3 - tao lại khóc rồi - Nishimura Riki

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vài tuần sau đó ở trường đại học,

Heesung: tb nè

tb: dạ đàn anh..

Heesung: em có biết Park Jong Seong ở đâu không vậy?

tb: dạ sáng giờ không thấy, có chuyện gì sao ạ?

Heesung: thực ra anh và Park Jeon Seong có tham gia chung một môn học ngoại khoá, mọi bữa đều thấy em ấy đi học đều đặn. Nhưng mấy hôm nay không thấy nên hỏi thôi.

tb: à, nếu vậy thì anh không cần lo đâu ạ. Chắc nó lại dở thói lười biếng.

Heesung: cũng không hẳn...

tb: ý là sao ạ?

Heesung: à không có gì, anh có tiết rồi. Anh đi trước nhé.

tb: à vâng.

Heesung rời đi ngay sau khi tạm biệt cô.

Thực ra,tb và Jay đúng là bạn rất thân.Nhưng cũng không có nghĩa là gặp nhau và ở cùng nhau mọi lúc. Có khi cả 1 tháng không gặp nhau lần nào, cả hai đều tôn trọng cuộc sống riêng tư của đối phương.

Hồi trước tb cũng có hơi ngạc nhiên vì cứ lâu lâu là Jay lại trốn đi đâu mất. Mới đầu còn lo lắng tìm kiếm khắp nơi,nhưng sau đó lại biết được lí do và dần quen rồi. Bởi vậy nên những lời Heesung nói cô không phải là không hiểu được.

tb: Lại nữa rồi, ngặt nổi hôm nay mình nhiều tiết quá. Chắc cúp bớt.

Đang loay hoay thì một cậu sinh viên từ đâu chạy đến.

"ê"

tb: Bạn kêu mình hả?

"thôi chết, xin lỗi. Mình nhìn nhầm."

tb: à, không có gì.

Cậu bạn ngay sau đó chạy đi vì ngượng ngùng.

tb: ủa bạn gì ơi, bạn làm rơi thẻ sinh-

tb: viên

tb: ủa mất tiêu rồi.

tb: mĩ nam ngại ngùng à, cậu thật thú vị nha

3s sau

tb: tự nhiên thấy mình khùng ghê =))

tb: ủa quên, có tiết.

...

tb: xin lỗi thầy, em đến muộn.

tb: ủa

Tưởng trễ giờ của giáo sư khó, nhưng ai ngờ thầy bận việc nên vào trễ. Thấy tb đứng trên bục hơi ngượng nên Heesung ngồi từ xa vội nhắc nhở bằng khẩu hình miệng

Heesung: thầy chưa đến

tb: trời má nhục.

tb cũng nhanh chóng chạy về phía ngay cạnh Heesung mà ngồi xuống.

Heesung: em không sao chứ?Bình thường em đâu có đến muộn.

tb: à tại em quên mất giờ học ấy.

Heesung: à...

Heesung: ơ?

tb: sao ạ?

Heesung: thẻ sinh viên đó là của ai vậy?

tb: em không biết, có một bạn đánh rơi. Em định lát nữa học xong mang đến phòng giáo sư Kim nhờ trả giúp.

Heesung: anh cũng có việc đến phòng giáo sư, anh đi cùng em.

tb: vậy cũng được, có ảnh thì đỡ sợ rồi.

Heesung: đỡ sợ?

tb: đúng rồi, giáo sư Kim còn trẻ chán. Em cứ tưởng là sẽ kiểu teen teen hài hài.Nhưng ai ngờ lần đầu ổng bước vào lớp ấy,sát khí trùng trùng.Em nhìn mà hãi.

Heesung: nhìn vậy thôi chứ thầy dễ gần lắm, chịu khó bắt chuyện 1 tí.

tb: anh thì dễ rồi. Được thầy ấy quý muốn chết.

Heesung: cũng tạm.

Heesung: à, giáo sư vào kìa.

...

Buổi học kết thúc, như đã nói trước. Tb và Heesung cùng nhau đến văn phòng giáo sư Kim mà họ đã nhắc đến.

tb: đây là lần đầu em đến văn phòng của thầy ấy đó.

Heesung: em sẽ giật mình đó.

tb:

Heesung: đến rồi, mở cửa ra rồi em sẽ biết.

tb: à...

Cô mở cửa ra theo lời của Heesung, và quả thật là cô khá sốc. Giáo sư Kim khó tính mà gặp mỗi ngày, cụ thể hơn là trong tiết học vừa nãy. 1 người nổi tiếng nghiêm khắc, khó tính.Giờ đây đang nằm gác chân lên bàn và cắn hạt dưa. Lại còn đang mang đôi dép lào màu hồng nữa.

tb: =))))

Giáo sư Kim: Heesung tới rồi hả?

Giáo sư Kim: ủa tb?

Nhìn thấy tb, vị giáo sư kia lập tức ngồi lại đàng hoàng nghiêm chỉnh. Nhưng mọi thứ đã quá muộn màng, tb đã nhìn thấy hết :))

Heesung: xin giới thiệu lại với em cụ thể hơn,giáo sư Kim. Tên đầy đủ là Kim Taehyung, anh họ của anh.

tb nghe xong thì tự nhiên thấy hãi, từ nãy giờ cô đã nói xấu thầy Kim với Heesung. Cô nghĩ có vẻ đời cô đến đây là hết.

tb: 😱😱😱

Heesung: không cần bất ngờ đến vậy đâu, mà em đến đây nhờ anh ấy trả giúp thẻ sinh viên mà đúng không?

tb: à vâng, thầy...

Taehyung: nếu như em đã thấy bộ mặt thật của tôi...

tb: *nuốt nước bọt

Taehyung: thì thôi vậy:) thẻ sinh viên muốn nhờ trả giúp đâu, đưa tôi rồi muốn đi đâu thì đi.

tb: dạ đây...

Sau khi Taehyung nhận lấy thẻ sinh viên thì tb phóng ra ngoài và đi mất.

Taehyung: bộ nhìn anh dữ lắm à?

Heesung: không biết.

...

tb: sốc ẻ :))

tb: ủa mà phải đi tìm thằng Jay thôi.

...

Mười phút...hai mươi phút...30 phút...1 tiếng...3 tiếng...tb tìm thấy Jay rồi..

Jay: giận nhé, mày tìm tao trễ quá...

tb: nếu không phải hôm nay mày buồn thì tao đã đấm mày rồi.

Jay: tao lại khóc rồi...

tb: tao nhìn thấy rồi.

Jay: cảm ơn, vì đã luôn tìm tao như thế này...

tb: mỗi lần như vậy mệt lắm chứ đùa, nhưng mà biết làm sao giờ? Tao tìm ra mày càng lâu thì mày sẽ càng khóc nhiều hơn. Hoặc lỡ như...không nhìn thấy mày nữa.Thì làm sao tao chịu nổi...

Jay: đừng lo lắng,bởi vì nhỡ không nhìn thấy mày nữa...thì tao cũng không chịu nổi...

tb:...chúng ta về nhé?

Jay: ừm...về thôi. Tao đói quá, nấu đồ ăn cho tao nha.

tb: ừ ừ, nấu cho mày hết cái tủ lạnh nhà tao luôn.

Jay: hì

...

Tối hôm đó.

Taehyung: Nishimura Riki...

*đọc trên thẻ sinh viên mà tb đưa lúc chiều

Taehyung: tên lạ quắc.

Heeaung: học sinh năm nhất sao?

Taehyung: em biết hả?

Heesung: em nghe đàn em trong khối bàn tán, cậu ta khá điển trai. Lại là người ngoại Quốc nên rất được săn đón.

Taehyung: đọc tên thì có vẻ là người Nhật.

Heesung: đúng vậy, mọi người hay gọi cậu ta là Ni-ki thay vì Riki.

Taehyung: ồ..

*Reng reng

Taehyung: alo, Kim Taehyung nghe đây?

[ Ri-ki: chào thầy ạ, em nghe nói thẻ sinh viên của em đang ở chỗ của thầy ạ? ]

Taehyung: à đúng rồi, nếu như không có vấn đề gì thì vào 10 giờ sáng ngày mai ghé văn phòng của tôi lấy lại thẻ sinh viên nhé.

[ Ri-ki: vâng, em cảm ơn thầy ạ. Chào thầy ]

Taehyung: chào em

*tút

Taehyung: giọng ẻm dễ thương ha.

Heesung: chắc vậy...

Taehyung: em ghen với ẻm hả?

Heesung: ghen gì cha nội?

Taehyung: vì em không biết sao tb lại cầm thẻ sinh viên của cậu ta.

Heesung: tb nói là nhặt được...

Taehyung: Thấy chưa?rõ ràng là để tâm mà. U là chời, em trai tui biết yêu thầm luôn cơ đấy :>

Heesung: anh im đi nhé, em không có cơ hội đâu. Tb đã có người ẻm thích rồi.

Taehyung: ai cơ? Bình thường thấy tb đi có một mình mà?

Heesung: bạn thân từ lâu của ẻm, anh không biết đâu.

Taehyung: tb nói với em là ẻm thích bạn thân của ẻm hả.

Heesung: không có nói.

Taehyung: vậy thì làm sao em biết được người ta thích bạn thân của mình?

Heesung: vụ đó em không chắc, nhưng em nhìn là biết tb không thích em.

Taehyung: ngộ nghĩnh nhỉ?

Heesung: em không cãi với anh nữa, em đi ngủ.

Taehyung: :))

...

*Phía tb và Jay

tb: mày ăn từ từ thôi :))

Jay: cả ngày nay tao không ăn gì nên đói lắm.

tb: zừa

Jay: hihi.

__________________________

Không hiểu vì lí do gì mà bộ này lại là 1 bộ nhiều ng thích tb nữa.

Tui chỉ viết theo sở thích và ý tưởng tui nghĩ ra thôi, nếu như ai không thích thể loại này thì có thể bỏ tui mà đi.

Nhưng khuyến khích là đừng bỏ tui, tại bỏ tui thì tui buồn. Nên mấy bà đừng bỏ tui.

🥲🥲










Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net