18. Anh không muốn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đang tính ra khỏi nhà để tìm Minji nói về chuyện của cậu và Hanbin, cậu suy nghĩ lại

- Mình và Hanbin thôi đã rối tung lên rồi, kéo thêm Minji vào có khi còn rối hơn. Hay mình cứ thử tìm cách giải quyết trước nhỉ?

Mà bây giờ thì nghĩ chưa ra, quần áo thì lỡ mặc rồi, cậu đi ra ngoài đi dạo luôn cho nhẹ người.

Về phía Hanbin, nói là chiều có công việc riêng nhưng thực tế em chả làm gì cả, toàn đi vu vơ ngoài đường cho thoáng, ít ra suy nghĩ không thoáng thì cũng phải thoáng được cơ thể.

Đang đi trên đường thì em bị một người vỗ vai từ đằng sau, Hanbin quay lưng lại thì thấy Seok Matthew - bạn cùng lớp của em.

- Hanbin, cậu đi đâu thế?

- À tớ đang đi dạo thôi

- Tớ cũng đi dạo này, hay cậu đi chơi với tớ một lúc đi.

- Bình thường cậu đi cùng anh Jiwoong mà.

- Jiwoon hyung hôm nay bận mất rồi, tớ đi một mình chán lắm, cậu đi cùng tớ đi.

- Ừm cũng được

Hai bạn trẻ nắm tay nhau lon ton trên phố, cười nói vui vẻ, vô thức không để ý rằng mình đã lọt vào mắt xanh của Zhang Hao, cậu đang đi trên phố thì thấy bé con đang nắm tay một người khác, hắn chợt sôi máu lên

- Hanbin dám nắm tay người khác sao, thằng đó còn lùn hơn cả mình, vậy mà em ấy cũng thích được nữa.

Không giữ nổi bình tĩnh, cậu xông đến trước mặt hai người làm em và Matthew giật bắn mình

- Hanbin, về nhà.

Cậu nắm tay em kéo đi, em tức giận mà giật lại

- Sao anh hai lại kéo em, em đang đi chơi với bạn mà.

- ĐI VỀ!

Cậu quát lên làm em không dám nói thêm gì nữa, kéo em về trong sự ngơ ngác của Seok Matthew

- Ủa ủa cái gì đang xảy ra trước mắt tui zậy? Học trưởng Zhang Hao kéo Hanbin đi đâu thế? Ủa đang đi chơi với mình mà? Ủa vậy là bị cướp hả? Ủa ủa ai giải thích cho tôi? Jiwoon hyung ơi anh đang ở đâu về cứu em gấp, em bị loạn thần rồi.

Hanbin bị lôi về đến nhà, cổ tay từ sớm đã đỏ hết lên vì bị Zhang Hao nắm chặt

- Anh hai, buông em ra đi! Anh làm em đau đấy.

- Em đau, còn anh không đau sao?

- Em không nắm tay anh, không kéo anh đi nguyên một đoạn đường thì anh đau chỗ nào?

- Ở đây.

Zhang Hao chỉ vào trong tim mình

- Anh không hiểu....nhưng anh không muốn em đi chơi với người khác, đặc biệt là con trai.

- Anh kì cục thế, đó là bạn em, cậu ấy chỉ rủ em đi chơi thôi mà.

- Bạn bè mà phải nắm tay vậy hả?

- Ơ anh chưa thấy bạn bè nắm tay bao giờ à?

Cậu kéo em vào lòng mà ôm chặt

- Nhưng anh không muốn, nhìn thấy em đi với người khác, anh cảm thấy khó chịu.

Hanbin ngơ ra luôn, không biết anh có ý gì

- Em chỉ được đi chơi với anh, tay của em ngoài anh ra không ai được nắm.

- Anh nói vậy chị Minji biết thì phải làm sao?

- Minji và anh chỉ là bạn, ngày hôm đó anh chỉ giúp cô ấy chọn nhẫn, cô ấy muốn cầu hôn người yêu mình, và người yêu cô ấy là con gái. Anh nói thật mà, anh không lừa dối tình cảm của em.

- Vậy là...

- Đúng, em hiểu lầm mà không cho anh giải thích. Giờ em đã hiểu chưa?

- Em...em xin lỗi vì đã hiểu lầm anh

- Thôi, em hiểu là tốt rồi, hết giận anh chưa?

- Hứ, ai thèm giận

- Đáng yêu chết mất thôi

Hai người nãy giờ ôm nhau không rời, cái ôm của sự cưỡng chế đã chuyển qua cái ôm hạnh phúc, hàn gắn lại tình cảm của cậu và em.

--------------------------------------------

20:35 23.05.2023

Dừa lòng mấy bà chưa, chưa là ngược tiếp đó nha :)))))


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net