Chg 58:khuyển thần

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chương 58: khuyển thần
EDIT & BETA: VY VY- NGUYỆT

Ước chừng qua hơn mười ngày, Hữu Cơ bỗng nhiên phái người đem ta và Tiểu Tể tướng cùng nhau quay về hoàng cung, theo lệ hỏi một ít tình hình gần đây.

Tuy nhiên thần sắc của Hữu Cơ hôm nay có chút cổ quái, nàng hỏi xong, nàng bỗng nhiên bảo tất người hầu kẻ hạ lui ra ngoài, chỉ để lại ta cùng Tiểu Tể tướng. Trực giác báo cho ta biết nàng muốn nói điều gì đó với ta.

"Sa La, ngươi vào cung tới nay, ta đối với ngươi thế nào?" Nàng bỗng nhiên mở miệng nói.

Trong lòng ta có chút buồn cười, câu này hình như có hơi quen thì phải. Ta đây liền theo lời của nàng nói tiếp -

"Nương nương đối với Sa La giống như người thân vậy."

Nàng vừa lòng gật gật đầu, nói:"Nay ta có tâm bệnh, làm cho ta hàng đêm ngủ không an ổn. Không biết Sa La ngươi có thể giúp bổn cung trừ bỏ này tâm bệnh này hay không."

"Chỉ cần nương nương nói ra, Sa La nếu có thể giúp được tất nhiên sẽ cố hết sức, không chối từ." Ta bắt chước lời thoại trong các bộ phim thường hay xem.

"Giết người?"

"Giết người."

"Nga, nương nương muốn giết ai?"

Trong lòng ta cả kinh, nàng nói lời này,chẳng lẽ Văn Xa Phi cùng với đứa nhỏ? Nếu như vậy, ta càng không thể có một tia do dự,"Không chối từ." Ta bình tĩnh nói.

Nàng nhìn chằm chằm vào mắt ta, ước chừng nhìn nhau vài giây, bỗng nhiên nở nụ cười,"Sa La, ta quả nhiên không nhìn lầm ngươi, gan của ngươi quả nhiên không hề nhỏ."

"Không biết vì sao nương nương ngủ không ngon?" Ta cố ý hỏi.

"Sa La, Văn Xa Phi sắp sinh rồi phải không?" Nàng không chút để ý hỏi.

"Dạ vâng."

"Cứ nghĩ đến con trai ả sẽ là Đông Cung*, ta liền ngủ không ngon. Ngươi đã hiểu chưa, Sa La?" Sắc mặt của nàng trầm tỉnh nói.

(*) Thái Tử

"Sa La hiểu, nương nương là muốn......" Ta ngẩng đầu, nhìn chăm chú vào nàng,ta chưa bao giờ nhìn thấy vẻ mặt tàn khốc của nàng ta như vậy bao giờ.

"Sa La, ngươi hãy nghe cho kỹ , lần này Đông Cung bạc mệnh vừa ra sinh ra chết non, mà Văn Xa Phi bởi vì mất con nên trở nên điên dại, bất kì ai cũng không thể tiếp cận ả ta, bao gồm Chủ Thượng, tạm thời chỉ có thể làm cho ả ở trong Phủ Đại Thần."

"Sa La hiểu, Văn Xa Phi nàng, nếu cố ý muốn gặp Chủ Thượng......"

Hữu Cơ khuôn mặt lộ rõ ghen ghét mà có chút vặn vẹo,nàng ta cười lạnh nói:"Con tiện nhân này không gặp may thế đâu,Sa La ngươi đem con tiện nhân kia cùng đứa bé đem đi cho chó ăn đi .Cái con tiện nhân này dù cho ả không điên ta cũng phải làm cho ả ta phát điên."

Tuy rằng ta sớm biết có chuyện này nhưng chính tai nghe thấy không ngờ làm trong ngực ta run lên, Hữu Cơ trong lòng đã sinh ra ác tâm,vì ghen ghét đố kỵ mà sinh ra tâm ma.

""'Nhưng mà Chủ Thượng nếu như tra ra Đông Cung Thái Tử chết,sẽ như thế nào...........""

"Ta sẽ an bài cho mọi thứ đều giống như tự nhiên,trong phủ đều là người của ta,ngươi không cần phải lo,chỉ cần chuẩn bị tốt là được."

"Nương nương suy nghĩ thật chu toàn, nhưng mà chỉ có điều nếu như Hoàng Thượng biết rõ nương nương ( Văn Xa Phi ) trong phủ gặp chuyện không may hay xảy ra sự cố,có thể hoài nghi do nương nương làm hay không."

"Ha ha ha ha,hoài nghi? ở trong mắt mọi người ta với Văn Xa Phi tình như tỷ muội, nhưng ta không bao giờ xem nàng ta là muội muội cả."Nàng lạnh lùng cười.

"Đúng vậy, chỉ là......" Ta liếc mắt một cái với Tiểu Tể tướng.

"Yên tâm, Tiểu Tể tướng theo ta không ít năm , nàng là người nhát gan, cho nên ta mới đem trọng trách này giao cho ngươi, bất quá, nàng cũng sẽ hiệp trợ ngươi, Sa La, ngươi sẽ không phụ lòng tín nhiệm của ta chứ?"

"Sa La không dám." Vận mệnh thật đúng là trêu người, ta lại biến thành người giết Đông Cung Thái Tử, Hữu Cơ thật đúng là coi trọng ta, nếu không có ta, nhiệm vụ này nhất định sẽ giao cho Tiểu Tể tướng chăng.

Chỉ là, ta cũng không chán ghét đề nghị này, ít nhất, ta nhất định có thể bảo đảm Đông Cung an toàn.

==================================

Ngày Văn Xa Phi sắp sanh, vì phòng ngừa tà linh quấy nhiễu, Hoàng Thượng còn phái riêng Tình Minh đến cử hành một nghi thức.

Nghi thức tiến hành đến một nửa, Văn Xa phi bỗng nhiên cảm thấy đau bụng,mọi người quả nhiên là tụ tập thành một đám,Tiểu Tể tướng thấy vậy nháy mắt với ta, ta gật gật đầu.

Ta lập tức tới phòng sinh của Văn Xa Phi, vào lúc đó quy củ dĩ nhiên là không còn quan trọng nữa ,trong phòng sinh hết thảy điều là màu trắng,trong phòng chỉ có một người phụ trách đỡ đẻ là bà mụ trung niên và hai thị nữ,mấy người chúng ta tiến vào,mọi người trong phòng cùng nhau trao đổi ánh mắt, chỉ nghe oa một tiếng khóc rõ to, đứa nhỏ đã muốn ra . Mà Văn Xa Phi bởi vì sức khỏe suy yếu nên đã hôn mê bất tỉnh.

Bà mụ kia lập tức bế đứa nhỏ bỏ vào trong bao, giao cho Tiểu Tể Tướng, đứa nhỏ oa oa khóc, Tiểu Tể Tướng không biết làm sao nói:"Đứa bé khóc như vậy không phải biện pháp hay, còn có Âm Dương Sư đại sư đang ở chỗ này."

"Ta tới rồi." giọng nói ta lạnh lùng, một bên nhanh chóng tiếp nhận đứa nhỏ,một trận ấm áp bao quanh khuỷu tay ta, sinh mệnh, chính là như vậy , tâm lý của ta đột nhiên trở nên nhu hòa ,ta mặc niệm thần chú,giấu đi tiếng khóc, không được khóc, ta sẽ bảo vệ con, bé con.

"Đừng khóc, đừng khóc." Các nàng thở dài nhẹ nhõm một hơi.

"Chúng ta nhanh đi đến cửa sau thôi." Tiểu Tể Tướng vẻ mặt khẩn trương cùng kinh hoảng.

"Đã biết." Ta thản nhiên nói, đem đứa bé đặt vào tay Tiểu Tể Tướng ,ta đi theo Tiểu Tể Tướng ra cửa, mới ra cửa, chợt nghe thấy trong phòng truyền đến tiếng khóc giả mù mưa sa*vang dội, khi ta tới thời điểm Đông Cung chết non có hỗn loạn đôi chút .

(*) giả vờ, không có thật

Ra tới cửa đằng sau phủ , ta đang lo lắng không biết làm thế nào bỏ lại Tiểu Tể Tướng, nàng bỗng nhiên ai nha một tiếng, ngồi xổm xuống ôm người, ta ngừng lại, xoay người vừa định hỏi nàng, nàng bỗng nhiên ngẩng đầu, ánh mắt quỷ dị, ánh mắt này với ánh mắt vừa rồi là hai người hoàn toàn khác nhau,ta còn không kịp phản ứng , nàng bỗng nhiên đoạt cái giỏ,ta không biết nàng tính làm cái gì, nàng mạnh mẽ ôm đứa nhỏ trên người, trong nháy mắt, đứa nhỏ liền biến mất ở trước mắt ta.

Ta quá sợ hãi, một phen túm lấy Tiểu Tể Tướng, cả giận nói:"Đứa nhỏ đâu? Đứa nhỏ đâu?" Nàng không để ý ta, chính là hắc hắc cười, nói:"Đại nhân, ta đem thứ ngài muốn đưa tới cho ngài ...... Ngài có thể yêu ta không?"

Đại nhân? Ta đột nhiên nhớ tới đoạn đối thoại ngày đó.

"Việc kia, ngươi nên biết làm như thế nào rồi chứ?"

"Ta biết, ngài yên tâm đi. Ta sẽ làm theo ý ngài . Nhất định bắt hắn bằng được đưa tới cho ngài."

Chẳng lẽ, chẳng lẽ là Tửu Thôn Đồng Tữ? Nhưng - hắn tại sao muốn đứa nhỏ này?

Ta buông Tiểu Tể Tướng ra,đi thẳng tới tiền đình ,ở trong đám người thật nhanh tìm được Tình Minh,nhanh chóng hắn kéo lại,dứt khoát nhìn hắn chằm chằm, nói:"Đông Cung đứa nhỏ đó......"

"Đông Cung đã chết ." Tình Minh vẻ mặt trầm tĩnh nói.

"Không phải, đứa bé kia không phải Đông Cung, Đông Cung thật sự ở chỗ Tửu Thôn Đồng Tử, mau nói cho ta biết, Tửu Thôn Đồng Tử ở nơi nào!" Ta nói năng lộn xộn hỏi.

Tình Minh lắp bắp kinh hãi nói, thần sắc ngưng trọng đứng lên, nói:"Ngươi nói cái gì?"

"Mau nói cho ta biết!"

"Sa La, ngươi làm sao vậy?" Tuy Tình Minh thông minh tuyệt đỉnh,cũng không nghĩ đến chuyện lại phát sinh cỡ này.

"Ta muốn đi cứu nó." Ta dần dần bình tĩnh trở lại,"Nói cho ta biết,chỗ nào hắn thường lui tới?"

"Sa La? Ngươi đang nói mê sảng cái gì ?" Hắn nhíu mi nói.

"Ta hiện tại không có thời gian cùng ngươi nói chuyện ," Ta xoay người, hắn bỗng nhiên kéo ta lại .

Ta tùy tay giương lên, một đạo lục quang đem hắn bức lui vài bước, hắn chấn động, nói:"Sa La, ngươi làm sao có thể?"

Ta theo dõi hắn, gằn từng tiếng, nói:"Ta có thể, bởi vì - ta căn bản không phải Sa La."

Hắn sững sờ đứng ở nơi đó.

Nói ra, thoải mái hơn nhiều rồi, ta vừa đi về phía trước được vài bước, chợt nghe thấy âm thanh của hắn từ phía sau vang lên:", Tửu Thôn Đồng Tử, nghe nói ở tại Núi Đại Giang [Trường Giang] "

"Cám ơn," Ta dừng một chút, tiếp tục đi về phía trước.

"Sa la," Hắn thấp gọi một tiếng,"Ta và ngươi cùng đi."

"Không......"

"Ta sẽ không cho ngươi đi một mình đâu ."

"Ta không phải Sa La......"

"Tên gọi gì không quan trọng Hơn nữa, ngươi có biết đi như thế nào không?" Hắn nhếch khóe miệng, trong mắt lại hiện lên tia cười quen thuộc.

"Ta......" Ta nhất thời nghẹn lời, xác thực còn không biết đi như thế nào để đến Núi Đại Giang.

Hắn đi lên trước vài bước, xuất ra phù chú, nhắm mắt mặc niệm chú văn, một góc chân trời bỗng nhiên dần dần phiếm hồng, mây bay cũng bị nhuộm thành một mảnh màu đỏ hoa lệ,một âm thanh bén nhọn xé thủng tầng trời ,làm màng tai ta có chút đau, theo sau là một trận vẫy cánh thật lớn, ta ngẩng đầu nhìn trời, nhất thời cả kinh nói không lên lời,

Trời ạ, Tình Minh gọi ra thứ Thức Thần gì vậy......

Ta nhu xoa nhẹ hai mắt của mình, đúng vậy...... Là Tứ Thần Lý ...... Chu Tước......

"Tình Minh, ngươi, ngươi rất lợi hại." Ta cảm thán nói.

"Hiện tại năng lực của ta chỉ có thể gọi ra Tứ Thần Lý Chu Tước." Hắn thản nhiên nói,nhìn Chu Tước kia thận trọng vững vàng đứng ở bên người chúng ta .

Đúng rồi, An Bội Tình Minh có thể gọi ra Tứ Thần trong mười hai Đại Thức Thần, không biết Tình Minh còn có thể triệu hồi ra Thần Thú không? Ta bỗng nhiên thất thần, hắn thấp giọng nói:"Lên đi."

Đi lên? Ta ngẩn ngơ, "Ngồi trên lưng nó?"

"Đương nhiên, bằng không ngươi cho là đi bằng cách nào." Tình Minh buồn cười nhìn ta.

Ta gật gật đầu, đi lên lưng Chu Tước ngồi, lông của nó thực mềm mại, ngồi trên lưng nó tưởng mình đang ngồi ở tấm thảm,không biết Tình Minh mặc niệm chút gì, Chu Tước thét một tiếng dài, vỗ cánh mà bay.

Thân thể ta bất ổn, thân mình xiêu vẹo, Tình Minh nhanh chóng bắt được tay ta,"Cho dù chán ghét, cũng cho ta cầm tay ngươi, như vậy ngươi mới không ngã xuống." Hắn nhìn đằng trước nói.

"Ta, ta không chán ghét." Ta cúi đầu nói một câu, không biết hắn có nghe được hay không, chỉ cảm thấy tay hắn càng ngày càng nắm chặt tay ta.

Núi Đại Giang, Tửu Thôn Đồng Tử, thủ lĩnh quỷ tộc, chờ ta, hẳn sẽ là một trận ác chiến?

================='

Chu Tước quả nhiên không hổ là thần điểu,công phu nháy mắt, đã đến chân núi Đại Giang.

Tình Minh chậm rãi thu hồi Thức Thần.

"Tình Minh, ẩn thân thuật đối Tửu Thôn Đồng Tử vô dụng, chúng ta như thế này trực tiếp lên núi sao?"

"Trực tiếp lên núi?" Tình Minh nhẹ nhàng cười,"Ngươi tính làm như thế nào?"

"Bắt giặc phải bắt kẻ cầm đầu, chúng ta thu phục Tửu Thôn Đồng Tử trước, như vậy các quỷ quái khác sẽ không phải không sợ." Ta nắm quyền.

"Thu phục?"

"Hay phải giải quyết Tửu Thôn Đồng Tử đầu tiên."

"Nga," Trên mặt hắn ý cười càng đậm,"Nhưng, cho dù chúng ta cùng nhau động thủ, chỉ sợ cũng không phải đối thủ của Tửu Thôn Đồng Tử."

"Không thể nào? Hắn thật sự lợi hại như vậy sao?"Ta lập tức bị đả kích .

"Chỉ là, chúng ta có thể suy nghĩ biện pháp khác." Hắn đi lên phía trước vài bước, lấy ra phù chú, thấp giọng nói:"Chúng ta cần mượn vài thứ."

Hắn nhắm mắt mặc niệm chú văn, chỉ thấy Lục Nha* nho nhỏ ngoi ra từ mặt đất , Lục Nha có tốc độ sinh trưởng kinh người , đâm hoa kết quả, nháy mắt mọc xong, trong nháy mắt, trên cây đã kết hai quả ngân sắc nho nhỏ.

(*) mầm cây

"Tình Minh, đây là......" Ta do dự hỏi.

Hắn cười nhẹ,nhanh tay tháo xuống một cái thành quả,đặt vào trong tay của ta, nói:"Bên trong cất giấu vật chuyên diệt quỷ An Cương. Đến lúc đó mở ra là biết."

"An Cương? Là cái gì?"

"Trảm Ma Đao. Thuật trừ ma bình thường đối hắn vô dụng."

Hắn đem một quả khác bỏ vào trên người chính mình, lại nói:

"Tửu Thôn Đồng Tử cùng đàn quỷ bình thường đều lấy hình người xuất hiện, không khác người thường là bao. Cho nên cư dân phụ cận cũng không biết nơi này có nhiều quỷ quái như vậy."

"Rõ ràng làm cho ta trà trộn vào đi thôi, không phải Tửu Thôn Đồng Tử thích nữ nhân sao, hay ta dùng chiêu mỹ nhân kế thu phục nó." Ta liếc hắn liếc mắt một cái cười nói.

"Mỹ nhân kế?" Tình Minh nhịn cười.

"Như thế nào, không được sao?"

"Đương nhiên không được, ta sẽ không để một ngươi đi."

"Nhưng là, ngươi là nam , lẻn vào đó không phải là ý hay?"

"Phải không?" Hắn vừa dứt lời, lấy tay vung lên, nhất thời trên người đổi thành nữ trang,"Thân phận nữ nhân , càng dễ dàng tiếp cận Tửu Thôn Đồng Tử."

"Sa La, ngươi làm sao vậy?" Hắn nhìn ánh mắt ta đăm đăm.

"Tình Minh, mỹ nhân kế, hình như ngươi có vẻ thích hợp......" Ta ngây ngốc tự đáy lòng tán thưởng nói, hắn thật đúng là thích hợp...... Mặc nữ trang nha. (@Nguyệt: phụt!! haha chết em Minh oy =]]] )

Trên mặt hắn hơi hơi đỏ lên, nói "Xuất phát đi,"

Ở sơn đạo đi một hồi, ngoài dự kiến của ta , thế nhưng còn không có đi bao nhiêu đường, lập tức có hai gã nam tử mặc Thủy Làm đi đến chỗ chúng ta, ta cảm thấy một cỗ yêu khí, nhìn thoáng qua Tình Minh, hắn dùng ánh mắt ra dấu cho ta, xem ra vận khí cũng không tệ lắm,thủ hạ của Tửu Thôn Đồng Tử nhanh như vậy đã hiện thân .

"Hai vị công tử, ta cùng muội muội lạc đường , hiện tại sắc trời đã tối muộn, hiện tại không biết nên như thế nào cho phải." Tình Minh trước nghênh đón, lấy tay áo che mặt, bi bi thiết thiết nói.

Hai người kia nhìn nhìn chúng ta, lại liếc nhau, Tình Minh lại không mất thời cơ quyến rũ liếc bọn họ một cái, kia hai người hiển nhiên kinh diễm không thôi. Trong đó người mặc Thủy Làm lục sắ lập tức nói:"Nếu như vậy, không bằng đén phủ đại nhân chúng ta tạm thời nghỉ ngơi một chút, thỉnh đại nhân đưa các ngươi xuống núi."

"Vậy,làm phiền các công tử ." Tình Minh cúi đầu nói, kéo tay của ta,"Muội muội, chúng ta đi."

Đi theo kia hai người phía sau, nghĩ sắp phát sinh hết thảy, tâm tình của ta cũng bắt đầu khẩn trương, Tình Minh hình như cảm thấy sự khẩn trương của ta, nhẹ nhàng nhéo nhéo lòng bàn tay của ta, ta nhìn phía hắn, của hắn ánh mắt một mảnh trong suốt, bình tĩnh vô lan. Tâm tình của ta, giống như cũng chậm chậm bình tĩnh trở lại ......

Chúng ta nhanh chóng tới được phủ đệ của Tửu Thôn Đồng Tử, vào cửa, một trận áp lực trực tiếp xông tới, mùi hoa tuy nồng nhưng không thể che lấp mùi máu tươi.

"Tất cả đều là yêu thuật biến hóa ra ảo cảnh." Lúc chờ đợi bọn họ thông báo , Tình Minh thấp giọng ở ta bên tai nói.

Ta gật gật đầu.

"Đại nhân nhà ta đang ở tiền thính ẩm yến, đại nhân mời hai vị cô nương tới ." Nam tử lục sắc thủy làm đã quay trở lại rất nhanh.

"Hiểu được , thỉnh dẫn đường." Tình minh cười cười.

Còn chưa bước vào tiền thính, ta đã cảm giác được cổ quỷ khí mãnh liệt, đi ra đi vào, ta giương mắt hướng bốn phía, chung quanh đã ngồi không ít người, tuy rằng người người đều là nam tử bộ mặt thanh tú, mặc Thủy Làm hoặc là Thú Y , nhưng ta biết, này đó tất cả đều là quỷ quái.

"Hai vị cô nương, là lạc đường sao?" Một giọng nam tử trầm thấp ở phía trước vang lên, ta ngẩng đầu lên, người ngồi phía trước chính là kẻ mang dáng vẻ của Nguyên Cao Minh, mái tóc đen dài buông xỏa trên áo, trong ánh sáng mờ ảo, gương mặt xinh đẹp kia tái nhợt quỷ dị, hắn chậm rãi giương mắt, trong đôi mắt hiện lên một thần sắc yêu quỷ , ta chỉ cảm thấy trong ánh mắt màu đen của hắn càng ngày càng ám trầm, dần dần mở rộng, mở rộng, như màn đêm toàn bộ đè ép xuống dưới, làm cho người ta không thể thở nổi.

Hắn ở dùng Nhiếp Tâm chú!

Trong lòng ta lập tức mặc niệm Phá Huyễn chú, trình độ Nhiếp Tâm thuật này cũng không thể chống đối ta , chính là kế tiếp ta hẳn là nên giả làm Trung Chú đi?

"A, đầu thật choáng váng," Tình Minh đã bắt đầu thay đổi hành động , ta liếc mắt nhìn hắn, ánh mắt của hắn trong suốt đầy thấu hiểu. Lòng ta thoải mái, cũng lập tức ngẩn người.

"Lại đây." Tửu Thôn Đồng Tử bắt đâu duỗi tay ra, ta cùng Tình Minh lập tức đi qua, ở hắn bên ngồi xuống cạnh hắn.

"Đại nhân, ngài chỉ dùng mỗi chiêu này đã hữu dụng như vậy"

"Lần này hai nữ nhân thoạt nhìn không sai đâu, không biết thịt các nàng hương vị thế nào?"

Hương vị thịt,ta run rẩy, thực ghê tởm.

"Này hai nữ nhân, chờ ta chơi xong rồi ăn." Rượu nuốt đồng tử không chút để ý nói.

"Đại nhân, chúng ta đây khi nào thì có thể hưởng dụng đứa nhỏ kia?" Câu hỏi của kẻ ngồi bên trái làm ta chú ý.

"Hừ, Thiên Hoàng tương lai, các ngươi có thể hưởng dụng tùy tiện sao. Đương nhiên chỉ có đại nhân mới có thể hưởng dụng." Lập tức có người tiếp lời nói.

"Đông Cung lần này là Thiên Chiếu đại thần đầu thai, cơ hội ngàn năm khó gặp này, chỉ cần một ngụm, có thể tăng cường gấp trăm lần pháp lực, các ngươi ai cũng có phần, bất quá hiện tại thời điểm còn chưa tới, trên người hắn vẫn có khí tướng đại thần che chở, là thân thể bất tử . Sau ba ngày, tiên khí tan hết, tự nhiên có thể ăn."

Trong lời nói của Tửu Thôn Đồng Tử nhất thời làm ta thông suốt, cái này, ta toàn hiểu được , như vậy trong lịch sử, kỳ thật Đông Cung không phải do chó ăn, mà là quỷ quái, nghĩ đến là tiểu Tể Tướng sợ Hữu Cơ trách cứ nên mới nói dối.

Đông Cung còn chưa có chết, ta như nhấc được hòn đá lớn trong lòng . Tâm tình cũng sung sướng, lúc Tửu Thôn Đồng Tử bảo ta rót rượu ,ta tự nhiên cũng rất nghe lời.

"Tay đẹp lắm." Hắn bỗng nhiên bắt được tay của ta, nhẹ nhàng vuốt ve, xoa nắn,yêu quái chết bầm, tay ta không phải đất sét nha, nhẫn nại, nhẫn nại, ta chỉ có thể mỉm cười, làm bộ như trúng cổ .

Trong lúc vô ý ta thấy Tình Minh liếc mắt một cái, sắc mặt của hắn tựa hồ có chút quái dị, bỗng nhiên cái miệng của hắn giác gợi lên tươi cười cực kỳ quyến rũ, dựa vào Tửu Thôn Đồng Tử, nói:"Đại nhân, ta cũng muốn."

Tửu Thôn Đồng Tử bị Tình Minh hấp dẫn, hắn lập tức ôm Tình Minh, cười nói:"Nữ nhân các ngươi a, đều là......" (@Nguyệt: bỏ tay ra khỏi Minh Minh của ta >v< )

Ta không nghe thấy câu tiếp theo của hắn. Tuy rằng biết hiện tại rất nguy hiểm, nhưng là ta thật sự thật sự rất muốn cười, bộ dáng kia của Tình Minh thật sự là, rất mê người.

Ta và Tinh Minh ra sức chuốc rượu hắn, Tửu Thôn Đồng Tử đã muốn uống rượu say mèm, ngã xuống chiếc kỷ trà . Thủ Hạ của hắn đều say hết.

Tình Minh cùng ta nhìn nhau liếc mắt một cái, hẳn là - lúc đi.

Chính là, hiện tại Tửu Thôn Đồng Tử đang gắt gao ôm Tình Minh, nếu Tình Minh lên tiếng, hắn sẽ phát hiện, ta nhìn Tình Minh, chỉ chỉ chính mình.

Tình minh do dự một chút, môi động vài cái, ta rõ ràng nhìn đến hắn đang nói," chém đứt đầu của hắn."

Chém đứt đầu của hắn? Ta sửng sốt một chút, gật gật đầu, lấy quả kia trong người ra, tuy rằng chém là yêu quái, nhưng yêu quái trước mắt có hình dạng con người, ta thật sâu hô hấp vài cái, mở quả ra , chỉ thấy ngân quang lóe ra, 1 thanh đao sắc bén xuất hiện trước mắt ta, đây là An Cương sao?

Ta nắm chặt An Cương, ngón tay run rẩy.

"Mau chém đi!" Tình Minh dùng khẩu hình nói.

Ta thật mạnh gật đầu một cái, cắn răng một cái, giơ An Cương lên nhắm về phía cổ của Tửu Thôn Đồng Tử chém tới, lúc sắp chặt đầu hắn, hắn bỗng nhiên ngẩng đầu mở to mắt, ta nhất thời kinh hãi, mồ hôi lạnh chảy ròng, không chút suy nghĩ, cầm ngọn đèn bên cạnh hắt về phía hắn, hắn ngạc nhiên, cũng không dự đoán được ta phản ứng như vậy, phía sau, thừa dịp hắn còn không có phản ứng lại đây, ta dùng hết khí lực toàn thân hung hăng 1 nhát, giơ tay chém xuống, nhất thời máu tươi văng khắp nơi, đầu của hắn liền thẳng tắp bay ra ngoài.

"Làm tốt lắm." Tình Minh cúi đầu nói một tiếng. Chúng quỷ kinh hãi, Tình Minh lập tức lấy ra phù chú, mặc niệm Cửu Tự Thực Ngôn, chỉ thấy ở một mảnh lục quang , quỷ quái bên dưới đều hiện ra nguyên hình, thống khổ kêu rên.

Lúc ta thở dài nhẹ nhõm một hơi , bỗng nhiên nhìn thấy đầu của Tửu Thôn Đồng Tử phát ra một

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net