Hải Toàn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tối hôm đó

" Không biết có nên tới không ? Hay là điện hỏi Vương "

Lẩm bẩm xong Văn Toàn điện cho Minh Vương

" Alo ! Ai vậy ? "

" Mé số tao mày không lưu "

Văn Toàn bực bội khi bên đầu dây hỏi cậu là ai

" À Toàn à anh là Trường lúc nãy chỉ thấy vợ anh lưu icon không để tên nên anh không biết "

Văn Toàn đứng hình năm giây khi Xuân Trường là người trả lời điện thoại

" Dạ anh cho em gặp Vương được không ? "

Văn Toàn ái ngại nói

" Được, Vợ ơiiii "

Xuân Trường lớn tiếng gọi Minh Vương đang cắt hoa ngoài ban công

" Dạ "

" Toàn gọi em "

Xuân Trường đưa máy cho Minh Vương

" Tao nghe "

" Mày điên hả đưa điện thoại cho cha Trường "

" À ảnh lấy chơi liên quân, mà có gì nói đi "

" Chuyện là...........là dị đó "

" Tốt nhất mày nên đến "

Minh Vương ngồi dựa lên sofa nói

" Tao sợ "

" Mày sợ cũng không được gì đâu tốt nhất nên đến ữ ~~ "

" ok mày bị gì vậy "

" Chó cắn ấy mà "

Minh Vương xoa xoa đầu Xuân Trường đang ngồi kế bên dùng tay sàm sở Y

" Ồ vậy tao tắt "

" Bai chúc may mắn "

Y tắt máy quăn điện thoại san bên nhìn người đang sàm sở mình

" Em dám gọi anh là chó "

Xuân Trường gương mặt không được mấy vui vẻ nhìn Y

" Em muốn anh phục vụ cho em "

Xuân Trường cười ẩm Y vào phòng hành sự. Văn Toàn mở tủ quần áo nhìn chung quanh

" Nên mặt gì dễ cởi à nhầm khó cởi đây ta "

Văn Toàn chọn một áo thun trơn kèm quần âu đơn giản

" Tắm thoi "

_ tua _

Một lúc sau cậu tắm xong nhìn mình trong gương

" Ôi chu choa Quế Ngọc Hải anh mai mắn lắm mới có con vợ đẹp như tôi đó nghe "

Cậu miệng lẫm bẫm nói tay thì gắn bông tai hình đầu lâu vào tai, xịt dầu thơm vuốt vuốt tóc

" Ngon "

Để lại một chữ cậu như bay, bay xuống lấy xe lại tới khách sạn

" Cho tôi chìa khóa phòng 0309 "

Cậu kéo kính đen hơi thấp nhìn cô nhân viên đang say mê nhìn cậu

" Anh đổi số điện thoại em cho "

Cô tiếp tân che tay ngại ngùng nói

" Xin lỗi tôi có CHỒNG rồi "

Văn Toàn cố nhân mạnh từ chồng, Quế Ngọc Hải vui vẻ ngồi trong phòng nhìn máy tính thấy cậu dằn mặt cô nhân viên. Cô tiếp tân nghe cậu có chồng hối tức đưa chìa khóa

" Tiếc thật "

Cô nhìn Văn Toàn vào thang máy nuối tiếc

* cốc....cốc....cốc *

" Quế Ngọc Hải có mở cửa cho phu nhân anh không ? "

Hai tên vệ sĩ nhìn Cậu lớn tiếng gọi tim không khỏi đập thình thịch

" Ồ quên mình có chìa khóa mà "

Văn Toàn mở cửa đóng một cái rầm dằn mặt hai tên vệ sĩ lúc nãy ko cho cậu vào

" Coi chừng tôi quyền của tôi còn cao hơn Quế Ngọc Hải  nói cho mà biết "

" Thế à "

Quế Ngọc Hải đứng sau cánh cửa lúc Cậu đống lại liền tiếng tới ôm eo Cậu

" Nè nè muốn gì ? "

Văn Toàn đẩy mạnh anh ra xoay lại hỏi

" Ăn em "

Ngọc Hải bình thản khoanh tay trước ngực nhìn khuôn mặt bị che phân nữa bằng kính đen nói

" Mắc cười quá à ! Ăn ở đã đời bên con điếm nào ở Việt Nam rồi, bây giờ bay sang Mỹ đồi thịt tôi. Ủa đâu có dễ à mà lần sau mặt quần âu thì nhớ mặc áo mặc vậy con nào nhìn tôi thiến anh, má mới bỏ có 3 tuần mà múi nào ra múi đó dị sao tôi chịu nỗi hả Quế Ngọc Hải ? "

Văn Toàn chẳng dừa tháo kính đanh đá nhìn Ngọc Hải. Anh bất lực với con vợ của mình

" Là em chưa nghe tôi giải thích đã bỏ đi rồi bây giờ còn la hét gì nữa "

Ngọc Hải kéo Cậu đặt lên đùi ngồi lên sofa ngã dựa về sau nói

" Ủa mắc cười vậy thấy rành rành trước mắt, không tin không được "

Văn Toàn giọng càng ngày càng nhí nhỏ lại. Thật ra đã nghe Minh Vương giải thích mọi chuyện rồi, giờ nói ra thì quê quá

" anh biết Minh Vương đã giải thích hết cho em nghe "

" Anh im đi... "

Văn Toàn gục mặt vào ngực Ngọc Hải đánh nhẹ la

" Biết sai chưa ? Đó chỉ là đứa em gái vì nó ngại gặp mặt người yêu anh nên anh mới nói dối em "

" Dạ Vợ biết rồi Chồng ạ "

Văn Toàn nhẹ giọng ngoan ngoãn ngước khuôn mặt ủy khuất nhìn Ngọc Hải, tay chọt chọt vào múi của anh

" Không ngờ mới bỏ có 3 tuần thoi mà ngon lên biết luôn á tèn "

Cậu ngồi yên vị trong lòng của Ngọc Hải khoái chỉ nhìn anh Chồng tặc lưỡi khen

" Giờ thì ăn em "

Ngọc Hải bế Văn Toàn tiếng thẳng về chiếc giường trắng

" Nè nhẹ thoi chồng 3 tuần ko chạm giờ chạm lại đau lắm "

Văn Toàn năn nỉ Ngọc Hải, Cậu biết 3 tuần nay chắt chấn anh chưa bao giờ qua đêm với mấy bé điếm ở bar. Vì anh là người ưa sạch sẽ cộng thêm tính chiếm hữu cao cơ thể cậu dư cho anh ăn rồi làm gì nghĩ tới mấy bé điếm đó

" Lão công nhẹ thoi nhoa ~~ "

Văn Toàn hôn môi của Ngọc Hải van xin. Ngọc Hải im lặng nhìn cậu

" Lâu rồi không đụng chạm hình như eo em bé đi thì phải "

" Bí mật... ! Cơ thể vợ anh lúc này rất ngon.... "

  
                End nha các nàng ><

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#0608 #0903