Tuổi thơ bất hạnh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi chính là Trịnh Hạo Thạc được sinh ra ở gia đình giàu có các bạn nghĩ tôi sẽ được hạnh phúc khi ở trong gia đình này phải không.

No bạn đã nghĩ sai rồi tôi còn bất hạnh hơn những đứa trẻ nghèo ngoài kia,khi chỉ mới 12t tôi đã phải trải qua bao nhiêu thứ gọi là "kinh tởm".

Không gia đình nào lại cho con mình xem những thứ "kinh dị" đó nhưng gia đình tôi thì lại khác họ đã tự chiếm giết nhau chỉ vì để giành lấy tài sản trong nhà trước khi bà ngoại tôi qua đời. 

Lúc đó tôi hoảng sợ lắm sợ rằng họ sẽ giết trết tôi luôn nhưng không bà tôi đã đưa tôi cho một gia đình nào đó tên là.....một khu nhà hoang,khi đưa tới đây bà tôi liền bảo với tôi rằng.

"Cháu ở đây,người trong nhà này sẽ nuôi con cho tới lúc con có thể tự lo cho bản thân".

"Cháu ở đây nhất định không được làm quen với bất cứ ai hay là nói chuyện với một người nào".

Tôi thấy rất khó hỉu tại sao tôi không được làm quan với bất cứ ai. Lí do gì tôi không được kiếm bạn hay nói chuyện với 1người nào. Bà tôi thấy tôi đứng yên đó không nói lời nào thì liền lên tiếng phá tan dòng suy nghĩ đó của tôi. 

"Nếu cháu làm quen với một người nào đó lỡ họ biết cháu là người của Trịnh gia còn sót lại thì họ nhất định sẽ giết trết cháu,ta đây không muốn đứa cháu của mình bị người khác giết nên con cứ ở yên đây tới khi lớn lên rồi hãy tìm việc gì đó tự nuôi bản thân mình,đây là ngôi nhà mà ta đã xây lâu rồi nó không lớn nhưng vẫn đủ tiện nghi để cháu ở đây,ta không nói nữa cháu vô trong đi nhớ những lời ta đã nói,bây giờ ta về lại chỗ ta nên về". Sau khi nói xong bà không để tôi trả lời liền chống gậy mà bước đi để tôi đứng đó như trời trồng.

Thế là tôi phải ở trông căn nhà này cho tới khi tôi đủ tuổi.

CẢM ƠN BẠN ĐÃ ĐỌC FIC CỦA TÔI NẾU THẤY KHÔNG HAY HOẶC CẦN CHỈNH LẠI CHỖ NÀO HAY THÊM CÂU GÌ ĐẤY VÀO CHỖ NÀO BẠN CỨ NÓI MÌNH SẼ CỐ LẤY Ý TƯỞNG RA ĐỂ VIẾT LẠI HOẶC CHỈNH LẠI CHỖ ĐÓ CẢM ƠN CÁC BẠN LẦN NỮA VÌ ĐÃ ĐỌC FIC NÀY

CÒN GIỜ THÌ BYE CÁC BẠN  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#sope
Ẩn QC