Hạnh Phúc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Hạnh phúc" là gì nhỉ? Tôi hỏi bạn, bạn cười và nói tôi ngốc. Ờ, tôi ngốc, nhưng bạn cũng ngốc chả kém gì tôi. Chẳng phải bạn cũng gãi đầu gãi tai không nói được lúc tôi bảo bạn giải thích hai chữ "hạnh phúc" cho tôi sao? Bạn nói "hạnh phúc" có rất nhiều cách giải thích. Có người nói "hạnh phúc" là có gia đình ở bên, có người yêu thương mình. Có người bảo "hạnh phúc" là có cơm ăn, áo mặc, có nhà cửa. Có người lại bảo "hạnh phúc" là được sống trong hòa bình, không có chiến tranh. Có người nói "hạnh phúc" là được đi học, được đến trường, không phải lam lũ, vất vả. Và còn rất nhiều "hạnh phúc" khác...

À, tôi biết rồi, "hạnh phúc" suy cho cùng cũng chỉ là một thứ định nghĩa. Con người chẳng bao giờ nói mình "hạnh phúc" cả mà chỉ luôn than thở về cuộc sống. Người ta lúc nào cũng nhìn lên cao và gọi đó là "hạnh phúc" chứ chẳng chịu coi những thứ quanh mình là "hạnh phúc". Vậy nên, "hạnh phúc" là mong ước của con người. Trẻ mồ côi gọi "hạnh phúc" là có bố mẹ, có gia đình. Người ăn xin gọi "hạnh phúc" là có cơm để ăn, áo để mặc, nhà để ở. Người dân tại các nước có chiến tranh thì nói "hạnh phúc" là hòa bình. Những đứa trẻ mù chữ bảo "hạnh phúc" là được đến trường. Người ốm đau nghĩ "hạnh phúc" là có sức khỏe. Kẻ cô đơn thấy "hạnh phúc" là có người san sẻ nỗi buồn. Ai cũng nghĩ cái mình không có là "hạnh phúc", chẳng ai nghĩ mình "hạnh phúc" cả.

Đâu mà, tớ thấy "hạnh phúc" đấy chứ! Bạn bảo vậy và mỉm cười xoa đầu tôi. Thấy tôi ngạc nhiên, bạn bảo bạn "hạnh phúc" vì bạn có gia đình, bạn bè, được sỗng trong êm ấm,... Bạn bảo bạn là người "hạnh phúc" vì bạn có tất cả những "hạnh phúc" mà tôi nói.

Đừng đùa, nhiều người còn sống sung sướng hơn bạn mà họ có thấy "hạnh phúc" đâu! Bạn cười, ờ, đó là vì họ không chịu dành thời gian để tận hưởng "hạnh phúc" mà thôi. Nếu họ chịu chú tâm đến những thứ quanh mình, họ sẽ thấy "hạnh phúc" thôi!

Tớ có "hạnh phúc" không? Tôi hỏi. Bạn cười, có chứ, chác chắn cậu "hạnh phúc" mà. Bạn nói như thể đó là điều hiển nhiên nhưng tôi không thấy thế. Bạn nói chỉ những người "hạnh phúc" mới dư thời gian để đi hỏi "hạnh phúc" là gì thôi. À, vậy ra bạn không "hạnh phúc" sao? Thế nên bạn mới ở đây nói với tôi về "hạnh phúc"? Này đừng đùa, vì tớ "hạnh phúc" nên mới ở đây giảng giải cho cậu đấy! Bạn vỗ ngực và hùng hồn nói.

Tôi phì cười, bạn ngốc thiệt! Nhưng mà có lẽ bạn nói đúng. Tôi đúng là người "hạnh phúc" vì tôi có gia đình yêu quý và cả một tên bạn ngốc nghếch đáng yêu thế này mà. Chẳng phải tôi vừa cười đó sao?

Bạn biết không, trên đời này có rất nhiều loại "hạnh phúc" nhưng mà tất cả chúng đều chỉ xuất phát từ một thứ mà thôi. Một thứ rất quan trọng với chúng ta, một thứ mà tôi và bạn đều có. Chỉ cần có nó, chúng ta chắc chắn sẽ "hạnh phúc".

Bạn biết đó là gì không?

Chính là tình yêu thương đó!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#happiness