Chap 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hai người vào quán ngồi đối diện với nhau , Hàn Canh kêu hai chai rượu .

Hai tay cầm lấy hai cái chai đặt trên bàn , cũng không cần dụng cụ mở , Hàn Canh trực tiếp dùng miệng mở nút , sạch sẽ , gọn gàng .

Rất tuấn tú ,rất đàn ông .

Hi Triệt nhướn mày nhìn Hàn Canh rót rượu vào hai cái chén .

"Nào , cạn chén !"

Hai người giơ chén lên , uống một hơi , cạn sạch .

Hi Triệt nhìn Hàn Canh ngửa đầu uống rượu , hầu kết trượt lên xuống , hắn thực sự bị cái loại động tác này của nam nhân hấp dẫn , ở buổi họp lớp , hắn đã chú ý đến động tác uống rượu của Hàn Canh , vô cùng đẹp .

"Hi Triệt , tôi hỏi cậu chuyện này , cậu đừng nghĩ tôi xâm phạm bí mật riêng tư của cậu được không ? " Hàn Canh rót thêm rượu , cười cười hỏi .

"Chuyện gì ?" Hi Triệt có chút căng thẳng , lẽ nào bị anh ta nhìn ra ? Không có khả năng .

"Tôi nghe nói Thanh ti tuyết là gia đình cậu lập nên , sao cậu lại chỉ là tạo mẫu tóc , sao không an bài cho cậu là quản lý hay làm việc gì đó khác ?"

Thì ra là chuyện này , Hi Triệt thoáng thả lỏng , nhưng ngực lại lướt qua một tia ngoài ý muốn , Hàn Canh biết Thanh ti tuyết là của Kim gia , là vô tình biết hay nỗ lực tìm ra ?

"Tôi thích công việc này , trước khi vào đại học đã thích cắt tóc , học đại học chuyên ngành tôi không thích , thực sự muốn trở thành nhà tạo mẫu tóc , tuy rằng cha mẹ thấy có chút mất mặt nhưng không lay chuyển được .

Ngay từ đầu khi hắn nói muốn trở thành nhà tạo mẫu tóc , bị cường liệt phản đổi , con trai duy nhất của chủ tịch lại đi làm một cái thợ cắt tóc nho nhỏ ? Như thế nào cũng rất mất mặt . Nhưng Hi Triệt đã quyết tâm ,cuối cùng không có biện pháp phải để hắn học thử xem , kết quả thấy hắn cũng có tài năng , sau thấy hắn làm mọi việc đều tốt , cũng tạm thời cho qua , chấp nhận cho hắn chơi hai năm , rồi quay lại học quản lý .

"Có gì là thất bại chứ , bản thân hài lòng là được . Tôi thấy cậu rất phù hợp với nghề này ."

"Thế nào là phù hợp ?" Hi Triệt thật muốn nghe Hàn Canh nói ra đáp án gì hay cũng chỉ là khen qua loa mà thôi ?

"Cái đó , nói thế nào nhỉ..." Hàn Canh hơi hơi nhíu mày ,nghĩ làm sao có thể biểu đạt , bộ dạng suy nghĩ lúc này thật đáng yêu .

"Cậu thực rất có phong cách , giống như những thần tượng , vậy nên mới làm công việc này ." Hàn Canh rốt cục cũng biểu đạt được ý bản thân muốn nói , nam nhân trước mắt trưởng thành đẹp như vậy , tựa hồ nên làm loại công việc này , tạo ra cái đẹp .

Hàn Canh khiến Hi Triệt nhớ tới câu nói có người đã nói trước kia .

"Kim Hi Triệt , cậu lớn lên như vậy , trời sinh để làm gay .

Khóe miệng cong lên , rót thêm chén rượu .

"Cảnh sát , tôi kính anh một chén !"

Từ khi Hàn Canh đến tìm hắn , Hi Triệt đã nghĩ nên hay không làm anh ta quá chén , sau đó lựa thời thế rồi tính tiếp , đó luôn là biện pháp tốt nhất đối phó với straight , khi đàn ông say sẽ thực sự biến thành nửa thú , đến lúc đó mặc kệ dưới thân là nam hay nữ , chỉ cần cùng lên giường là đủ rồi .

Hi Triệt tửu lượng cũng không tệ , hắn từng gặp gỡ một người tửu lượng rất tốt , người đó uống rượu như nước , người khác mỗi ngày uống ít nhất một ly nước , còn người kia mỗi ngày ít nhất một ly rượu , Hi Triệt ở cùng hai tháng , tửu lượng cũng luyện tốt lên nhiều , tuy không phải nghìn chén không say , nhưng người bình thường không thể thắng hắn .

Hai người uống vài chén , hai chai rượu đã hết .

Hi Triệt uống rượu dáng điệu cũng rất tiêu sái , ngửa đầu một ngụm hết chén . Hàn Canh nhìn Hi Triệt như vậy không khỏi cười nói " A , nhìn không ra cậu đó , cậu uống khá thật , xem ra ngày hôm nay tôi phải chuẩn bị tinh thần ."

Hi Triệt cười cười không nói tiếp , nhìn Hàn Canh lại dùng răng mở nắp hai chai nữa , đưa cho Hi Triệt một .

"Nào , uống bằng chai luôn ."

Hàn Canh , chính anh muốn liều mạng uống , xảy ra cái gì ngoài ý muốn đừng trách tôi . Hi Triệt khóe miệng khẽ nhếch , tươi cười giảo hoạt , cầm cái chai bắt đầu cùng Hàn Canh đối ẩm .

Thế nhưng hắn thật không ngờ, gặp địch thủ .

Hàn Canh trời sinh tửu lượng tốt , chỉ cần là rượu hắn có thể uống , hơn nữa có thể uống hơn người bình thường rất nhiều .

Phía dưới bàn vỏ chai ngày càng nhiều , ánh mắt Hi Triệt ngày càng mờ mịt , thế nhưng Hàn Canh vẫn thanh tỉnh , tự nhiên .

"Hàn Canh , anh , anh đúng là tửu lượng tốt , sao có thể uống thế nào cũng không say ?" Hi Triệt câu nói đã không liền mạch , mắt say lờ đờ như sương mù bao phủ , trừng mắt nhìn Hàn Canh .

Hàn Canh hôm nay uống coi như rất thoải mái , thật lâu mới gặp đối thủ như vậy , nhìn bộ dạng Hi Triệt trước mắt , nghĩ hắn đã say .

"Hi Triệt , uống với cậu hôm nay thật sảng khoái , lần sau chúng ta uống tiếp ! Ngày hôm nay đến đây thôi , cậu say rồi ." Hàn Canh ngoắc tay tính tiền .

"Tôi không say , không có say!" Hi Triệt con mắt trừng lớn hơn nữa , cảm giác ủy khuất cong môi .

"Được được , cậu không có say , là tôi say." Hàn Canh nhìn Hi Triệt trừng lớn mắt , bĩu môi , nam nhân thế nhưng...thật đáng yêu .

Cười cười , đến dìu cậu ta .

"Không cần dìu tôi , tôi không có say."

Hi Triệt lè nhè , thân thể vô lực dựa vào người Hàn Canh , Hàn Canh một tay cầm lấy tay Hi Triệt , tay kia quàng qua vai , duy trì thăng bằng cho cậu ta , bất quá Hi Triệt hầu như dựa hoàn toàn vào trong lòng Hàn Canh .

Cho đến khi Hàn Canh nhét được Hi Triệt vào trong taxi , cậu ta vẫn còn bám chặt .

"Hi Triệt , Hi Triệt , nhà cậu ở đâu ?"

Hi Triệt lầm bầm nói ra nơi mình ở . Taxi hướng phía trước đi tới , bọn họ vẫn duy trì tư thế như vậy , bởi vì Hàn Canh muốn để Hi Triệt ngồi thẳng dậy cũng không được , cuối cùng để cậu ta không ngã lên đùi mình , hắn đành phải để Hi Triệt tựa lên vai .

Hi Triệt thở ra một luồng nhiệt khô nóng trên cổ Hàn Canh , rất nóng , rất ngứa ngáy , lại nồng đậm vị rượu . Hơi cúi đầu có thể thấy Hi Trệt mắt khép hờ , lông mi thật dài , môi cong lên , thỉnh thoảng còn lẩm bẩm .

Mỉm cười , cậu ta uống say , bộ dạng ngủ thật giống một đứa trẻ .

Về đến nhà , mất nửa ngày mới hỏi được số nhà của cậu ta , rốt cục kéo Hi Triệt lên lầu , may là không quá cao , ở lầu ba , nếu không nhìn hai nam nhân thực quái dị , hắn ôm Hi Triệt lên lầu , dù sao cậu ta cũng gầy như vậy , so với nữ nhân cũng không nặng hơn là bao .

Hàn Canh gõ cửa , hắn không biết Hi Triệt ở một mình hay không , trước tiên vẫn nên gõ cửa .

Gõ đến lần thứ hai , cửa mở .

Hàn Canh ngẩn người , không phải là phục vụ sinh trong cửa tiệm sao ?

"A . Hi Triệt ca , làm sao vậy , uống say sao ?" Lệ Húc vừa thấy bộ dạng của Hi Triệt , có chút hốt hoảng , vội vàng để hai người bọn họ vào nhà .

"Ừ , uống say ." Hàn Canh đặt Hi Triệt nằm trên sofa , thở một hơi , thế nhưng Hi Triệt lại ngã lên người Hàn Canh .

Phải hay không là hắn cố ý .

Hàn Canh cười khổ một tiếng , nhìn về phía Lệ Húc đang ngây ngốc đứng nhìn .

"Cậu là ...Lệ Húc phải không ?" Hàn Canh nhớ hình như Hi Triệt gọi cậu ta như vậy .

"Em là Lệ Húc , là em họ của Hi Triệt ." Lệ Húc lúc này mới bắt đầu phản ứng , vội vàng tự giới thiệu .

"Em họ sao , trách không được hai người ở cùng một chỗ ." Hàn Canh cười cười , "Không có sao đâu , tôi với anh cậu uống rượu say ."

"Không có việc gì , để em đi lấy nước ." Lệ Húc không biết phải nói gì , vội chạy đi lấy nước .

Đưa cốc nước cho Hàn Canh , Hàn Canh tự mình uy Hi Triệt uống .

Mới được một chút , Hi Triệt đã chau mày .

Hàn Canh thấy không ổn , chưa kịp gọi Lệ Húc đi lấy chậu , Hi Triệt đã ói đầy ra người hắn.

Lệ Húc cực kỳ choáng váng , Hàn Canh lại cười khổ .

"Cái kia , cái kia , phải tắm rửa ?" Lệ Húc nhìn một đống hỗn độn , cũng hiểu được tình thế khó xử .

Hàn Canh vốn định từ chối , nhưng thấy trên người dính này nọ , hắn tuy không có khiết phích thế nhưng không có nghĩa hắn nguyện ý mang theo những thứ này ra cửa . Đang do dự , Lệ húc đã chạy vào phòng của Hi Triệt , tìm áo sơ mi và quần .

"Anh mặc đồ của Hi Triệt ca được không ."

Nhìn quần áo sạch trước mặt , Hàn Canh cũng có chút dao động .

"Được rồi ,cảm ơn cậu ."

"Không không , đừng nói cảm ơn , nếu không có anh ở đây ẹm thật sự không biết làm cái gì bây giờ . Cái kia..." Lệ Húc nhìn hai người bọn họ , muốn nói cái gì đó lại thôi .

"Làm sao vậy ?"

"Cái kia , anh có thể giúp thì giúp đến cùng , giúp Hi Triệt ca tắm rửa được không ? Em sợ làm không tốt ." Lệ Húc vẻ mặt mang theo cầu khẩn , nhìn Hàn Canh .

Hàn Canh sửng sốt , hắn vốn nghĩ giao Hi Triệt cho Lệ Húc giúp tắm rửa sạch sẽ , thế nhưng Lệ Húc nói như vậy , hắn lại nhìn Hi Triệt thân thể gầy yếu ...

"Được rồi ."

Nhìn Hàn Canh đỡ Hi Triệt vào phòng tắm , Lệ Húc nhẹ nhàng thở ra , lộ tia mỉm cười .

Hi Triệt ca , em rất ngốc , chỉ có thể giúp anh đến thế này thôi ...
Lệ Húc xoay người , mặc áo khoác , thay giầy đi ra cửa .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net