muốn qua Lệ Húc biết được Hi Triệt mấy hôm nay thế nào .

"Hàn Canh ca , anh thực sự sắp kết hôn sao ?" Hai người vừa gặp mặt , Lệ Húc đã khẩn trương hỏi vấn đề quan trọng nhất .

Hàn Canh nhìn khuôn mặt nôn nóng của cậu ta , lại càng khó mở miệng , chần chờ nửa ngày mới thừa nhận . "Đúng , tôi sắp kết hôn."

Lệ Húc vẻ mặt hiện rõ sự thất vọng , thần tình có chút mờ mịt .

"Vì sao vậy ? Vì sao anh kết hôn ? Anh thực sự thích chị ta sao ? Em thấy mà , không phải anh thích Hi Triệt ca sao ?"

"Lệ Húc , cậu còn nhỏ , cậu không hiểu." Hàn Canh thở dài một hơi .

"Em không hiểu , anh có hiểu không ?" Lệ Húc bỗng nhiên cảm giác tức giận , cậu mở to hai mắt , khẳng khái nói ra suy nghĩ trong lòng .

"Em không biết anh với cái chị kia quan hệ như thế nào , nhưng nếu anh không thích chị ấy sao lại kết hôn , không phải hại người ta sao ? Nếu sau này chị ấy biết anh không yêu chị ấy , chị ấy phải làm sao , đã kết hôn rồi chị ấy sẽ phải làm sao ? Hi Triệt ca phải làm sao ?" Chưa kết hôn , Hàn Canh tự do , Hi Triệt ca cùng anh ta ở cùng một chỗ , tự do yêu nhau , thế nhưng nếu anh ta kết hôn , sẽ ra sao ? Hi Triệt ca sẽ biến thành kẻ thứ ba phá gia đình người ta sao ? Đối với Hi Triệt ca mà nói đó là sự tàn nhẫn .

"Những điều cậu nói...tôi đều nghĩ qua , tôi thừa nhận tôi có cảm tình với Nghiên Hy , tôi lúc đầu cũng cho đó là tình cảm sâu đậm , cô ấy là đối tượng thích hợp để kết hôn , nhưng không phải là người quan trọng nhất không thể bỏ được .Thế nhưng..." Hắn ngẩng mặt lên nhìn , trong ánh mắt Lệ Húc là phẫn nộ .

"Cô ấy đang mang thai , tôi không thể trốn tránh trách nhiệm ."

Lệ Húc sửng sốt nửa ngày , nhếch miệng nở nụ cười , dáng tươi cười lại mang theo dáng dấp châm chọc của Hi Triệt .

"Hóa ra đúng là đã mang thai , chúc mừng , anh sắp được gọi là cha rồi ."

Lệ Húc đứng dậy nhìn xuống Hàn Canh .

"Tôi thật sự hối hận , không nên ngu ngốc mà vun vén cho hai người ở cùng một chỗ với nhau , nếu như không phải tôi đa sự , Hi Triệt ca sẽ không khổ sở như thế này."

"Hi Triệt ca không phải thua vì một đứa trẻ , mà anh ấy thua bởi do dự cùng dục vọng của anh ."

Nói xong câu cuối , Lệ Húc nhanh chóng ra đi .

/

Lệ Húc ở bên ngoài thật lâu , cho đến khi đêm về , toàn thân uể oải mới nặng nề bước chân về nhà . Cậu cảm giác mình không có mặt mũi đi gặp Hi Triệt ca , cậu vội vàng như vậy là muốn giúp , một lòng muốn Hi Triệt ca cùng người anh ấy yêu thương ở cùng một chỗ , thế nhưng kết quả lại như thế này ,còn không bằng ngay từ đầu chấm dứt cho xong .

Hai nam nhân muốn ở cùng nhau , thực sự khó khăn như vậy sao ?

Hi Triệt ca sau này...Cậu thực sự không dám tiếp tục nghĩ . Lần đầu tiên trong đời , cậu cảm giác được áp lực của hiện thực .

Lấy ra cái chìa khóa , đẩy mạnh cửa ra , Lệ Húc đã bị cảnh tượng trước mắt dọa cho kinh hãi .

Hi Triệt ca gần như toàn bộ trần trụi bị một người nửa thân trần đè trên sofa , người đó trên thân thể Hi Triệt sờ loạn .

Nghe được tiếng động , nam nhân kia ngẩng đầu nhìn Lệ Húc một cái , khuôn mặt xa lạ . Hắn quay ra Lệ Húc dâm đãng cười cười .

Hi Triệt cũng ngẩng đầu lên nhìn Lệ Húc , hất tay đẩy người đang ở trên ra .

"Về phòng ngủ ." Hi Triệt cũng không quay lại nhìn , thẳng hướng phòng ngủ đi vào . Nam nhân kia ánh mắt dâm loạn nhìn khắp người Lệ Húc , sau đó đi theo Hi Triệt vào phòng ngủ .

Ánh mắt khiến Lệ Húc buồn nôn . Một luồng nhiệt xông lên tận óc , cậu xông lên phía trước giật bả vai nam nhân kia ra , đứng trước mặt Hi Triệt .

"Anh , anh đừng như vậy!"

"Anh sao ?" Hi Triệt hỏi ngược lại hai tay khoanh trước ngực , nhướn mày .

"Anh đừng , đừng , đừng hủy hoại bản thân ." Thanh âm cấp bách .

"Hủy hoại ?...Lệ Húc , đúng là cách dùng từ của trẻ con . Anh là hoa cúc khuê nữ hay trinh tiết liệt nữ vậy ? Anh làm sao mà hủy hoại bản thân được."

Hi Triệt nở nụ cười , hắn cười nhìn Lệ Húc khóc ...

"Ca , anh lâu rồi đâu có như vậy , anh đừng bởi vì anh ấy kết hôn , đừng như vậy , em biết anh khó chịu , nhưng anh đừng chà đạp thân thể mình để trút giận ..." Lệ Húc nước mắt rơi càng nhiều , nghẹn ngào .

"Chuyện anh ta kết hôn đâu liên quan gì đến anh? Anh sao phải vì anh ta mà thủ thân như ngọc ." Sắc mặt hắn đanh lại , sau đó khẽ thở dài , dùng tay lau đi nước mắt trên mặt Lệ Húc .

"Đừng khóc nữa , về phòng em đi."

Người đàn ông kia ở đằng sau bọn họ xem náo nhiệt đã sớm không nhịn được , thấy thế lập tức đề nghị "Không về cũng được , chúng ta 3P nha."

Hi Triệt ánh mắt lạnh lẽo , "Muốn làm thì cút vào phòng , không muốn lập tức xéo khỏi đây."

Hi Triệt đưa Lệ Húc nhẹ nhàng ngồi vào trong phòng ngủ của cậu .

"Lệ Húc ,anh là gay , đây mới là cuộc sống của anh ."

Cửa đóng lại , Lệ Húc biết ,cánh cửa duy nhất trong trái tim của Hi Triệt ,cũng đóng lại .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net