2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thời gian trôi qua, Trần Thiên Nhuận vì lý do nhà xa nên cũng ít khi tham gia tập luyện cùng nhóm hay quay những video định kỳ về thực tập sinh. Do vậy, số lần tiếp xúc giữa Tả Hàng và Trần Thiên Nhuận bị hạn chế đáng kể, cộng với sự trưởng thành của cả hai, sự thân thiết ban đầu dường như đã bị mai một ít nhiều.

Staff thông báo việc cả nhóm sẽ có một chuyến đi công viên giải trí và đồng thời kết hợp quay vlog để dành tặng người hâm mộ, vì vậy tất cả mười hai người sẽ được chia thành bốn nhóm và tách ra riêng để làm nhiệm vụ.

Việc chia nhóm sẽ được bốc thăm quyết định, staff đã chọn sẵn ra 4 nhóm trưởng: Chu Chí Hâm, Tô Tân Hạo, Tả Hàng và Đặng Giai Hâm. Mỗi nhóm trưởng sẽ được lên bốc lần lượt từng thành viên trong nhóm, và người cuối cùng chưa được gọi tên sẽ được mặc định vào đội còn lại.

Chu Chí Hâm và Tô Tân Hạo đều đã hoàn thành xong việc bốc thăm thành viên thứ nhất, sau đó Tả Hàng cũng bắt đầu tiến hành lựa chọn.

Đưa tay vào hộp, cảm giác man mát bao bọc lấy xung quanh da, Tả Hàng sờ loạn một lúc trong đó rồi trực tiếp dứt khoát bốc lên một tờ giấy. Mở ra tờ giấy bị gấp làm bốn, anh đọc thật to tên thành viên đầu tiên của đội mình.

"Trần Thiên Nhuận."

Trần Thiên Nhuận mặt không biểu tình, gật đầu nhẹ rồi bước đến bên Tả Hàng. Một thời gian dài ít tiếp xúc khiến cả hai đối xử với nhau có phần xã giao như với những người bạn bình thường, chứ không phải là người mà bản thân đã từng thân trong quá khứ.

Nhưng trẻ con mà, dễ yêu dễ ghét, Tả Hàng và Trần Thiên Nhuận căn bản là chưa từng có xích mích gì với nhau, nên khi được phân vào cùng một nhóm, hai người cũng rất nhanh chóng mà thoải mái vui đùa.

"Nay là lần đầu em cùng nhóm với anh, có gì muốn hối lộ người anh trai đáng kính này không?"

Tả Hàng nhếch mép cười hỏi, cánh tay vòng qua vai của Trần Thiên Nhuận, kéo cậu gần vào người mình. Bên này Trần Thiên Nhuận cũng rất vui vẻ mà đáp lời, cánh tay bắt chước Tả Hàng mà vòng qua vai anh.

"Có mỗi tấm chân tình của người em tốt bụng này thôi, anh có nhận không?"

Trần Thiên Nhuận vừa nói vừa đưa tay lên ngực như muốn ám chỉ "tấm chân tình" mà cậu nhắc đến. Tả Hàng thấy biểu cảm và hành động kia thì cũng phụt cười, hai người cứ như vậy mà cười đùa với nhau suốt khoảng thời gian nhóm khác chọn thành viên thứ hai.

Đến lượt nhóm của Tả Hàng, chỉ còn lại mỗi Trương Trạch Vũ và Mục Chỉ Thừa là chưa có nhóm, như vậy có thể xác định được rằng một trong hai thành viên còn lại sẽ vào nhóm của anh.

"Em lên chọn đi, người thứ ba là ai phụ thuộc vào bàn tay của em đấy."

Tả Hàng đẩy đẩy Trần Thiên Nhuận, biểu hiện cho mong muốn nhường lại nhiệm vụ của nhóm trưởng. Trần Thiên Nhuận cũng im lặng đồng ý với anh, nhẹ nhàng đi đến bên hộp bốc thăm, phân vân giữa hai tờ giấy còn lại. Cuối cùng cậu chọn bừa lấy tờ bên phải và đọc to tên của thành viên đó: Mục Chỉ Thừa.

Mục Chỉ Thừa vui vẻ bật dậy khỏi chỗ ngồi của mình, chạy ầm ầm đến bên Tả Hàng và Trần Thiên Nhuận, dơ tay ôm chầm lấy hai người. Hai thành viên của nhóm cũng rất thoải mái, cưng chiều mà vòng tay ôm lại, tạo thành một cục tròn tròn, to to.

Sau một hồi bốc thăm náo loạn và ầm ĩ, 4 nhóm cuối cùng cũng được hình thành.

Nhóm 1: Chu Chí Hâm, Diêu Dục Thần, Dư Vũ Hàm.

Nhóm 2: Tô Tân Hạo, Trương Cực, Đồng Vũ Khôn.

Nhóm 3: Tả Hàng, Trần Thiên Nhuận, Mục Chỉ Thừa.

Nhóm 4: Đặng Giai Hâm, Trương Tuấn Hào, Trương Trạch Vũ.

"Mỗi nhóm sẽ được giao nhiệm vụ riêng, đó chính là việc hoàn thành các trò chơi đã được chỉ định sẵn."

Nhóm của Tả Hàng có hai trò chơi là tàu lượn siêu tốc và vòng quay ngựa gỗ, khiến cả ba người trong nhóm đều cùng lúc thở dài mà ngao ngán.

Lại trò vừa đấm vừa xoa đây mà.

Ngày hôm sau, mười hai con người lần lượt xếp hàng lên xe mười tám chỗ mà công ty đã thuê. Sau khi hoàn tất việc ổn định chỗ ngồi, chiếc xe bắt đầu xuất phát hướng đến công viên giải trí nằm ngoài ngoại ô thành phố.

Tả Hàng ngồi bên cạnh cửa sổ, nghiêng đầu sang ngắm nhìn khung cảnh đường phố bên ngoài. Vai trái của anh giờ đây đang có một vật nặng đặt lên, theo quán tính của chiếc xe mà hơi chuyển động.

Đặng Giai Hâm hôm qua thức đêm muộn để tập luyện, nên sáng nay khi phải dậy sớm xuất phát, cậu có phần hơi mệt mỏi và đờ đẫn. Vì vậy ngay khi vừa mới lên xe, cậu đã ngay lập tức dựa vào vai Tả Hàng mà đánh một giấc ngon lành.

Mái đầu mềm mại của Đặng Giai Hâm cứ liên tục cọ vào cổ của Tả Hàng, khiến anh cảm thấy hơi tê tê, ngưa ngứa. Vươn tay ra chỉnh lại mái tóc của người bên cạnh, ánh mắt Tả Hàng liếc đến khuôn mặt yên bình đang say ngủ bên vai, bất giác nở nụ cười.

Cái tên ngốc này đêm qua chắc chắn lại thức khuya rồi đây.

"Úi giời ơi, ngọt ngào chưa kìa, dịu dàng chưa kìa. Bớ bà con ơi, mọi người đến đây mà xem đôi cẩu nam nam này thả cơm chó nè."

Giọng nói hào hứng, cao vút của Dư Vũ Hàm vang lên trong xe, khiến tất cả mọi người, từ staff cho tới thực tập sinh khác đều không giấu nổi tò mò mà quay qua nhìn về phía mà Dư Vũ Hàm vừa nói đến.

Tả Hàng đen mặt nhìn cái tên vừa to mồm trước mặt, giơ tay lên "suỵt", rồi chỉ vào người Đặng Giai Hâm.

Trật tự, cậu ấy vẫn còn đang ngủ.

Mọi người xung quanh lại được phen bùng nổ khi chứng kiến hành động quan tâm của Tả Hàng dành cho Đặng Giai Hâm, bắt đầu xì xào lên tiếng trêu trọc. Từ "ôi yêu nhau thắm thiết quá" cho đến "đội trưởng đội em đó, anh đừng có cướp", rồi lại đến "cơm chó tự giữ lại mà ăn", khiến trên xe loạn cào cào một hồi.

Trần Thiên Nhuận và Mục Chỉ Thừa ngồi ngay ghế đối diện, nên rất nhanh đã nắm được toàn bộ tình huống và câu chuyện. Mục Chỉ Thừa cũng hào hứng tham gia và công cuộc trêu chọc hai người anh của mình, để lại một Trần Thiên Nhuận ngơ ngác ngồi đó. Cậu vươn tay ra kéo Mục Chỉ Thừa về phía mình, ghé vào tai nhóc.

"Ê, hai người đó là một cặp hả?"

Mục Chỉ Thừa sau khi nghe câu hỏi của Trần Thiên Nhuận, phì cười mà mở miệng đáp.

"Do cậu không ở kí túc xá với bọn tớ, hơn nữa cũng ít khi luyện tập chung nên không biết đó thôi, chứ hai người đó dính nhau như sam í. Làm gì cũng có nhau, từ ăn cơm cho đến luyện tập, cứ như thiếu nhau thì chết vậy."

"Lúc đầu ai cũng chỉ nghĩ là hai người họ thân thiết với nhau như bạn thân bình thường thôi, ai ngờ có một hôm tận mắt Trương Trạch Vũ thấy họ hôn nhau trong phòng của Đặng Giai Hâm, nên từ đó mọi người cũng mặc định là hai anh ấy yêu nhau luôn."

Kể đến đây, khuôn mặt của Mục Chỉ Thừa càng trở nên hào hứng như đang kể lại một câu chuyện gay cấn nào đó vậy. Trần Thiên Nhuận nghe vậy không khỏi ngạc nhiên, liền mở miệng hỏi lại Mục Chỉ Thừa.

"Hôn nhau á?"

"Ừ, dù sau đó Tả Hàng có giải thích là hai người họ chỉ đang kiểm tra xem Đặng Giai Hâm có bị sốt hay không thôi, nhưng ai mà tin được cơ chứ, thế là từ đó hai người cũng không giải thích gì nữa, các thành viên vì vậy mà mặc nhiên coi đó là sự thừa nhận cho mối quan hệ giữa hai người thôi."

Mục Chỉ Thừa liến thoắng nói không ngừng, còn tiếp tục kể thêm về nhiều khoảnh khắc mà mọi người cho là tình tứ giữa Tả Hàng và Đặng Giai Hâm. Trần Thiên Nhuận vừa nghe vừa đưa mắt về phía hai thân ảnh đang dựa vào nhau, suy nghĩ một hồi rồi cũng ngầm tin vào phán đoán của mọi người.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net