Đôi giày thứ mười bảy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Brandeis nói với tôi rằng Valerie muốn trở thành con người, vì cô ta muốn có một cuộc sống thú vị như tôi – cái cách anh ta nói từ 'thú vị' nghe như thể nó là một từ đáng kinh tởm – và cha tôi đã luôn khuyến khích cô ta. Ông đã kể cho cô ta về một bùa chú cổ xưa có khả năng biến chiếc đuôi cá lộng lẫy thành một đôi chân, với cái giá là một nửa linh hồn của chính cô ta.

Một bùa chú yêu cầu hiến tế, nói cách khác, một lời nguyền.

Cha tôi chỉ mới đề cập chuyện hiến tế với Valerie trong cú điện thoại gần đây, và điều này làm cô ta kinh hoảng, vì cô ta biết mình sẽ không bao giờ có thể thực hiện nó. Một nửa linh hồn là cách nói khác để chỉ giọng nói của người cá, mà một người cá không thể lên tiếng thì không khác gì đã chết.

"Đó là nguyên nhân dẫn đến tình trạng sốc tâm lý." Brandeis kết luận.

Tôi hoàn toàn không biết phải nói gì để đáp lại anh ta. Hẳn cha tôi đã nghĩ rằng ông đang đưa ra những lời khuyên tốt nhất, rằng Valerie nên được biết rõ tất cả các lựa chọn phía trước cô ta. Theo một cách nào đó, cha tôi có ý tốt.

Nhưng lần này, tôi không thể đứng về phía ông được.

Ngay chiều hôm đó, tôi lập một bản tường trình có chữ ký của tôi và Brandeis rồi trình lên Cục Bảo vệ Sinh vật Huyền bí, yêu cầu hình phạt phù hợp được đưa ra và nếu cần, một án lệnh cấm chỉ.

Tôi nghe nói cha tôi đã bị phạt một khoản tiền khá lớn, cũng như ông không được phép giao tiếp với Valerie dưới mọi hình thức nếu không có sự cho phép và giám sát của tôi hoặc một chuyên viên sinh vật huyền bí có thẩm định.

Nghe nói, vì mặc dù tiền vẫn gửi đều đặn, ông không liên lạc với tôi nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net