chương 4: Lựa chọn khác

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vừa mới đối diện với hắn một chút, làm Hạ Lâm có chút khẩn trương,mặt hơi phiếm hồng, thấy hắn đi rồi, lúc này mới phản ứng lại, vội vàng đuổi theo
Đuổi tới phòng thay đồ của hắn, Lăng Dị Châu cầm một chiếc quần bơi hỏi nàng, " muốn thay cùng tôi?"
Hạ Lâm vội vàng xoay người, " không không, Lăng tiên sinh,ta chờ ngài thay đồ xong"
Kết quả chờ hắn thay đồ xong, Hạ Lâm lại càng không dám nhìn thẳng hắn, gầy nhưng rắn chắc,nửa thân trên như chói lọi mà hiện ra trước mắt cô, đường cong phía dưới... cô thực không dám nhìn tới, lần đầu tiên phát hiện ra, người đàn ông độc thân hoàng kim số 1 Cảng Đông lại có thân hình tốt như vậy.
Lăng Dị Châu trực tiếp lướt qua cô, thông qua lối vào đi xuống bể bơi,Hạ Lâm cũng đi theo vào, lúc này mới phát hiện người bên cạnh cũng không biết đi nơi nào, hiện tại bể bơi to như vậy, liền còn đúng 2 người bọn họ.
Lăng Dị Châu đã nhảy xuống bể bơi, dùng tư thế cùng tiết tấu thuần thục bơi ra xa, Hạ Lâm nhìn cảm thán 1 tiếng, tốc độ này không tham gia olympic làm nước nhà vẻ vang thật sự đáng tiếc.
Lúc này phát hiện hắn xoay người 1 cái đã trở lại, Hạ Lâm nhanh chân nắm khăn bông thập phần chân chó mà chờ.
Lăng Dị Châu vừa lên bờ,liền nhìn đôi tay cầm khăn bông của cô,mắt lại hướng ra chỗ khác, "Lăng tiên sinh, ngươi lên bờ không có lau người?"
Lăng Dị Châu từ trong tay của cô lấy đi khăn bông,đi đến một bên ghế,ngồi xuống, hơn nửa ngày mới nói," Nói đi,có chuyện gì?"
Rốt cuộc có thể nói,Hạ Lâm nhất thời kích động,cũng không biết nên bắt đầu nói từ đâu,liềm hỏi hắn:" Lăng tiên sinh, ngài cảm thấy ta thế nào?"
Lăng Dị Châu sát khuỷu tay cứng lại, nghiêm túc nhìn cô, " cô đi đi"
" Không phải,ý ta nói là tinh thần,trạng thái, ngươi cảm thấy ta như thế nào?"
"Còn chưa đi". Lăng Dị Châu nói vẫn là 2 chữ này.
"Không được". Hạ Lâm đột nhiên thương cảm lên, " Lăng tiên sinh,mấy hôm trước ta bị chảy máu mũi,chảy rất nhiều, ta đi bệnh viện kiểm tra, họ nói ta bị bệnh máu trắng"
"Ồ".Lăng Dị Châu ném khăn bông sang 1 bên, "thật là bất hạnh."
"Ngươi lại nói sai rồi." Hạ Lâm mở to đôi mắt lấp lánh nhìn hắn,"Lăng tiên sinh,bác sỹ nói, ta đặc biệt may mắn, trong kho cốt tủy đã đăng ký, ở trong nước có 1 cái hoàn toàn phù hợp với cốt tủy của ta."
"Ai?"
"Là ngươi."
Lăng Dị Châu nhìn nàng thật lâu, rồi theo hướng bể bơi đứng lên.
Hạ Lâm kêu to:" Lăng tiên sinh, tuy ta biết rằng việc rèn luyện của ngài rất quan trọng, nhưng ta còn rất trẻ, ngài như vậy nhẫn tâm nhìn ta ko trị mà chết sao?
Lăng Dị Châu nhảy bùm 1 tiếng xuống nước, nhưng ko có bơi mà ngâm mình trong nước, nhắm mắt lại cảm thụ áp lực của nước.
Hạ Lâm ghé vào bên tai nói:" Lăng tiên sinh,bác sĩ nói ngài sẽ không gặp gì nguy hiểm, nhiều nhất cũng chỉ là tổn thương thân thể 1 chút,ngươi yên tâm,ta nhất định sẽ mua cho ngươi tất cả những đồ bổ tốt nhất,ta còn rất nhiều ước mơ, thà rằng nhà chỉ có 4 bức tường cũng không thể chết như vậy."
" Cùng lắm là hư thận sao?" Lăng Dị Châu đột nhiên mở miệng.
" Cái này ..."Hạ Lâm vuốt tóc gian nan mà cười trừ, vấn đề nhạy cảm như vậy, "chỉ là cốt tủy mà thôi, thật không liên quan gì đến thận."
Lăng Dị Châu trầm mặc.
Cho rằng hắn còn qun tâm đến thận của chính mình,Hạ Lâm liền giải thích: "Ta biết nam nhân các ngươi thực sự để ý cái này, đặc biệt là ngươi hiện tại có bạn gái minh tinh xinh đẹp như vậy, nhưng là tuyệt đối..."
"Câm miệng"
"A"
"Xuống nước"
Nguyên lai là xuống nước, Hạ Lâm cho rằng chính mình nghe nhầm là câm miệng. Hắn chính là vì cái gì mà muốn cô xuống nước?
"Lăng tiên sinh, ngươi cứ bơi thong thả, đây là bể bơi tư nhân của ngươi, vả lại,ta còn không có thay quần áo.
"Xuống nước." Vẫn là 2 chữ kia.
Hạ Lâm cảm thấy hắn vẫn là đang học, lại có tiềm chất,nhưng hiện tại hắn là đại gia, suy cho cùng,vẫn là hắn nắm giữ sinh mệnh của cô, Hạ Lâm không dám từ chối, thử nước, rồi dũng cảm mà nhảy xuống.
Chính là cô đã quên đây là khu nước sâu, đến tận đầu vai Lăng Dị Châu, liền trực tiếp cao hơn miệng mũi cô, cô còn ko biết bơi ,giãy dụa hét lớn " cứu mạng"
Sờ đến cánh tay Lăng Dị Châu,cô tức khắc ko sợ mất mạng mà bò lên người hắn.
Nước bám từ trên đỉnh đầu cô xuống, sau đó từng giọt rơi xuống da của Lăng Dị Châu, giống hệt như biểu cảm kinh hoảng, bất lực của gà con rớt vào nồi canh.
Hắn hỏi:" Không biết bơi?"
"vâng, Lăng tiên sinh"cô ngượng ngùng nói. Hạ Lâm cũng cảm thấy tư thế của mình lúc này thật ko đúng cho lắm ,gần quá, chính là nơi này nước sâu,cô không thể buông hắn ra, "Lăng tiên sinh có thể hay không giúp ta , ta muốn lên bờ."
Lăng Dị Châu bất động.
"Lăng tiên sinh!" Quấn lấy 1 nam nhân xa lạ bằng tư thế này quả thực làm Hạ Lâm hỏng mất.
Lăng Dị Châu lúc này mới đẩy cô ra, tay đặt ở eo cô, hơi dùng lực 1 chút, Hạ Lâm liền được đặt ngồi trên bờ. Quần áo cô ướt sũng, hắn đứng dưới nước, tự do tự tại thưởng thức đường cong của cô. Quả thật quần áo ướt phơi bày bao tài nguyên của cô, khóe miệng Lăng Dị Châu giương lên một đường cong, "Nếu ngươi học bơi, ta liền suy xét một chút thỉnh cầu của ngươi"

Hạ Lâm chạy nhanh cuốn thành một đoàn che thân thể mình lại, thấy hắn cũng lên đây, một dáng vẻ đạo mạo, " Lăng tiên sinh, ngươi đây là cố ý làm khó dễ ta, chờ ta biết bơi, nói không chừng bệnh tình đã chuyển biến xấu, hơn nữa, ngươi cũng vừa mới dùng từ "suy xét", cũng không phải thật sự đáp ứng rồi"

"không tồi, nghe rất minh bạch." Lăng Dị Chây khoác khăn lông liền đi ra ngoài, nhìn dáng vẻ nghe chừng không muốn bơi tiếp, "Muốn ta đáp ứng ngươi, kỳ thực còn có một lựa chọn khác'

"Lựa chọn khác?" Hạ Lâm lại lần nữa giống như trùng theo đuôi, đi theo hắn đi thay quần áo, ấy vậy mà lại bị phanh một tiếng nhốt ở ngoài cửa.

"Lăng tiên sinh, ngài không thể nói xong rồi mới thay quần áo sao?" Hạ Lâm đột nhiên cảm giác phía sau âm trầm trầm, quay đầu nhìn lại thực sự  nhảy dựng người, quả nhiên là Văn Lập, cái tên cương thi này đứng ở sau lưng

Hắn mặt lạnh, chỉ vào nàng, "Tên ngươi là gì?"

Hạ Lâm cũng chỉ vào chính mình, "Ta a, Hạ Lâm, Hạ trong mùa hè, Lâm trong mộc mộc"

"Hạ tiểu thư, thay quần áo." Văn Lập không đợi nàng nói xong liền ném cho nàng một cái váy mà trắng, sau đó chỉ chỉ phòng thay đồ đối diện.

Hạ Lâm  cúi đầu nhìn thoáng qua chính mình, liền vội vàng dùng váy che chắn thân mình, quần áo ướt thành như vậy, thật nhìn thấy hết, nàng căn bản không nghĩ ra được, vẫn là nghe lời đối phương đi đến phòng thay đồ đối diện

Vì đổi theo Lăng Dị Châu, cô thậm chí còn chưa xem quần áo mình thành ra cái dạng gì, liền chạy ra bên ngoài, vừa lúc đuổi kịp Lăng Dị châu từ phòng thay đồ đối diện đi ra, nhìn thấy cô, sửng sốt 1 chút, sau đó tiếp tục bước đi.

"Lăng tiên sinh, đợi đã, ngươi vừa nãy nói còn chưa xong". hạ Lâm đuổi theo ra tận xe, Lăng Dị Châu  trực tiếp ngồi vào ghế lái.

"Ngươi lại muốn làm gì?"

"Hóng gió." Lăng Dị Châu nhìn Văn Lập bên cạnh, Văn Lập liền cúi người mở cửa xe cho Hạ Lâm.

"Hạ tiểu thư, lên xe rồi nói, không cần chậm trê tiên sinh hóng gió"

Hạ Lâm đối với công cuộc níu kéo sinh mạng mà dứt khoát kiên quyết lên xe, nhưng chỉ sau bước khởi đầu đó, nàng liền hối hận, Lăng Dị Châu này thật sự chỉ muốn đi hóng gió.

"Chậm 1 chút Lăng tiên sinh, như vậy rất nguy hiểm!"

Cô nắm lấy dây an toàn kêu lên, chỉ nghe được bên cạnh gố gào thét, căn bản không nhìn được phía trước có gì.

''''----------'''''

Ce chuẩn bị Tết đến đâu rồi nà. Tết đến mông rồi nên dọn nhà không có thời gian edit các ce ạ, chap sau hai cháu kết hôn, mị hứa sẽ tung thính nhiều nhiều

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net