Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lưu ý:Nên nghe nhạc để Đọc fic vv nhe🍥 ____________________________

Đến chiều,Chem đag chở Fot đến trường thì tự nhiên Fot than đau bụng.

Chem rất lo và liên tục hỏi Fot có sao ko?học nổi không để còn đưa Fot vô bệnh viện.

Nhưng Fot đau đến mức ko có sức nói nên Gem đã đưa bạn đến bệnh viện...

Vô bệnh viện Chem liền gọi cho mae Fot:

"Cô ơi!Fot bị đau bụng, đag ở bệnh viện ạ,cô vô mau coi cậu ấy sao đi ạ chứ con lo quá"

"Con ở bệnh viện nào gửi cô địa chỉ đi cô qua liền"

Nghe mẹ Fot nói vậy Chem liền gửi địa chỉ và ngồi ở ngoài chờ bác sĩ.

"Chem!Fot sao rồi con?Có bệnh gì nặng lắm không con?"

"Con cũng không biết nữa cô ạ.Nãy giờ con ngồi ngoài đây cũng hơn 20p rồi không thấy bác sĩ ra"

"Trời ơi!Không biết thằng bé nó có sao không nữa,cô lo quá lỡ nó có mệnh hệ gì chắc cô không sống nổi mất"

Chem nghe vậy liền nhẹ nhàng an ủi mẹ Fot.

"Không sao đâu cô.Con tin Fot sẽ không bị gì đâu,cô cứ suy nghĩ tích cực lên đi chứ đừng giữ suy nghĩ như vậy"

Trong lúc Chem đag an ủi mẹ Fot thì bác sĩ bước ra.

"Đã để người nhà đợi lâu,cậu bé ở trong đag bị viêm dạ dày,nhưng cũng chưa nặng lắm,mong gia đình đừng lo lắng quá"

Nghe xong mẹ Fot ko kiềm được nc mắt đã òa khóc lên..

Không biết từ lúc nào mà không phải chỉ mình mẹ của Fot đau nhói mà đến Gem cũng cảm thấy đau lắm lo lắm..

Chính Gem cũng không biết được thứ cảm giác này là gì?

Vì sao mình lại đau khi cậu ấy nguy hiểm?

Vì sao mình lại lo lắng đến thế?

Và vì sao mình lại cảm giác thương cậu ấy đến vậy chứ?


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net