Chap 83: TAKING SHOWER - LET'S PLAY.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Au: Hồi nãy chưa tắm. Giờ hốt nguyên bầy vô lun nờ~

~~~~~o-O-o~~~~~
Lại một lần nữa ở sảnh chính...
°
°
°
°
°
°
°
°
°
°
... Không có ai! (:v)
Mọi người sau "quá trình phát triển tình cảm" không-rõ-thành-công-hay-thất-bại thì đã quay lại lúc ban đầu - lúc bắt đầu thay đồ. Bây giờ thì mấy sao nữ cũng nhẹ dạ chịu khó tắm chung với sao nam, kể thì người cũng đang rích rát, không tắm khó chịu.
Mấy cô nàng thu sếp gọn ghẽ vọt ra ngoài trước để tránh "họa lớn mai sau". Nắm bắt thời cơ mấy anh chàng lề mề, "công ty nhà vận chuyển" phái nữ nhanh chóng dịch chuyển những KHỐI ĐÁ LỚN để chia rìa phân cách. Sau chỉ 1 phút 30 giây, chúng ta đã có nguyên tường đá cao to chắc chắn. Rất ư là hãi hùng a~
Xong các nàng yên phận về địa bàn của mình ngâm mình cả buổi tối.
Thấy mấy sao nam lâu ra, ngâm mình mãi cũng thấy lo lo. Bảo bảo hùng hồn lao thẳng đến phòng thay đồ nam, vừa lúc cửa mở, uỳnh một phát ầm trời. Mã mã vội vọt trước, nghe loáng thoáng mấy cô nàng hỏi chuyện gì, anh ta anh dũng nói:
-I will tell you what happen. One person comes, one person comes, too. Two person "bing bing". Luckily they not died.
Bài diễn văn hoàn thành. Mọi người mém sặc. Chưa kịp hỏi cái mèo gì vừa diễn ra thì tiếp tục một cuộc hội thoại nữa:
-I'm sorry!_Bảo bảo xoa đầu lắp bắp.
-I'm sorry, too._Song song phẩy tay.
-I'm sorry three.
-Eh?! What are you sorry for?
-I'm sorry five.
Song song, mọi người cùng Au: ...◑▂◑
Thấy mọi người nhìn mình, Bảo bảo khó chịu, cô bực tức:
-Why are you looking at me?! Go, go go, you go go. If you don't go, i will go.
Bảo bảo bực tức nói một tràn từa lưa hột dưa, mặt biểu cảm lắm nhưng mọi người bận đọc phụ đề của Dương dương phía dưới nên mảy may không trông được cảnh sắc vi diệu ấy.
Mọi thứ trôi qua êm đẹp khi một chân Bảo bảo đạp hết lũ con trai xuống hồ. Lũ con trai ngoi dậy vuốt tóc trông bảnh lắm nhưng mắt các nàng kiểu dáng: "Vuốt vuốt cái con mèo. Nhìn như chuột lột cả lũ.", tủi thân nên biết nước tự đường ra tự kỉ nguyên lũ.
-Nói vậy chứ Bảo nhi Tiếng Anh cũng đỉnh lắm._Dương dương cười vui.
-Ô! Nói nghe xem nào!_Sư sư lèo nhèo vẻ khinh bỉ.
-À ha! Vậy một đoạn trong Conan thì thế nào, cũng là tiếng anh đấy._Bảo bảo nheo mắt liếc xéo Sư sư.
-Làm đi. Lẹ lên._Song song hối thúc.
-Conan: Stop it, Ray... Even if you are facing a bitter aspect of life, drugs ang murder are foul without any excuse, deserve a red card for a loser...
Ray: You've got it... I was playing in the field that i had lost... now i must leave... for both my late wife and a fan like you...
Trích Conan tập 29 nhé!_Bảo bảo tuôn một tràng, cuối cùng là kèm cái nháy mắt tinh nghịch.
-Xì! Chắc chỉ là học thuộc thôi!_Sư sư lèm bèm.
-Anh ngậm mồm lại được rồi đấy! Đây là một trong số những lý do anh F.A._Dương dương tạt nước sang bên kia nhăn nhó.
-Tại hắn tự cao thôi chứ tìm gái thì luôn có nguyên bầy trước cổng._Song song híp mắt.
-Haizzzzz... nhớ cái ngày đầu tiên cu cậu đi tán gái không? Mắc cười quá trời quá đất luôn á!_Mã mã trầm tư.
-Kể nghe với!_Giải giải bắt đầu hứng thú.
-Chuyện là gái tới nhà hắn, tụi này nấp sau ghế sofa theo dõi tình hình. Gái bảo lạnh, hắn nói: "Ừ anh cũng lạnh giống em.". Sau đó hắn cùng gái im lặng cho tới khi về._Mã mã huyên thuyên.
-Chà! Nghe thật đoan trang làm sao..._Giải giải chẹp miệng.
-Rõ là rảnh rỗi!_Yết yết càm ràm trong thâm tâm.
-Các cậu nói Sư ca hùng hồn quá, ai lần đầu chả vậy. Lần đầu tán gái của Xử ca cũng hãi hùng lắm cơ. Tớ nhớ vụ ấy như in!_Ngưu ngưu tặc lưỡi cười khì khì. Mắt ai đó đã bừng lên ánh sáng.
-Vậy để tớ kể cho. Chuyện là đang đêm cuối cấp hai, một đêm có số lạ gọi đến điện thoại Xử ca nói một lèo là kẹt kéo khóa váy rồi đưa luôn địa chỉ nhà. Xử ca ngáp lên ngáp xuống xong cúp máy số lạ gọi điện đến công ty sửa chữa khóa nhà Việt Tiến đưa luôn địa chỉ kia và bảo sẽ cho tiền típ 500k nếu đến ngay. Xong việc nhắn tin số lạ báo sẽ đến ngay rồi chặn số, xóa hết dữ liệu và tắt nguồn điện thoại cả tuần. Mãi tháng sau mới biết số lạ là con nhóc vừa vào trường đang gạ gẫm trai và vừa bị lên đồn cảnh sát vụ quấy rối công ăn việc làm nhà nước. Nó khóc nức nở mà cống thoát nước chảy không kịp luôn._Kết kết vuốt cằm, vẻ tự hào lắm.
-A~ Tớ thật sự thắc mắc ai có thể yêu nổi Xử Nữ. Trông cậu ấy nguy hiểm vậy mà..._Ngư ngư ngẫm nghĩ.
-Vỏ quýt dày có móng tay nhọn Ngư nhi à!_Bình bình góp ý.
-Móng tay đó vừa nhọn mà phải sắc và bén nữa. Xử Nữ Đại Hiệp đây không biết tán gái chứ sau lưng vẫn nguyên đoàn tùy tùng toàn là gái xinh với đẹp nhé!_Xử xử vỗ ngực.
-Xinh ừ như cái bình bông, đẹp ừ như cái mông to lạc đà!_Yết yết chèn thêm một câu siêu bá đạo, giọng khinh bỉ.
-Chu choa~ Chưa gì đã thấy luôn móng tay nạo được cả vỏ dừa khô chứ nói gì tới quýt!_Song song tấm tắc khen ngợi.
Mọi người: Uuuuuuuuuuuuuuu~
-Cảm ơn đã khen nhé!_Yết yết cười tự mãn.
-..._có ánh mắt đắm đuối nhìn cô với vẻ muốn trả thù.
-Thôi cho qua đi, mắc công có người nổi sùng thì không hay lắm._Bình bình nói mặt cười ẩn ý.
-Vậy vấn đề ăn uống không? Lâu rồi tớ không trổ tài nấu nướng..._Giải giải gợi ý.
-Ăn gà ta tìm thuốc Bắc không?_Ngư ngư nói.
Hội sao nam đồng thanh mặt tái mét: KHÔNG! KHÔNG BAO GIỜ!
Hội nữ ngơ ngác: ???
-Hổm hồi hè năm trước, tụi này tá túc ở nhà Kết ca vài tuần, lần đó thật kinh hoàng!_Sư sư thở dài, bắt đầu thuật lại.
-Con nhóc Mai Chi đến chơi nhà Kết ca 1 tuần, nó mua 10 con gà với 10 thang thuốc bắc, bảo uống cho bổ phổi..._Song song tiếp lời.
-... Bổ kiểu gì mà muốn tắt luôn đường thông khí oxy..._Mã mã càm ràm.
-Năm ngày đầu còn biết tụi này ăn ác. Mười ngày sau mặt tụi này..._Xử xử nói tiếp.
-CÒN ÁC HƠN CON !_mặt Ngưu ngưu xám xịt.
-Thiệt lúc đó tính mạng tớ mém chầu diêm vương._Kết kết tái mặt.
Hội nữ (trừ Ngư ngư
): À hiểu rồi~
Ngư ngư *phừng lửa bất ngờ*: Vậy à? (âm thanh trầm lắng lay động lòng người, chính xác là rợn hết gáy).
Mọi người ngạc nhiên quay về phía Ngư ngư, nhìn đôi mắt rực lửa tím sặc mùi sát khí.
Ào! Ào! Ào!
Một trận chiến nước vùng lên bất ngờ, Ngư ngư một tay tạt nước ướt cả khu bên kia.
-TRẬN CHIẾN NƯỚC BẮT ĐẦU!_Mã mã hô lên. Cả hai phe hai bên vùng lên tạt qua lại rất hăng say.
... Mãi lúc sau thì hồ đã gần cạn nước, rất may khăn bọn họ vẫn ở trên người. Chơi chán chê hả hê rôi cả bọn thu xếp đi lên.

~~~~~o-O-o~~~~~
-Ha~Sảng khoái óa~_Dương dương mặt mản nguyện.
-Cô Aries của tôi ơi~Cô lấy luôn thứ tôi vừa định nói đấy!_Bảo bảo chà chà đầu cô nàng.
-Tại hai cậu đồng tâm ý hợp quá mà!_Giải giải nói.
3 cô nàng bước ra từ cửa, thì nghe đâu tiếng oang oang của bao cậu trẻ nữa...
-A~Sảng khoái quá~_Sư sư.
-Anh Leo ơi, anh vừa cướp lời tôi đấy!_Song song.
-Đó gọi là đồng tâm ý hợp ạ!_Mã mã.
Aries, Aquarius and Cancer: ...="=
-Về phòng các cậu!_Bảo bảo lên tiếng.
-Duyệt!_còn lại đồng thanh.

~~~~~o-O-o~~~~~
Trong khi đó...
-Mọi người về phòng rồi hả ta?_Bình bình nhìn quanh một vòng rồi tự hỏi.
Cô gom đồ dơ rồi rời khỏi phòng thay đồ. Đang trên đường đi thì vô tình cô đụng một người ngoại quốc.
-Sorry sir._Bình bình rối rít xin lỗi.
-Ồ không sao! Tôi có thể hỏi cô một xíu chuyện được không?_anh ngoại quốc cười xuề xòa nói tiếng bản địa.
-Vâng được. Tôi có thể giúp gì cho anh?
-Tôi đang tìm một người họ Mạc.
-Anh thể cho tôi biết họ tên đầy đủ của người họ Mạc đó không?
-Mạc Đô Nồ (Mc Donald's).
-*cứng họng*
-Nhân viên bảo tôi tìm Mạc Đô Nồ để ăn tối.
-...
Cô hơi rối. Cô hiểu vấn đề ở đây nhưng cô không biết Mc Donald's ở đâu.
-"Anh ta" ở khu Ăn Uống 24/ 24. Đi đi!_giọng nói quen thuộc vang lên, lạnh lùng hơn mọi khi.
-..._Bình bình quay lại, anh đã đưng đó tự líc nào.
-Ồ vâng cảm ơn anh._anh ta vui vẻ.
-ĐI ĐI!_Ngưu ngưu lặp lại, giọng hầm hừ.
-Nhân tiện tôi là Jackson. Jackson Christan._anh ta để lại một câu trước khi rời đi.
Ngưu ngưu cau có nhìn anh ta một lúc rồi quay sang Bình bình:
-Mai mốt nếu gặp người lạ là con trai thì bảo anh ta đến quản lý chứ đừng giúp đỡ.
Chưa để cô phản bác thì anh đã bế xốc cô lên và chậm rãi đi...

~~~~~o-O-o~~~~~
-Tụi này tới rồi!_tiếng Ngưu ngưu ảm đạm. Bình bình dược đưa đến tận nơi và chưa kịp nhận định tình hình thì coi đã hóa thân thành "chiến sĩ áo gì-cũng-được" xông pha ra "mặt trận chiến trường" Đỏ và Đen - Bích Chuồn Rô Cơ.
Vâng thưa quý vị ợ, chúng ta đang đứng đây chứng kiến một sòng bạc vô kỉ luật được 12 thanh niên "học giỏi tài tình ba hoa lịch lãm quý's tộc" nằm lăn lóc ngóc cả nguyên cái sàn chia thành 2 tổ để đánh bài: Tiến Lên, Xì Dách.
Theo thống kê dân số... í nhầm, thống kê hiện tại, dân số chơi Tiến Lên và Xì Dách gồm có:
Dân "thanh niên nghiêm túc's" Tiến lên: Kết Thiên Tỉ, Ngư ngây ngô, Sư tử Hà Đông, Mã long bong, Giải ma ma, Xử nữ đại hiệp :).
Xì dách: Yết nạnh nùng, Bảo "bùm", Song nhiều lông, Dương dui dẻ và Bình, Ngưu (đại cáo :))) ).
Au: Thấy có vần nên thêm vào hoi, hihi.
~~~~~ o- Phía Tiến Lên -o~~~~~
- Xì đè!_ giọng mã mã vang cả một vùng giời, mặt té le nhìn quanh.
- Heo cơ._ người ngồi trầm lặng nãy giờ - Xử xử đại hiệp đã cứu cả thế giới về việc ngăn cho mã mã về nhất.
-Ba đôi thông._giọng nói êm nhẹ nhàng lại một lần nữa đạp Mã mã một cách đau đớn, Ngư ngư nở nụ cười thặc tươi đặt bài xuống mà như cầm cuốc cuốc xuống đất.
Đó là cảnh tượng rất ư hãi hùng, mọi người nhìn cô với cặp mắt to hơn quả banh bóng rổ. Thấy im lặng, cô xoa bài ra, đưa mắt nhìn, cô mỉm cười. Nhưng vấn đề vĩ đại ở đây, bạn Kết Thiên Tỉ chung tụ với Ngư ngây ngô không biết chơi và rất ung dung rút con "mạnh nhất" hiện tại - con 3 Bích. Bạn Song đã bỏ vòng nên ngồi bất lực. Bùm, Mã Vĩ Đại đã về kinh thành "rước" một món hời to lớn, chiến thắng vĩ đại với con 3 Chuồn.
Xử xử ném xấp bài trên tay mặt cau có - vì ảnh là người tiếp theo. Ảnh đã đến đích, là người thứ 2 về dinh.
-1 2 3 4 5 nè, ai đánh?_Kết kết lại hùng hồn tự nhiên rút mấy lá bài trên tay Ngư đặt xuống, Ngư bất lực lùi về nơi trú ẩn tạm thời.
Ngay sau khi 5 lá bài oanh liệt đặt xuống nền gạch, nguyên một cây "chả lau nhồi" nhắm thẳng vào mặt anh. Thủ phạm là tay của Song nhiều lông vĩ đại.
-Đưa bài cho Song Ngư đánh đi đồ điên._Song song hậm hực.
Ngư ngư đã vào vị trí và cố gắng cứu vớt kẻ đã làm lộ bài (kiểu như đi tắm lộ thiên). Song song thở phào khi những lá bài cuối được đặt xuống. Ngư ngư cũng chỉ cười xuề xòa đưa xuống đất những lá bài vô dụng trên tay.
-Kết nè, cậu xem mình chơi nhé?_Ngư ngư hỏi, giọng điệu nhẹ nhàng nhưng mắt cô căng không kéo lại được.
-Ừ... ừ...

~~~~~o- Phía Xì Dách -o~~~~~
-Ô la la. Mấy anh em ai xung tới bến nào?_Dương dương tay cầm xấp bài xào đều đều, giọng hứng khởi.
-Dô lun nè!_mọi người đồng thanh.
Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt. Tay Dương dương chia mỗi người 2 lá mà như đi cướp giật, nhanh chớp nhoáng...
-Yết nhi a~ Rút bài đi~_Dương dương giọng ngọt xớt mặt như giang hồ.
Yết yết nhẹ nhàng rút 1 lá rồi 2 lá xong đặt xuống đất. Mặt vẫn duy trì vẻ mặt không cảm xúc, chỉ ung dung lấy điện thoại bấm bấm. Dương dương nhìn một chốc lát rồi đưa qua cho Bảo bảo, cô lắc nhẹ đầu đặt bài xuống. Đến Song song, anh ta một lần rút 5 lá xong đặt xuống, mặt vẫn khá thong dong. Bình bình và Ngưu ngưu chơi chung, cả hai giành nhau bóc rồi cùng đặt xuống. Đến lượt Cái, Dương dương đập bài lần một xong mỉm cười gian trá xoa bài ra.
-1 con Già, 1 con 6 và 1 con 5, tổng là 21._Dương dương le té xòe bài rồi nham hiểm nhìn mọi người xung quanh.
Xong lật cô ung dung lật bài từng người một. Tụ đầu tiên cô chọn là Bình Ngưu (Đại Cáo), cô anh dũng đập bài vài tổng 5 lá là 30, quắc! Hai người bọn họ được ưu ái một cái búng trán tử thần của Dương dui dẻ. Bam một cái, hai cái trán sáng như trăng rằm đêm trung thu. Cả hai ngồi xoa trán cho nhau ấm ức. Dương dương mặt phởn lắm, nham nhở lật hết một lượt các tụ còn lại. Sau đó là vẻ mặt thát vọng và hụt hẫng, hối hận đưa trán ra cho những người còn lại. Đáng ra ngũ linh hết thì ko bị búng trán nhưng cô trót dại lớn mồm công bố nếu bằng cái cho búng trán luôn. Bam bam bam, 3 cái búng trán làm cô hụt hẫng lùi khỏi cuộc chơi sang qua Tiến Lên.
Yết yết cười nhạt rồi cầm xấp bài lên xào đều tay.
-Chơi nào!

~~~~~o-O-o~~~~~
Uỳnh!
Jaji và Junko xông vào một cách anh dũng, tại cửa khóa í mà. Chàng trai đứng trước cầm một cái cào, cô gái đứng đằng sau cầm một cái đuốc, mặt cả hai đen xị lị. Chân nhấc lên đi từng bước nhẹ nhàng, Jaji cất chấy giọng thường ngày đã trở nên lạnh buốt từ lúc nào:
-ĐI NGỦ NGAY CÁC CÔ CẬU CHỦ À!!!
Chất giọng ấy chỉ tác động được Kết kết còn lại vẫn cư xử như bình thường. Sau đó, hình như có ai chui vào một xó thút thít vì cú ngoạn mục vừa rồi của ảnh đã không được tiếp nhận. Nhưng trông xem, Junko chỉ vừa mỉm cười thì ai nấy cũng dọn dẹp hết đồ rồi bày mùng mền chăn chiếu gối ra ngủ.
Jaji: Thế làm quái nào con gái thể quyền lực như vậy...?! =.=
...
Trước khi đi ngủ, theo thống kê thì không phải leo lên giường ngủ liền mà phải làm gì đó một chút mới chịu đi ngủ, đặc biệt là tuổi teen. Mấy cô cậu nhóc vui vẻ trò chuyện, chính xác là đâm xọt nhau trên từng milimet. Câu chuyện xỉa xói đêm khuya bắt đầu bằng một trò chơi khá kinh điển: Truth Or Dare.
Người đầu tuê ra vụ này là anh chàng tinh nghịch mang họ hàng với các loại ngựa thuần giống - Sagittarius Nhân Mã. Anh chàng với tính cách năng động không hề đồng tình với việc phải nằm im ngủ sớm như vậy và đã hăng hái đưa ra một đề nghị được mọi người hưởng ứng nhanh chóng. Luật chơi rất đơn giản, chỉ cần xoay chai và khi cái chai hướng về phía ai, người xoay chai sẽ hỏi Truth or dare. Tùy người được chai xoay trúng chọn, người xoay chai sẽ thoải mái đưa ra bất chứ câu hỏi hay một yêu cầu nào tùy thích. Nếu "nạn nhân" không thực hiện được thì sẽ phải đáp ứng cả Truth và Dare. Cuộc chơi khá ảm đạm lúc ban đầu...
Mã mã vui vẻ xoay chai và cái chai đang xổ số trúng lớn chọn "nạn nhân", và "nạn nhân" là...
Cái chai: Gemini Song Tử.
Mã mã *cười khanh khách*: What do you choose? Truth or dare?
Song song *đang ngoáy tai, mặt rắt ư bình thường*: Dare!
-Vậy... tớ thách cậu hôn bất cứ ai trong phòng này là con trai, ngoại trừ tớ!_Mã mã dụi dụi mũi mỉm cười "thân thiện".
Cả căn phòng im phăng phắc, hội nam trông khá bình thường nhưng hội nữ đang nồng nặc sát khí và đã chuẩn bị sẵn sàng một cái thao trước mặt.
-Ok. Sư ca, phiền cậu._Song song nhún vai.
Sư sư rất ung dung lại gần, Dương dương và Bảo bảo trố tròn con mắt, mặt mày bảy sắc cầu vồng. Song song hôn rất nhẹ lên má Sư sư, trông khá bình thường đấy nhưng có cái khác không bình thường. Dương dương thì đập đầu xuống đất, Bảo bảo thì đập đầu vào tường. Sau khi tiếng CỐP cung vang lên, hai cô nàng quay lại với vẻ mặt thẩn thờ.
-Chắc việc hai đứa con trai hôn nhau làm các cậu thấy lạ nhưng hai cậu ấy đã hôn như vậy trong một lần Song ca cứu Sư ca khỏi đám fan nên sau chuyện đó, khi hai bọn họ hôn nhau thì đó gọi là Nụ Hôn Cầu Cứu._Ngưu ngưu giải thích đơn giản nhưng mặt hai cô nành vừa nghe giải thích thì không đơn giản chút nào.
-Cứu cứu cái cù loi!_hai cô nàng cùng chung chí hướng.
-Tiếp tục nè!_thấy tình hình có vẻ căng nên Song song cầm chai xoay luôn.
Cái chai: Cancer Cự Giải.
Mã mã mặt tái mét khi Song song hướng ánh mắt khinh bỉ về phía mình trong khi Giải giải vẫn tròn xoe hai mắt chờ câu hỏi.
-Truth._Giải giải nhanh chóng trả lời trước khi Song song hỏi. Song song mỉm cười ma mãnh rồi nhe nhàng đặt câu hỏi.
-Vậy Cự Giải, khi một đứa con trai làm cậu buồn, cậu sẽ làm gì?
Câu hỏi rất đơn giản, không cần chơi trò chơi cũng hỏi được nhưng vấn đè ở đây là câu trả lời, nó đã gây sốc trên diện rộng trong toàn cơ thể ai đó...
-Nếu như đây không phải trò chơi thì tớ có thể nói giảm bớt nhưng mà đây là trò chơi cần sự thật... vậy thì...
-Thì?_mắt Song song sắng rực.
-Có 3 bước. Bước 1: Gọi vệ sĩ trói anh ta lại. Tra hỏi rõ ràng lý do. Và suy nghĩ kĩ càng trước khi thực hiện bước tiếp theo. Bước 2: Quên hết bước 1 và đánh anh ta bằng roi da, treo anh ta ngược lại trên cánh quạt và xoay trong vòng 30 phút. Bước 3: Phơi xác anh ta ở ngoài trời nắng trong 1 tiếng đòng hồ. Đảm bảo với mọi người 100% là chẳng bao giờ anh ta dám giở trò thêm một lần nữa vì có khi anh ta đã chết rồi. Hì hì.
Mọi người câm nín. Mã mã rợn hết lông sau gáy, thở dốc trong đầu.
-Tớ sẽ quay._không nấy quan tâm đến tâm trạng của mọi người, cô xoay chai...
Cái chai: Virgo Xử Nữ.
Xử xử: nàng này hiền khô! Dare.
Giải giải: Cho cậu chọn bất cứ ai trong phòng này ngoại trừ tớ chơi trò Pocky Game trong vòng 5 phút. Ra ngoài hành lang làm, xong vô nhé.
Mọi người: Tại sao Giải nhi/ Cự Giải hiền lành đã không còn?! Mã ca/ Nhân Mã, cậu đã làm gì thiên thần của chúng tôi?! Cô ấy đưa ra một yêu cầu y chang cậu ban nãy.
-Vậy trước khi tớ ra, tớ xoay chai để chọn người đi tiếp chứ đợi thì hơi lâu._Xử xử nhún vai.
Cái chai: Taurus Kim Ngưu.
Ngưu ngưu: Truth.
Xử xử: Nói cho tất cả mọi nghời biết cậu bỏ mang tả lúc mười mấy tuổi.
Ngưu ngưu: ... Tớ thà làm cả hai cái.
Xử xử: Cậu nói đấy nhá. Dare là để cho Thiên Bình biến cậu thành một mỹ nhân và đi diễn thời trang một vòng. Truth là cậu sẽ có bao nhiêu đứa con nếu vợ cậu là Thiên Bình. Ngay và luôn. Tớ ra ngoài thực hiện nhiệm vụ của mình đây.
Ngưu ngưu *khõc ròng*: Tại sao tất cả đều liên quan đến Thiên Bình?!
Ngưu ngưu ngồi nhắm mắt nhắm mũi mặt nhăn như chó cúm để bàn tay điêu luyện của Bình bình đưa qua vẽ lại trên mặt mình. Bình bình thì vui lắm, mặt roi rói như mặt trời mùa hè vậy.
-Cậu có thấy Yết nhi đâu không?_Ngư ngư hỏi nhỏ Bảo bảo.
-Tớ vừa thấy cậu ấy ở đây mà, chắc đi vệ sinh rồi._Bảo bảo nhún vai.
-Không phải đi vệ sinh đâu..._Dương dương lầm bầm rồi hướng mắt về phía cửa, nơi có một thiếu nữ đang bị cưỡng ép chơi trò chơi Pocky.
-Mình làmmối cũng đâu đến nỗi với quả quýt dày kia đâu nhỉ..._Giải giải cười khích khích khi thấy Dương dương nhìn ra phía cửa.
Quay trở lại với chú trâu anh hùng dũng cảm, chú ấy đang đoàn trang

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net