Chap 3: Tâm tình bé nhỏ.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bạch Dương lắc đầu rồi tiếp tục lau nhà, mấy hôm ôn thi nhà dơ quá. Đang lau thì Sư Tử, tên bạo chúa đang lau kính chuyên nhây gái cầm một miếng mồi-chắc-chắn-câu-dẫn-được-cô: Chocolate. Hắn cười khì khì:

-Tu tu tu~ Đoàn tàu Chocolate sắp đến trạm rồi, nếu muốn lên tàu hãy nói: "Anh Sư Tử đẹp trai~ (<3)"

Cái trò chơi rẻ tiền gì vậy???

Oà!! Có tác dụng kìa ta ơi!! Bạch Dương nhìn "đoàn tàu Chocolate" te te qua te te lại trước mắt mà chảy cả dãi ra. Ôi ôi ghê chết đi được!!

-A... Anh... S... S... S... Sư... T... Tử... đẹp... t... t... t... tr... ai..._môi Bạch Dương mấp máy khó khăn, cô cố gượng nói cho phát âm đúng nhưng chữ "đẹp trai" hổng hiểu sao khó nói quá trời!

-Không rõ nhưng thôi được rồi. Lần sau cố gắng tập nhé, đoàn tàu Chocolate sẽ ghé trạm rất là nhiều lần._Sư Tử cười khoái chí đưa cô miếng Chocolate cho cô rồi bỏ đi lau kính tiếp.

Không biết là từ khi nào thói quen mới của anh hình thành, đó là chuyên đi mua Chocolate về chọc Bạch Dương nhưng vẫn không quên nhắc cô đánh răng. Uầy, cái này vừa đánh vừa xoa phải hông ta? Vừa đầu độc răng miệng của người ta vừa bảo quản nhể? Đúng là vô duyên hen?! Hoi kệ, đẹp trai có quyền! (:V)

Bạch Dương ngày đầu bướng vô cùng, những trò đùa của Sư Tử luôn khiến cô cảm thấy mình đang bị tên này lợi dụng đùa giỡn và tên này không chỉ là một tên đào hoa láu cá mà còn rất ngạo nghễ và điên rồ. Cô thực sự chẳng ưa tí gì trên cái bản "mẹt" cả xã hội cho là ĐẸP ấy.

Nhưng dạo đây, cô đã bắt đầu hiểu tại sao họ nói Sư Tử đẹp. Nếu xét về bề bên ngoài, anh đẹp nhưng chỉ là cái đẹp tầm thường so với chữ ĐẸP của chuẩn mực xã hội. Nhưng sâu vào bên trong cái đẹp ấy, một con người ngạo nghễ nhưng rụt rè và biết ngượng, một con người điên rồ nhưng biết quan tâm, một con người đào hoa nhưng lại rất chân tình với bạn bè và người mình yêu thương,...

Sâu bên trong Sư Tử là cả một thế giới không ai biết được. Cô không rõ là mình có phải là người đầu tiên bước vào hay không nhưng khám phá được anh chàng này, quả là thú vị!

~~~~~o-O-o~~~~~

Bảo Bình đang cất công mày mò hoá chất sau khi cất cây-súng-mén-thiêu-luôn-thằng-bố-tương-lai-của-các-con-mình.

Loại đá "Monster" này rất đặc biệt. Cô chỉ cảm thấy vậy.

Song Tử từ phóng tắm bước ra, sản khoái mát mẻ. Chợt...

Đùng!!

Anh chàng đen như lọ nghẹ.

Chữ "đùng" này quen thuộc lắm, mấy khi Cựu Chuột Bạch của Bảo Bảo cũng hay gặp tình huống này.

Bảo Bình quay lại, cười mếu máo với Song Tử đang rất muốn nổi đoá. Bảo Bình vội chạy lại suýt xoa:

-A... Song, xin lỗi nhé. Thôi cũng vừa tắm xong, vào tắm lại cho mát.

Song Tử: =^=...

Thế là phận má mì Song Song lại phải cất công day dứt vào nhà tắm và làm tốt thêm tiền nước của Ký Túc Xá.

Bảo Bình đặt lọ hoá chất xuống, khẽ ngẫm nghĩ trong đầu về má mì Song Song mà cô hằng yêu thương kia.

Song Tử, lãng tử đào hoa không cần giới thiệu cũng biết.

Một tên ngốc xí vô duyên nhất hành tinh, tự đáp xuống mặt đất và gieo cho cô 2 cục nợ thần thánh.

Ban đầu, cô không thích anh chàng đã vô duyên tốt bụng với mình rồi gieo cho mình mối nợ thầm sầu, vì vậy cô đã cư xử với anh như một người bạn xa lạ, tránh rắc rối từ anh.

Nhưng không hiểu vì sao, cảm giác cô dần thay đổi khi anh tiến lại gần trái tim cô, bằng một các chân tình quả quyết lại không kém phần iểu điệu khi anh chàng tự nhận mình là cái đuôi theo cô dai nhất.

Cô đã không quan tâm.

Nhưng mặt khác cô lại muốn biết điều đấy hơn ai hết.

Cô chọn anh, với rất nhiều khúc mắc và vấn đề, nhưng cô tin trái tim mình sẽ dẫn lối. Theo một con đường tiến tới tương lai theo số phận.

Song Tử bước ra một lần nữa, đôi chân mày khẽ biến chuyển khi sự xuất hiện của cô trước cửa phòng tắm. Anh hơi lùi lại theo phản ứng tự nhiên, trong đầu anh xuất hiện cảnh tượng vòi sen xả nước xuống đầu anh như bổ củi.

Bảo Bình nhìn thoắt cái đã hiểu tỏm lọt là tại sao. Cô nhẹ nhàng tiến lại gần anh, kéo cái khăn trên cổ anh trùm lên đầu anh. Xoa nó nhẹ nhàng, cô cười mỉm nhẹ.

-Gì vậy? Sao mà... cậu trông đáng yêu hơn bình thường...?_Song Tử hỏi nhưng mặt khẽ đổi xíu màu ánh tà hoàng hôn.

-Vậy sao? Mình không biết nữa, chỉ là... mình tự nhiên mình muốn bên cậu, Song..._Bảo Bình mấp máy môi, cô mỉm cười ngọt ngào.

Song Tử xoa đầu cô, hai tay bắt lấy khuôn mặt bé nhỏ, đôi mắt ấm áp:

-Cậu biết nói sến rồi sao? Bảo Bối đang dần trưởng thành rồi nhỉ? Nè! Cậu không cần muốn vì mình sẽ đến bên cậu mỗi khi cậu cần.

-Bây giờ mình cần._Bảo Bình nhỏ nhẹ.

-Mình đây._Song Tử cười.

Bảo Bình đặt một tay mình lên tay anh, cảm nhận hơi ấm. Lúc nào cũng vậy, hơi ấm này đều mang cho cô những khác biệt hạnh phúc.

~~~~~o-O-o~~~~~

Cự Giải - đầu bếp nổi tiếng của lớp Z - đang ngâm nga bài Sad Song - bài hát mà Nhân Mã đã hát để dành tặng cô để bày tỏ nỗi lòng. Nhịp nhàng từng giai điệu vừa sôi động vừa lắng sâu kia làm cô cảm thấy thoái mái.

Nhân Mã - một trong tam đại Phá Banh Nhà Bếp từng trải - đang cầm con dao và nghiêng cứu nó. Nhìn nguy hiểm cực kì khi anh ta cầm con dao chỉa hẳn lên trời với tư thế như sắp chém ai đấy. Và giọng ca ngọt ngào khi ảnh cất lên:

-Cái ni bén khôn lị? \\=//

Uầy, thuyết âm mưu có gian manh a~

Cự Giải quay sang nhìn cậu bạn trai thì hồn vía bắn khắp luôn. Vội vội vàng vàng lao đến bắt lấy cái tay sắp sửa mưu sát sinh vật xung quanh.

-Mình yêu hoà bình cậu biết mà phải không?_Cự Giải cười mếu máo.

-Mình... Mình biết chứ bộ!!_Nhân Mã phồng má.

Đại Phá Bếp đang phụ bếp, dự đoán một tương lai không lành.

Đại Đầu Bếp đang làm bếp, đoán trước một tương lai sáng lạng.

Từ hai điều trên, ta biết được...

Rằng mọi chuyện sẽ bình thường! :v

Chương trình Nhảm Time xin kết thúc, xin phép quay lại với Đại Đầu Phá Bếp lớp Z.

Ui ta ta~ Nãy giờ nhảm miết chế Giải đã mần xong bữa tối gòi. :3

Nhân Mã đợi nãy giờ cũng tới phiên.

Mà kể tức thật, thân là Đại Lục Nam Nhân quành tà tráng như cà ri ráng đây mà phải cất mông đặt *** trên cái ghế đợi "tềnh iu" của mình nâng niu cái nồi! "Nhụt" chí quá người ơi.

-Cua à, mình cô đơn quá..._nghe đâu có giọng nũng nịu.

-A! A! Xin lỗi đã để bụng cậu cô đơn!_Cự Giải cười xều xoà.

Ô hay! Chữ "mình" của ảnh làm thế quái "lào" chuyển đổi thành chữ "bụng" vậy? Cô ấy không nghe ư? Chẳng lẽ... anh chỉ như món cơm gan lợn mà Phong Đằng hay gửi cho Sam Sam, ăn mãi miết ngày qua ngày?

Thân là Công Tử Đẹp "Choai" sao có thể làm ngơ trước sự bỏ rơi của Nữ Hán Tử? Không nhá! Anh mày vẫn có đủ lòng tự trọng để làm kiêu hơn mày nhá "bữa tối"!

Nhân Mã đưa tay bất chợt ôm lấy eo cô. Cái vòng eo nhỏ gọn cho thân hình thanh mảnh khẽ run rẩy. Tiếng nói thanh khiết tựa nắng mai vang lên:

-Ai da... Nhột... Nhột a~

Uầy, sao nghe nó cứ như kiêu gọi con quái thú của Nhân Mã thế nhỉ? Mà con "quái thú" ấy cũng chịu khó nhây lì ta ơi, giọng ảm đạm:

-Cậu cứ mãi miết nấu ăn như vậy, vừa làm dạ dày mình đói vừa làm mình cảm thấy lẻ loi cậu biết không?

Cự Giải: 0\\^\\o

Cự Giải ửng hồng mặt mày, ta ơi sao Ngựa ca ca của cô nói cái gì mà vỡ cả lọ nước hoa Gucci a~ Còn có người "thừa nước đục thả câu" cơ, thừa hơi mà tiến rằng:

-Những lúc như này, mình chỉ muốn gần cậu hơ...

Koong!

Nghe như tiếng chuông Chùa Một Cột ấy, thanh thanh vang vang mà lại không kém phần sống động như tiếng cà lem kem chuối.

-Xin lỗi, tớ "lỡ tay" NÉM cái xoong._giọng nói ầm ầm mưa to gió lớn mưa xả xối gió hiên ngang ào ào tràn qua màn nhỉ của Nhân Mã và để lại vài cái rìu cùng cái chuỳ như quà làm khuyến mãi.

Ánh mắt Thiên Yết như hố đen không đáy, sắc đỏ ngầu đục, mang mát cái ánh nhìn chói lọi, ngập màu chết chóc. Yết Bà Bà cất tiếng:

-Yên nào yên nào, đừng vội vội vàng vàng khi chưa đủ tuổi vậy chứ. EM CHƯA MƯỜI TÁM cả mà.

Nhân Mã buông Cự Giải, lùi ra sau run rẩy. Cự Giải thì còn đơ cứng như tượng thạch cao, chẳng thể kích hoạt khẩu hình miệng.

Xử Nữ - anh chàng tay sai số 1 hàng V.I.P cho Thiên Yết - cầm cái khăn đen chèm nhem thò đầu vào trông tình hình rồi mỉm một nụ cười thiện chí: " (~)v(~) ".

Giặt khăn đổ nước nhanh chóng, anh "bưng" vũ khí thượng hạng của mình "chạy nhanh rút lẹ".

Nhân Mã sau khi được Thiên Yết "thân ái" trao cho ánh mắt hình quả cà kết hợp một tí quả lựu đạn cùng một xíu ớt cay thì anh chàng đã "sức cùng lực kiệt" chả dám hó hé gì.

Cự Giải trở lại, nhìn con ngựa đang đếm kiến trông mà tội. Chạy lại ôm anh từ phía sau, cười khì khì:

-Tại cậu đột ngột quá Yết nhi mới nghi ngờ. Nè! Mai mốt có cô đơn, báo mình để mình bù đắp yêu thương cho cậu. Hứa là gấp đôi.

Rồi hôn nhẹ lên má anh một cái. Có lòng ai đang ấm lên kia, chời! cháy luôn chứ còn ấm gì, lửa hừng hực trong tim luôn cơ.

Cự Giải ngoắc ngoắc anh dọn chén bát. Ngựa Ca Ca răm rắp nghe theo. Hoi giờ chịu nhục sau "bữa tối" cũng được, cô ấy sẽ đền bù GẤP ĐÔI mờ~

Cự Giải cười. Cô đang rất hạnh phúc!

Nhân Mã không phải sự lựa chọn hàng đầu trong gu của cô thậm chí là không lấy một chút gì cả nhưng tấm lòng chân thành và tình cảm mặn nồng ấy đã làm cô nghiêng ngã.

Anh là một tên thiếu thốn yêu thương do cha mẹ mất sớm, sống cùng anh trai không đủ để bù đắp cho một khoảng trống lớn trong tim anh. Cô đã biết và đồng ý "bù đắp yêu thương" cho anh mỗi lần anh "thiếu thốn".

Kể thì "lửa gần rơm lâu ngày cũng bén" chứ, cô bắt đầu có cảm giác với anh, như là gì đó hơn cả một người bạn.

Anh rất tốt, nhưng cũng rất không tốt. Rất nhiều điều khiến cô muốn chối bỏ cảm giác này. Cô biết rất khó nhưng cô vẫn cố gắng không ngừng. Nhưng cho đến ngày mà anh gục xuống vì cô, máu thấm đỏ chiếc áo đồng phục, cô đã không kìm lấy lòng mình mà oà khóc, ngay khi đó cô đã biết vốn từ trước giờ trái tim đã ngăn cản mình từ bỏ.

Cô vui vì mình đã lắng nghe trái tim. Vì tất cả mọi thứ bây giờ làm cô rất mãn nguyện.

Cô thích anh rất nhiều, và có bạn bè ở đây luôn bên cạnh cô. Mọi thứ như vậy quá đủ!

~~~~~o-O-o~~~~~

Xử Nữ ôm gọn cô trong lòng mình. Mấy ngày thi anh chàng bị giận túi bụi, bị "kick" ra khỏi phòng.

Lâu rồi mới được ôm cái CON CẠP BÔNG đáng yêu, ôi ôi nhớ quá~

-Anh vẫn chưa được ngủ lại trong phòng vào tối nay đâu!!_Thiên Yết bé bé xinh xinh vừa nói một câu làm cho Xử Thị Nữ "rung ring tấm lòng". Hoá đá trên nụ cười nở chưa nguyên vẹn.

Tiết mục sau đấy là mếu máo, anh chàng chè è môi ra lằng nhằng:

-Gì vậy chứ?! Cạp Cạp à em độc địa quá. Em làm ơn đi mà. Tụi nhỏ trong nhà nó cũng đang rất muốn em cho anh vào ngủ trong phòng đó.

-Hơ! Tại sao chứ?! Mấy cậu ấy sợ gì đến anh?_Thiên Yết lạnh lùng.

-Anh đã đi làm oan hồn suốt mấy tuần thi rồi. Bọn nhỏ nó sợ anh phá giấc ngủ của tụi nớ đấy. Đi mà, cho anh ngủ lại trong phòng đi.

-Không! Không là không. Các cậu ấy có sợ thì ít nhất là hai hôm nữa anh mới vào lại được phòng nhá!!

Thiên Yết tính cứng rắn đó giờ, cầu xin vô ích hà. Xử Nữ hồi ấy nắm quyền bao nhiêu bây giờ xịu cả. Người ta bảo: "Kính vợ đắc thọ, sợ vợ sống lâu, nể vợ bớt sầu và đội vợ lên đầu là trường sinh bất lão." mà. Vì vấn đề sức khoẻ và sinh lý, Xử Thị Nữ ta quyết tâm cúng vợ, nhầm! kính vợ muôn phần.

-Không là anh cưỡng hôn em khỏi ăn tối luôn đó!!_ừm... hoặc là "kính vợ" theo định nghĩa của ảnh.

Nói tới đây, dạ dày cô không cho phép! "Trời đánh tránh bữa ăn", chưa kể Cự Giải là người nấu, toàn là món ngon lành bổ khoẻ không hà, chẳng lẽ vì tên Nữ Nhân này mà bỏ ăn.

Nô! Nô!

-Hừ! Thế thì vào 0h sáng ngày mai anh mới được vào! Rút thời gian lắm rồi đấy!_Thiên Yết bặm môi ậm ự.

Hề hề! Doạ nạt thành công gòi~ :3

Xử Nữ ôm lấy Thiên Yết, đặt một nụ hôn nhẹ lên gáy cô. Uầy, vẫn là hương thơm này.

-Này! Có hôn thì ở đây này, đừng có mò mẫn chỗ đó!_nghe giọng khó chịu, anh ngước lên.

Cô đang chìa má ra sẵn. Mắt nhắm tịt mất rồi! Anh cười ma mãnh, đưa răng ra...

CẠP!

Au: "..."

Cạp xong còn mân mân ngay răng nữa ta ơi! Kiểu như đang nhau kẹo dẻo ấy. Có người mở mắt ra, mặt nhăn nhăn nhưng vẫn để làm.

Trời! Thấy con người ta hiền quá đâm ra sinh thói hư tật xấu. Tay anh chàng luồn vào áo cô...

...

Anh ta đã nhanh chóng nằm dưới đất với cái gối hiệu Kimđan xốp xốp. Thiên Yết đứng trên giường, mắt tóe lửa, nhăn răng:

-ANH NGỦ ĐÊM NGOÀI SOFA VUI VẺ NHÉ, ĐẾN TUẦN SAU LUÔN!!!

Vì tính ngông cuồng của mình, Nữ Nữ lớp Z đã được quan toà Cạp Cạp đạp thẳng mông ra ghế sofa hạn 1 tuần bản án: "Sofa 1 tuần."

Sau đó thêm một lần nữa anh ta lại bị đạp thẳng ra khỏi phòng.

Thiên Yết đứng tựa cửa. Môi khẽ tạo thành đường cong hoàn mỹ, cô cười ma lanh.

Suốt mấy tuần thi cô lúc nào cũng quan sát anh vào mỗi đêm, nhìn dáng vẻ đáng thương ấy mà thích thú quá chừng.

Một tên khi mới gặp tưởng cầu toàn, tốt bụng, chín chắn ai biết được lại là một tên độc chiếm, biến thái, lạnh lùng như bây giờ đâu chứ! Cô yêu anh theo bản tính, bản tính con người.

Tự cảm thấy, tự yêu.

Tự nhận lấy, tự thương.

Rất bình thản cũng không kém phần rắc rối là những gì hình thành nên mối qua hệ của cô và anh hiện tại.

Anh chàng nhõng nhẽo nhưng lại luôn dễ dàng kiểm soát được cô. Như một cây kẹo bé nhỏ có thể nhanh chóng dụ dỗ được đứa bé háo ngọt.

Nhưng suy cho cùng, sự "dụ dỗ" của anh còn ngọt hơn kẹo hay mật ong, còn ấm hơn lửa hay mặt trời, thoải mái như cơn gió mùa hạ lướt trên tán cây, còn mãnh liệt như sấm đánh hây hây trên trời,...

Cô thích như vậy. Và cô đã thể hiện điều đó khi nói: "Em yêu anh."

Như đã nói, cô yêu anh đúng như những gì đã nói và cô sẽ không thay đổi điều đó. Nhưng trường hợp ngoại lệ như những lúc này, cô cần "kìm chế" yêu thương một chút. 0W0

~~~~~o-O-o~~~~~

Kim Ngưu vừa tắm xong, ra khỏi phòng thì thấy hướng từ cầu thang có một thân hình xiêu vẹo thất thần lết xuống.

Ô la la! Chẳng phải là Công Tằng Tôm Chua Thị Nữ nhà ta sao? Sao lại thê thảm vậy, chẳng lẽ Cạp Cạp nhà ảnh "CẠP" mất tinh thần ảnh rồi?!

-Này người anh em, Yết Yết Cách Cách bỏ rơi Thái Thượng Nữ Hoàng chăng sao lại sầu u thất thoát vậy?_Kim Ngưu nhanh chóng chạy tới bá vai choàng cổ Xử Nữ.

-Cũng chẳng chi mà giấu ngươi, nô tì ạ. Cạp Cạp nhà ta vừa "thân ái" phán cho ta bản án: "Sofa 1 tuần" buồn chết người ạ!_Xử Nữ trầm tư kể.

-Giề? Bản án: "Soda 1 tuần"? Cái con lợn gợi tình lời thấy mịa gòi muốn giề nữa!!_Kim Ngưu tròn mắt.

-"Soda" cái con mắt nhà ngươi! Ta bảo "Sofa"!! "Sofa" đấy!!! Ta sắp phải vác gối ra với cái sofa các người đặt mông ở đấy để giải trí để ôm cái thân tàn ma dại này sống sót qua đêm trăng khuất mây che tối mù mịt ngủ và thiếu hơi ấm Cạp Bông đây! Nghe rõ chưa???!!!_Mỹ Nữ gào lên tức tối.

Ngưu Lang lớp Z: "..."

-Ừm, tại hại xin phép tiễn Thái Thượng  Nữ Hoàng xuống mần ăn ạ, Người có muốn tại hại bố thí ít ngân lượng trên đường đi không?_Kim Ngưu cười "thân thiện".

-Oh. Ta không muốn ngân lượng, ta muốn phan dép ngươi. Người thích loại nào? A-đi-đát hay Nai?_Xử Nữ cũng nở nụ cười còn "thân thiện" hơn.

-Thần nào dám xài đồ đáng ngàn lượng bạc như vậy? Thiện tai thiện tai thật không hay!_Kim Ngưu quay đi giả vờ yếu đuối.

-Người khách sáo quá tiện tì, hàng này hàng fake, vài xu một chiếc hoi._Xử Nữ ngày càng cười "thánh thiện".

Cuộc "hỏi thăm" giờ đã trở thành cuộc "đấu khẩu" từ lúc nào. Chợt nó chấm dứt, bởi một câu nói rất chi văn minh:

-KIM NGƯU!!! Anh lại để cái áo lót của tôi phương nào rồi hả???!!!

-A... Xem ra tại hạ bận mất rồi. Xin mạng phép cáo từ!_Kim Ngưu cười cười vội chạy đi.

Chức Nữ lớp Z: Ngưu ca làm Thiên Bình... táo bón???

Vâng, chữ "áo lót" đã thành "táo bón". Cái sự hiểu nhầm nó tăng lên gấp bội rồi!!

~~~~~o-O-o~~~~~

Kim Ngưu ùa ngay vào phòng, ứ a trả lời:

-Tôi để trên nắp bồn cầu ấy, coi chừng dơ nha!

-Coi chừng con khỉ, dơ mất còn đâu!!_Thiên Bình bực bội.

Tại sao lại có những âm thanh chợ búa này? Vấn đề là ban nãy bạn Ngưu tắm, mà đồ bạn Bình để sẵn trong phòng, bạn Ngưu cần chỗ treo nên để đồ bạn Bình lên nắp bồn cầu, thành ra dơ. Tính bạn Bình hay ưa đồ mình sạch sẽ, ít nhất là phải ĐẸP (và dơ thì không ĐẸP chút nào) nên bực.

Kim Ngưu mặt mâm ngồi trước cửa phòng tắm nghe Bình Bình vừa tắm vừa tụng. Lâu lắm hổng nghe cô la lối, lâu lâu nghe lại cũng không sao!!

Nói tới nói lui hai "bợn chẻ" ở với nhau cũng được 1 năm rồi, mấy vấn đề như áo quần lót không còn là vấn đề nữa (tại KTX thay phiên giặt đồ mà giặt thì giặt luôn đồ lót chứ gì!).

Thiên Bình mặc bộ đồ ở nhà khi thường. Thường thì tắm xong cô chưa trang điểm.

-Ai da~Cả tuần thi cực khổ, cuối cùng cũng có thời gian tân trang._Thiên Bình lấy hộp trang điểm, trang sức,... nói chung là "vũ khí" làm đẹp lồng lộn cả mặt như chứa 1000 USD trong cái HỘP trang điểm đấy (cái hộp ấy như vali).

Thiên Bình cầm thỏi son, định đưa lên môi thì tiếng Kim Ngưu cất:

-Bình nhi, tôi giúp cô "tân trang" nhé, tôi làm không tồi lắm đâu.

Thiên Bình hơi nheo mày, sau lại thấy nụ cười và ánh mắt cầu xin kia mùi mẫn quá nên tặc lưỡi cười trừ bảo được.

Kim Ngưu tô lên môi cô nhè nhẹ. Cảm giác nó cứ nhột nhột, nếu như tự làm thì chẳng có thể cảm thấy gì. Cô nhìn anh, thấy đôi chân mày nhiu nhiu đang cố gắng làm cô thấy vui vui.

Anh chàng này đa phần đều là ưu điểm, tính cách ân cần chu đáo hiền lành tốt tính nhân hậu, anh ta gần như là một thánh thần đức mẹ hiền từ ngoại trừ việc ăn như trâu (đúng cái tên gọi của anh ta).

Nhắm mắt lại ngẫm nghĩ, ừ thì cô biết bản thân đang hằng mong chờ Ngưu - chan về, nhưng anh chàng Kim Ngưu này đang xoá dần cái cảm giác đó.

Thấy tội lỗi ư? Có chứ! Tất nhiên là có chứ, cô đang đi trái lại những gì cô quyết tâm và cố gắng suốt những năm qua. Nhưng cái gần hầu như vẫn thực tiễn hơn cái xa, cái xoá nhoà suốt bao năm kia hơn nhiều.

Ước gì, đó là anh. Kẻ đang cố gắng tô thỏi son lên môi cô kia là anh, người cô chờ đợi.

Ừ thì, cô sẽ vẫn đợi, nhưng vẫn sẽ trân trọng Kim Ngưu. Vì cả hai chàng trai một gần một xa, một hạnh phúc một xoá nhoà, đều qua trọng trong trái tim cô cả.

-Bình nhi, tôi xong rồi đây._Kim Ngưu tươi cười, anh cần cái gương đưa lên cho cô xem.

-Ừm... nhưng hơi nhạt thì phải?_cô nhận xét.

-Vì tôi thấy lúc Bình nhi không trang điểm đẹp hơn mà giờ lại trang điểm, tôi không cấm cản gì quan niệm của cô nên tôi nghĩ trang điểm nhưng nhạt, ít chí vẫn thấy được vẻ đẹp tự nhiên của cô._Kim Ngưu giải thích.

Cô mỉm cười hiền hậu, a... vẫn là cái sự ấm áp vốn có này.

-Vậy sao? Nếu vậy, giúp tôi bôi vết son nhé? Tôi nghĩ mình sẽ đẹp hơn khi anh nghĩ tôi đẹp._cô vén tóc, nở một nụ cười thanh khiết.

Kim Ngưu hơi đỏ mặt, cô chợt trở nên đẹp lạ thường, hơn cả sắc đẹp ngày thường cô có. Bây giờ, cô đẹp tự nhiên với tấm lòng ấm áp, một vẻ đẹp hoàn thiện còn hơn cả sao xa lấp lánh.

Anh lấy khăn tay lau cho cô. Khi môi cô có lại vẻ đỏ mọng thuần khiết. Cô mấp máy bờ môi căn mịn, nói:

-Đẹp chứ?

-Đẹp.

Anh cười. Cả hai cười nói vui vẻ. Một khung cảnh ấm cúng!

Cô vui vì anh ở đây. Cho những ấm áp khi xa lại gần.

~~~~~o-O-o~~~~~

Cá - chan sau khi thi xong lăn đùng ra ngủ bất chấp trời đất. Hầu như cả thời gian biểu của cô 2.8/3 là ngủ, còn lại là mấy thứ để có thể giữ cô tiếp tục sống để ngủ. :))))

Ma Kết - vị chiến sĩ thương tật - đã khốn khổ vượt qua bao nhiêu "bom mìm cùng cực" và trải qua bao nhiêu "phong ba bão táp" thì cuối cùng ảnh có thể đốt hết đống giấy tờ tài liệu ôn thi và dành 2.5/3 thời gian ngắm Ngư Ngư nhà ngủ.

Và... vì ngắm nàng "tiên cá" quá nhiều nên Kết Thiên Tỉ đã có một vài lần được "bàn tay thánh thiện" với hàng móng được duỗi thẳng của Thiên Bình cầm cào ra đánh đuổi. :))))

Câu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net