chương: 46 vào hang hổ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương: 46 vào hang hổ

EDIT- BETA: VY VY-NAM DẠ TƯỚC- BBTT

Phi Điểu lập tức lắc đầu, nói:"Không được."

"Chỉ có một nửa linh hồn rất nguy hiểm , anh có biết không hả!" Ta lo lắng đề cao âm lượng. Nếu một nửa linh hồn xảy ra chuyện gì, như vậy Phi Điểu sẽ không bao giờ tỉnh lại nữa.

"Cho dù như vậy, ta cũng sẽ không cho em mạo hiểm, ta vô luận như thế nào cũng sẽ tìm được biện pháp cho em rời nơi này!" Hắn nhíu mày nói, sắc mặt càng thêm tái nhợt, vô lực cúi thấp đầu xuống.

Bất tri bất giác,trời đã muốn vào đêm, bởi vì sử dụng huyết chú làm hao đi nhiều nguyên khí cùng máu tươi, Phi Điểu đã muốn lâm vào hôn mê, lòng ta lúc này lại lòng nóng như lửa đốt, việc này không nên chậm trễ, nhất định phải mau chóng giải trừ phong ấn cho nửa linh hồn bị phong ấn, Tư Âm từng nói qua, nếu linh hồn bị phong ấn trong cơ thể kí chủ , như vậy thân thể sẽ có một cái ký hiệu màu đỏ,phương pháp giải trừ linh hồn phong ấn kỳ thật rất đơn giản, chỉ cần phá bỏ ký hiệu màu đỏ là được, bất quá, nói đơn giản cũng không đơn giản, không thể khinh địch như vậy đặc biệt là Cesare ,sao hắn có thể cho người ngoài xem thân thể hắn, cho dù được nhìn thấy,cũng không tìm thấy cái ký hiệu đó ngay được,cái này thật tốn thời gian a.

Phi Điểu cũng hiểu được, cho dù hắn sớm hiểu được, có Đỗ Liên ở cạnh hắn chỉ sợ không gần được thân hắn, bất quá nếu là Lucrezia......

Đang suy nghĩ, phía sau bỗng nhiên truyền đến một trận tiếng bước chân, ta quay đầu lại, gặp là lưu khắc lặc thiến. Ta đối nàng tiếp đón. Nàng tại bên người ngồi xuống. Kỳ thật ta theo nhìn thấy nàng rất hoang mang , không biết vì sao ta cùng nàng giống như có quan hệ, nhưng nghe Tư Âm nói qua kiếp trước của ta rõ ràng cùng nàng không có quan hệ, có lẽ là trùng hợp đi.

"Kỳ thật là ta ngăn cản Phi Điểu tới cứu cô." Nàng cúi đầu nói.

"Phi Điểu, làm sao có thể tìm được ta?" Ta cũng có chút nghi hoặc,linh lực hắn rõ ràng rất yếu.

"Đã nhiều ngày rồi ai ai cũng truyền tin ta gả cho công tước Ferrara, bởi vì chúng ta giống nhau, cho nên Phi Điểu rất lo lắng cho cô, ta nói có lẽ quỷ kế của Đỗ Liên, chàng nói tính cách của cô rất dễ bị lừa nhất định dễ dàng bị người ta đưa vào tròng, cho nên thừa dịp hôm nay cô xuất giá, chàng nhất định phải lại xác nhận rõ ràng." Nàng thở dài một hơi.

Tâm ta trầm xuống, xem như hoàn toàn hiểu được ,Cesare sai ta hạ độc chính là muốn lợi dụng ta dẫn Phi Điểu xuất hiện, sau này lại nhìn thấy ta giống Lucrezia, đơn giản một bên dùng ta giữ chặt công tước Ferrara, bên kia dùng hôn lễ dẫn dụ Phi Điểu, như vậy cho dù Phi Điểu không xuất hiện, hắn cũng sẽ có công quốc Ferrara.

Nghĩ đến đây, người ta phát lạnh, thật đáng sợ cho lòng dạ nam nhân.

Nhưng, hắn cùng Đỗ liên nhất định không nghĩ tới Phi Điểu còn có thể cứu ta.

"Ẩn,ta định trở về bên anh trai ta." Nàng bỗng nhiên mở miệng nói, thanh âm hơi run."Nếu ta trở về van nài......"

Ta liếc mắt nàng một cái, thân thể của nàng đã phát run, nàng sợ hãi sao? Sợ hãi anh trai của nàng?"Không thể!" Ta bật thốt lên :" nếu làm như vậy, Phi Điểu nhất định sẽ thương tâm ."Bộ dạng như vậy sao còn có thể trở về. Hơn nữa ,dù nàng có cơ hội cũng sẽ không hại anh trai của nàng........

Nhưng chỉ có ở bên cạnh Cesare, mới có cơ hội giải trừ phong ấn cho Phi Điểu,điểm mấu chốt chính là ở đấy.

Nhìn khuôn mặt kia của nàng giống ta như đúc, lòng ta rung động, suy nghĩ một lúc ta nói ,"Ta đi."

"Không được, Phi Điểu xem cô như em gái, chàng thật vất vả cứu được cô ra, sao có thể để cô đi." Lucrezia do dự nói,

"Ta đã quyết định . Mặc kệ thế nào ta đều phải thử một lần." Ta đứng dậy,"Phi Điểu anh ấy, xin cô chiếu cố ."

Mới vừa đi hai bước, ta lại nghĩ tới chuyện trọng yếu, lại quay trở về nói:"Nói cho ta biết, có biện pháp nào có thể làm cho hắn tin tưởng ta chính là Lucrezia không?."Cesare cũng biết ta cùng nàng giống nhau, khó bảo toàn sẽ không hoài nghi ta.

Lucrezia do dự một chút, tháo vòng cổ xuống nói:"Cái này là Đỗ liên tặng cho ta,trước kia ta thiếu chút nữa chết đuối, Đỗ liên dùng máu của ta cùng 3 giọt nước sông Tam Đồ( con sông dưới Âm Phủ ) của Minh Giới ( thế giới người chết), chế tạo ra cái vòng cổ này,đeo nó từ nay về sau ở trên nước ta đều có thể nổi, nhưng vòng cổ này nhận chủ nhân , bởi vì nó có chứa máu của ta, cho nên trừ bỏ ta, bất luận kẻ nào đeo lên sẽ ngất xỉu, ta sợ cô cũng......"

Sông Tam Đồ của Minh Giới, ta cũng có nghe qua, nghe nói nước sông Tam Đồ so với nước sông ở dương thế khác nhau rất nhiều, còn có danh hiệu là"Vũ Thẩm Hà" , Đỗ Liên có thể đến được Minh Giới, nàng rốt cuộc là loại người nào?

"Ta đây liền thử xem." Ta không nghĩ ngợi nhiều liền lấy vòng cổ của nàng nhẹ nhàng đeo lên cổ, đợi trong chốc lát, ta vui mừng nói:"Xem, Lucrezia, ta có thể mang nga, ta không có ngất xỉu!"

Vẻ mặt Lucrezia dường như không tin được, lẩm bẩm nói:"Làm sao có thể, quả nhiên là không sao......"

Vì sao ta đeo không có việc gì, lúc ấy ta cũng không có nghĩ nhiều, lại nhìn vòng cổ kia, thực bình thường , hình nhưng tâm (giữa) hoa tai có thể mở ra , ta tháo sợi dây liên tử mà Tát Na Đặc Tư tặng xuốg, nghĩ,mặt dây kia có thể đặt khối bảo thạch màu lam kia vào, đặt ở tâm hoa tai .

Tiếp theo,Lucrezia đem chuyện của nàng và Cesare từ đầu đến cuối đều nói cho ta, bao gồm tất cả chuyện trước đây, hắn yêu thích hay chán ghét cái gì.

Lúc nói xong trời cũng vừa mới sáng.

"Lucrezia, cô thay ta chiếu cố Phi Điểu, chờ ta trở lại."

Chờ em, Phi Điểu, em nhất định phải giải trừ phong ấn cho anh.

==============================

Bước vào cung điện, ta chính là Lucrezia .

Cesare đối với ta đã về tự nhiên là vừa mừng vừa sợ, đương nhiên cũng có một tia hoài nghi, nhưng khi hắn hoài nghi , ánh mắt xẹt qua trên chiếc vòng cổ ta đang đeo, lập tức liền bình thường trở lại, hắn lập tức ôm ta vào lòng,"Lucrezia, Lucrezia của ta,em rốt cục đã trở lại!"

"Anh, thực xin lỗi, em không bao giờ rời anh nữa." Ta cúi đầu nói,tận dụng lời nói dịu dàng của Lucrezia.

"Lucrezia," Hắn bỗng nhiên nâng mặt ta lên,"Em là vì hắn mới trở về sao?"

"Làm sao có thể," Ta ảm đạm nói:"anh, hắn gạt em, ra là hắn yêu nhất là kia nữ nhân kia,hắn nói thích em bất quá là vì em giống cô ta. Hiện tại hắn mang theo nữ nhân kia bỏ trốn, anh, em chỉ có anh,anh có còn tha thứ cho em nữa không, đúng hay không, anh......"

Ta bả đầu tựa vào trước ngực hắn, ai oán vạn phần nức nở nói.

Cesare gắt gao ôm ta, ôn nhu nói:"Lucrezia, em có ta là đủ rồi, cái gì đều không cần nói , ta nhất định bảo vệ em," Hắn hôn đầu ta vừa nói vừa cười ,:"Em vừa trở về, đi trước nghỉ ngơi một chút đi." Nói xong, hắn thực tự nhiên kéo tay của ta, đối với Lucrezia,hắn thực có phần ôn nhu.

Ban đêm ta nằm ở trên giường lớn, trằn trọc, đúng lúc này, ta nghe được cửa nhẹ nhàng mở ra , chỉ nghe thấy có người đi đến, ngồi ở trên giường ta, một tiếng thở dài vang lên, cơ thể của ta nhất thời cứng ngắc, là Cesare, nghĩ đến hắn cùng em gái loạn luân,tim ta bỗng nhiên đập nhanh hơn,không lẽ hắn muốn..........

Tay hắn nhẹ nhàng vuốt ve lưng ta, ta chỉ cảm thấy cả người một trận run rẩy,"Lucrezia , Lucrezia....." Hắn cúi đầu gọi tên Lucrezia, một lần lại một lần, ta cắn răng chịu đựng, bỗng nhiên nghĩ lại , muốn nhìn thân thể hắn, ta chỉ có mạo hiểm một lần .

Nghĩ đến đây, ta bỗng nhiên xoay người, mở to hai mắt nhìn hắn, hắn tựa hồ cũng không phải kinh ngạc, còn nở nụ cười nói:"Anh biết em không có ngủ,nhớ không, trước đây ta cũng thường hay lui tới phòng em, em cũng luôn như vậy làm ta sợ, bây giờ còn muốn dùng chiêu này sao?"

Ta dùng người ta va chạm vào ống tay áo hắn, hắn bỗng nhiên cúi đầu xuống hôn nhẹ trán ta , nói:"em gái của ta, em đã trở lại, thật tốt."

Nói xong, hắn bỗng nhiên đứng dậy đi ra cửa phòng.

Ta nhìn bóng dáng hắn, trong lòng đã có chút thất vọng, lại có chút may mắn, nếu muốn nhìn đến thân thể hắn, lại sợ bị hắn xâm phạm, mâu thuẫn tâm làm cho ta càng thêm khó có thể nhập vai.

Ta ở cung điện của hắn hai ngày,lại không tìm được cơ hội nhìn đến thân thể hắn, vốn tưởng thừa dịp hắn tắm rửa ta đi vào, nhưng thời điểm hắn tắm rửa căn bản không cho phép bất luận kẻ nào tới gần, cho dù là em gái cũng không thể nhìn. Nhìn thủ vệ ở cửa đứng căn phòng nghiêm ngặt, ta cũng không thể xông vào đó.

Hôm nay lúc chạng vạng,Cesare bỗng nhiên phái người gọi ta đến tẩm cung của hắn.

Thời điểm ta đi vào, hắn tựa hồ đang cùng thuộc hạ thương lượng sự tình, ta vừa muốn lui ra ngoài, hắn ý bảo ta đi vào.

"Công tước, mục tiêu kế tiếp của chúng ta chính là Thác Tư Tạp Nạp( Bologna) sao?" Thuộc hạ hắn hỏi.

Cesare cầm trong tay một quyển thư da dê,có chút đăm chiêu nhìn phía xa xa, trong mắt hiện lên dã tâm,"Không sai, ta sẽ suất lĩnh quân đội tự mình tấn công nơi đó, bất quá nước láng giềng của Bologna chính là Ferrara, cho nên nhất định phải thu phục Ferrara."

Ferrara, tâm lý của ta căng thẳng,hắn quả nhiên vẫn là không có buông tha cho Ferrara, chẳng lẽ hắn hôm nay bảo ta đến nói đúng là chuyện này?

"Mặt khác, công tước , ngài phái Lôi Thước Nặc đi chỉnh đốn trật tự La Mã , nghe nói hắn lãnh khốc thủ đoạn thực bất mãn đối với dân chúng."

"Nga?" Cesare nhíu mày, nói:"Như vậy hiện tại tình hình La Mã như thế nào?"

"Nghe nói trật tự lẳng nhiên, Lôi Thước Nặc vẫn làm tốt, bất quá dân chúng bất mãn cũng gia tăng hàng ngày."

"Nói như vậy không phải rất đơn giản sao? Chỉ cần sự phẫn nộ của dân chúng, sự tình không phải giải quyết ." khóe miệng Cesare khẽ nhếch.

"Công tước......"

"Truyền mệnh lệnh của ta, lập tức chém đầu Lôi Thước Nặc, hơn nữa công bố thị chúng an tâm." trên mặt hắn lộ ra một tia lãnh khốc tàn nhẫn tươi cười.

"Nhưng, công tước đại nhân, lúc trước là ngài sai hắn tiến hành thủ đoạn máu ( ý nói ai phản đối là giết để dẹp loạn ) chỉnh đốn trật tự......"

"Ngươi chỉ làm theo lời ta nói, đi ra ngoài." sắc mặt Cesare trầm xuống, vị thuộc hạ cuống quít gật đầu, chạy nhanh ly khai.

một đoạn đối thoại ngắn ngủn ,ta khiến hoảng sợ a, này nam nhân quyết đoán kiên quyết làm cho người ta líu lưỡi......

Hắn nhìn ta, ánh mắt dần dần nhu hòa , kéo ta qua, làm cho ta ngồi ở trên đùi hắn, ôn nhu ôm eo ta,

"Lucrezia,em gái của ta, hai ngày nay có khỏe không?" Hơi thở ấm áp phả ở trên tai ta, ta tuy rằng không có thói quen tư thế như vầy, nhưng cũng chỉ có thể gật gật đầu.

"Nếu có thể vẫn đem em giữ ở bên người thì tốt rồi, thật muốn vĩnh viễn như vậy ôm em không buông tay, nhưng ......" Nghe trong lời nói của hắn có tia bất đắc dĩ ,"em gái của ta, vì ta, vì của ta Italia, ngươi phải gả gấp cho công tước Ferrara."

Ta bất động thanh sắc nhìn hắn, quả nhiên, vì dã tâm của hắn, hắn vẫn muốn hy sinh em gái ,đây chính là dã tâm của nam nhân, nếu bây giờ thật sự là Lucrezia, chỉ sợ lại một lần tan nát cõi lòng .

Ta xem ra hắn rất thống khổ, bất quá còn chưa đủ, ta muốn hắn càng thống khổ. Dựa vào cái gì hắn có quyền lợi thương tổn nữ nhân.

"Anh, vì sao, muốn đem em gả cho nam nhân khác ......" nước mắt ta chảy xuống, nước mắt một viên một viên nhỏ ở thấm trên quần áo hắn,người hắn chấn động mạnh mẽ ôm chặt ta, lẩm bẩm nói:" , Lucrezia, một lần cuối cùng thôi, về sau ta không bao giờ gả em đi nữa, nhất định nhất định cho em ở lại bên người, tha thứ ta, tha thứ ta......"

"Anh, anh thật sự rất nhẫn tâm...... Em chỉ muốn bên anh." Ta tiếp tục ngược hắn, ta biết ta biểu hiện càng bi thương, hắn lại càng thống khổ.

Hắn bỗng nhiên một tay nhấc bổng ta lên, ta còn không phản ứng lại hắn đem ta đặt ở tháp thượng, xoay người áp lên tháp, mưa hôn rơi xuống mặt ta, trên người, ta kinh hãi, bản năng dùng sức đẩy hắn ra,

Hắn tựa hồ có chút giật mình,"Lucrezia, em không muốn ta yêu em sao?"

Đầu óc ta bối rối, không biết nên trả lời hắn như thế nào, nghĩ tới nghĩ lui, vẫn là tiếp tục khóc, chiêu này có vẻ rất hữu dụng.

"Lucrezia, em chán ghét ta ," Mặt hắn chứa sự ảm đạm,"Cũng là do ta một lần lại làm em rời ta đi," Hắn nhẹ nhàng thở dài một hơi,"Em nghỉ ngơi đi, ngày mai xuất phát."

Thời điểm ta vừa trở lại trong phòng, bỗng nhiên lại cảm thấy chính mình rất ngốc, vừa rồi thật vất vả có cơ hội nhưng không có nắm chắc a, ngày mai, ngày mai liền xuất phát, hắn thật đúng là nhẫn tâm a, như vậy với ta mà nói, muốn giải trừ phong ấn nửa linh hồn kia cho Phi Điểu, chỉ có đêm hôm nay a .

Ta suy tư một hồi, ở trong phòng tìm một cây chủy thủy a, quấn quanh vào tóc dài bên trong, hướng tẩm cung Cesare đi đến.

Vô luận như thế nào, đêm nay nhất định phải thành công, ta nhất định có thể thoát thân,hơn nữa cùng sinh mệnh của Phi Điểu so sánh có cái gì so với này quan trọng hơn?

Ở cửa tẩm cung của Cesare,ta hít hơi thật sâu để thở, ta rõ ràng cảm thấy chính mình run run, lẳng lặng đứng thẳng một hồi, ta đẩy cửa phòng hắn ra.

"Lucrezia!" Cesare nhìn thấy ta vừa mừng vừa sợ, gặp ta, lập tức đem ta bế lên,"Sao em lại tới đây?"

Ta gắt gao theo dõi cặp mắt màu xanh nhạt,gằn từng chữ:"Anh, hãy yêu em." ( @bình: xỉu !! triệu hồi Đặc Tư gấp , vk anh sắp bị ng ta mần thịt kìa !!!! á á )

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net