|oneshot - tình ta|

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

_____

prologue.

title: tình ta.

author: bơ dầm sữa.

couple: haobin (zhang hao × sung hanbin).

category: oneshot, fanfiction.

warning: r-16, ooc, lowercase, zhang hao!top × sung hanbin!bot.

credit picture: @hhho012

edit picture: @callme_bow

note: không reup, chuyển ver khi chưa có sự cho phép. góp ý thoải mái nhưng xin dùng từ ngữ văn minh, lịch sự.

mọi chi tiết trong truyện đều là trí tưởng tượng.

cảm ơn vì đã đọc chiếc fic nhỏ này của mình. chúc bạn một ngày tốt lành.

_____

180cm và 179cm, bạn biết gì không?

1 cm là khoảng cách chiều cao giữa zhang hao và sung hanbin.

_

vào những ngày đầu tiên trông thấy em rực rỡ trên sân khấu, tôi biết rằng con tim này đã thuộc về em rồi.

_

tôi có thể không là một người hoàn hảo, em cũng vậy. nhưng có một điều không bao giờ thay đổi đó chính là tôi thương em.

tôi thương người con trai với nụ cười rạng rỡ mang tên sung hanbin, thương sự ngại ngùng đến đỏ cả tai của em, thương cái cách em đối xử tốt với tất cả mọi người, tôi thương từng tế bào thuộc về em.

"liệu tôi có thể trở thành ngoại lệ của em?"

xinh đẹp, dịu dàng, tốt bụng và hoàn hảo - là những tính từ mĩ miều được người ta gán cho em. nhưng họ nào biết, đằng sau sự hoàn hảo đó là một sung hanbin cũng biết khóc, cũng tự làm đau chính mình vì dằn vặt bản thân. và áp lực em mang trên mình cũng lớn như cái cách mọi người đặt niềm tin vào em.

lần đầu tiên tôi thấy em bật khóc không phải vì em bị thương mà là em thấy bản thân mình làm chưa đủ tốt, chưa đủ xứng đáng với kỳ vọng của mọi người.

nhưng em à, hãy khóc đi. em có thể là chỗ dựa của mọi người nhưng liệu ai sẽ làm chỗ dựa cho em?

"hanbin à, hãy khóc thật to vì có anh ở đây rồi."

sau lời nói của tôi, là những tiếng khóc nấc với tần số lớn hơn, em gục vào vai tôi cứ thế khóc to như đứa trẻ.

_

tôi đưa em về phòng, em vẫn im lặng từ lúc nín khóc tới giờ.

khi tôi quay lưng định đi, em lặng lẽ níu lấy góc áo tôi.

"anh ở lại với em được không?"

trong căn phòng tối, có lẽ em sẽ không thấy được ánh mắt xót thương của tôi dành cho em, nhưng tôi chắc rằng khuôn mặt em đang tràn ngập sự cô đơn và sợ hãi.

tôi không nhịn được luồn cánh tay mình qua chiếc eo thon nhưng rắn chắc của em, tay còn lại thuận thế kéo đầu em lại gần trao em một nụ hôn phớt nhẹ như lời an ủi.

so với sự nhẹ nhàng thoáng qua của tôi thì em đáp trả bằng một nụ hôn sâu và dữ dội. chiếc lưỡi ranh mãnh khẽ cạy mở hàm răng tôi, cố luồn lách và càn phá mọi ngóc ngách trong khuôn miệng tôi.

sự tấn công dồn dập của em khiến tôi ngớ người vài giây. tôi cố gắng định thần lại và kéo em ra.

hai hàng lệ lại tiếp tục rơi trên gò má đã đỏ ửng lên của em.

tim tôi nhói lên, không kìm chế được cảm xúc, tôi mạnh bạo gặm nhắm đôi môi em đến bật máu. em cũng không khước từ và nhanh chóng hòa quyện vào nụ hôn ấy.

_

môi chạm môi, dây dưa triền miên. những âm thanh khiêu gợi ngập tràn trong cảnh sắc mê muội lòng người.

tôi và em cùng ngã lên giường, quần áo bị vứt vương vãi khắp phòng, bên dưới mặt đất còn có vài chiếc cúc áo nằm lê lết.

đôi tay không yên vị nhẹ nhàng di chuyển, xoa nắn khắp nơi trên người em.

tôi đặt một nụ hôn lên trán em, rồi cứ thế rải rác đến từng ngóc ngách trên cơ thể em. tôi muốn biết tất cả về em.

những nơi đôi môi tôi đi qua, đều để lại từng vết hằn đỏ trên làn da trắng sáng của em. cơ thể em cũng thuận theo từng nụ hôn mà phản ứng kịch liệt làm cho khoái cảm của cả hai dâng trào.

đêm hôm ấy, tôi hệt như chàng họa sĩ si tình khắc lên người em những bông hoa hồng đỏ nở rộ trong biển tình của đôi ta.

_____

suy cho cùng tôi và em đều bị cái xã hội không cởi mở này phỉ báng và lên án.

"tình ta đẹp như ánh trăng rằm

chàng hoạ sĩ và bức tranh độc nhất

thế gian này vẫn nỡ lòng vùi dập nó

vậy thì vùng dậy nào, hãy phá bỏ xiềng xích

theo anh, chúng ta cùng đến cõi vĩnh hằng."

mặc kệ cho thế gian có ra sao, tình anh trao em vẫn dạt dào như ngày ấy.

nồng nàn không phai.

em nói em thích nghe tiếng đàn của anh. vậy thì anh xin nguyện lòng cả đời này chỉ đàn cho mỗi em thôi, em à.

"trong ký ức của sung hanbin có một người đã luôn dành tất thảy dịu dàng, đem chúng đặt vào những bản tình ca - chính là hình bóng zhang hao cùng cây violin cũ kĩ, đàn những bản nhạc ấy cho em."

"trong ký ức của zhang hao có một người luôn nở nụ cười rạng rỡ như nắng ban mai, chăm chú lắng nghe những thanh âm chân thành của anh. đúng vậy đó chính là em - sung hanbin."
_

1 cm không chỉ là khoảng cách chiều cao giữa zhang hao và sung hanbin, chính 1 cm ấy cũng là khoảng cách mà sung hanbin bước vào trái tim của zhang hao.

_____

06.05.2023


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net