Chương 36

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

“Harry!” Angelina từ trong đám người phía sau đuổi tới, ngăn hắn lại, “Tôi đi xác định lệnh huấn luyện số 24 sẽ không ảnh hưởng đến đội Quidditch, huấn luyện đêm nay sẽ tiếp tục, cho nên không được đến muộn.” Cô nhìn xung quanh một chút đột nhiên tiến đến bên tai Harry thấp giọng nghiêm túc nói, “Giáo sư Umbridge giống như muốn tìm một tầm thủ khác thay thế cậu một lần nữa, may là lúc ấy giáo sư McGonnagal ở đấy, cậu đắc tội với bà ta à?”

Harry bất đắc dĩ cho cô một biểu tình biết rõ còn cố hỏi, hiện tại mọi người đều biết Harry Potter đang đứng về phía Dumbledore —— tuyên bố Voldemort đã trở lại, cùng Bộ Pháp Thuật đối đầu càng ngày càng căng, ví dụ như những quan chức đóng quân lấy danh nghĩa xác nhận lại thư mục thư viện, vẫn luôn lang thang khắp mọi ngóc ngách của Hogwarts. Harry không có ký ức về điều này trong kiếp trước, hắn muốn biết Fudge đang tìm kiếm điều gì, thật sự chỉ là xác nhận xem Dumbledore có tổ chức một quân đội hoặc vũ khí hay không thôi sao? Năm đó sau cuộc chiến Bộ Pháp Thuật trở nên hỗn loạn, bộ trưởng là huyền thoại nhất trong số các chính trị gia đã nghỉ hưu, ông có thể được xem như là bình yên vô sự (đương nhiên ngoại trừ danh dự ngoài ý muốn) để hình dung, ông ta đã trốn đến đâu? Nếu là bùa trung tín, xét theo quan hệ xã giao, Harry nghĩ không ra ai có thể là bạn thân của Fudge.

Chẳng lẽ lại là một ma pháp gia tộc? Hắn nhớ mang máng Luna từng thề son sắt nhắc qua, nghe đồn gia tộc Fudge có một chi từ yêu tinh lửa, chẳng lẽ có liên quan? Rốt cuộc ông ta muốn làm gì? Dumbledore có biết không?

Đem suy nghĩ hỗn loạn không có đầu mối vứt ra sau đầu, hôm nay có thể cùng Slytherin huấn luyện cho hắn tâm trạng tốt không gì sánh kịp.

Sau khi ăn tối, hắn đến sân Quidditch sớm, bước lên cây Tia Chớp và lượn lờ trên sân cỏ màu vàng, gió đông lạnh lẽo thổi vào người như cổ vũ cho buổi tập luyện sắp tới.

Hắn nhạy bén phát hiện ra nhiệt độ chói mắt trong đêm tối, hắn thi triển phép thuật không cần đũa phép thắp sáng tất cả đèn trên sân, rồi sà xuống bay về phía người khiến hắn không kìm được nụ cười trên môi. Thực hiện một vài động tác lạ mắt, hy vọng rằng màn trình diễn hiện tại có thể khiến mình trông đẹp trai hơn.

“Chào, Draco.”

Malfoy bị ánh sáng đột ngột làm cho chói mắt, đôi mắt không quen chớp chớp vài cái, bóng lông mi in trên quầng thâm sâu thẳm, một vẻ đẹp phờ phạc hòa vào bóng tối như một lớp sơn đẹp nhất. Cậu cau mày, cuối cùng chuyển sự chú ý sang bạn học nam hơi phấn khích trước mặt, cậu không châm chọc vì màn lôi kéo sự chú ý cũng không đáp lại lời chào của hắn, nắm cây chổi trong tay thật chặt, bỏ lại hắn một mình giữa không trung, lúc đầu cậu định thử tính năng của cây Tia Chớp một lần, cùng với phát tiết, giải phóng áp lực khó thở bị đè nén gần đây, bay lên bầu trời không có ranh giới và quy tắc, trống rỗng đến mức chỉ có thể nghe thấy tiếng cậu tăng tốc. Nhịp tim cùng luồng khí xuyên qua đều bị cậu tách ra làm hai, bỏ lại tất cả, chỉ cần đủ nhanh.

Nếu đủ sức, liệu cậu có thể bỏ lại tất cả như bây giờ? Đúng vậy, dù cố gắng đi theo Voldemort bao nhiêu, cậu sẽ không bao giờ cho phép mình bôi nhọ gia tộc Malfoy, nhưng tại sao cậu lại cảm thấy hoảng sợ như vậy?

“Ê! Draco! Mày...” Harry vội vàng đuổi theo, ở phía sau cậu gào thét “...Sao mày lại như thế này? Mấy ngày nay chưa nhìn thấy mày...”

Malfoy bị Harry gọi to làm nhiễu loạn tâm trí bay tới nơi khác, Harry cúi thấp thân thể tăng tốc gắt gao đuổi theo phía sau, Malfoy tựa hồ nghe thấy phía sau truyền đến tiếng gió, quay đầu lại nhìn hắn một cái, đột nhiên bị khơi dậy chiến ý, quay đầu tăng tốc phóng về phía hành lang trước mặt.

Không có trái Snitch vàng, không có trọng tài, không có người xem, chỉ có tốc độ thuần túy quyết đấu, màn đêm đen tối sắp đặt bối cảnh cho họ, tiếng lá cây rào rạt tấu nhạc cho họ, máu theo tốc độ dâng lên, Malfoy sớm đã nở nụ cười hưng phấn trong bóng đêm, cậu muốn thắng.

Người phía trước đang bay mặc một chiếc áo chùng phù thủy, tầm thủ duy nhất có thể cạnh tranh với hắn đã đốt cháy dòng máu sư tử ngủ yên một thời gian dài, tất cả những gì hắn có thể thấy là cái đầu sáng bóng, tốc độ bay khiến hô hấp của hắn trở nên dồn dập, nhưng hắn chỉ liếc mắt một cái rồi tiếp tục đuổi theo, từ khoảng cách xa đuổi tới chỉ kém một cái đầu, cánh tay của họ va vào nhau, Malfoy va hắn không thương tiếc khi cố gắng làm hắn ngã xuống, cả hai cùng nhau bay về phía lỗ treo của cây cầu có mái che trong thế bế tắc.

Kém chút xíu nữa, nhưng Malfoy đã thắng, tiếng cười tùy ý không chút áp lực nào trong không gian yên tĩnh vang lên, “Tao thắng.”

“Mày bay trước...” Harry theo bản năng không phục phản bác một câu, lại bị nụ cười hoàn toàn không có tạp chất làm cho kinh diễm, ánh trăng chìm sau đỉnh tòa lâu đài, chiếu vào một bên mặt Malfoy càng tăng thêm một tầng nhu hòa, gió đêm làm mái tóc vàng óng rối tung lên, làm nổi bật tuổi trẻ đầy sức sống.

Phảng phất giờ khắc này, không có Voldemort, không có phục hưng thuần huyết, không có những âm mưu lục đục, cậu cười vui vẻ như vậy, hai đời này đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy Draco cười vui vẻ như vậy, làm Harry cũng bật cười theo, “Mày thắng, nhưng lần thi đấu này người bắt được Snitch sẽ là tao.”

Harry khiêu khích ra chiến thư, nhìn Malfoy như vậy, thấy vẻ tươi cười của cậu chậm rãi mất đi, thấy cậu chìm vào tự hỏi sau đó lại lần nữa mang lên mặt nạ thường ngày, thấy cậu như đang giãy giụa trong do dự, cuối cùng phun ra một câu không nặng không nhẹ, “Đồ Gryffindor tự cao tự đại.”

“Mày vừa nghĩ gì?” Harry bay đến, Malfoy lại một lần nữa bay đi, như đang tránh né hoặc là ghét bỏ hắn tới gần.

Thi đấu trước lễ Giáng Sinh, Draco hoài nghi về việc Hogwarts có thể tổ chức một trận đấu Quidditch bình thường sau khi nhiệm vụ kết thúc hay không. Nỗi phiền muộn vừa được gột rửa trong lồng ngực lại một lần nữa ngưng tụ lại. Cậu không nên bối rối, cậu không sai.

“Ê! Rốt cuộc mày đang làm gì!?” Harry còn đang không ngừng gào thét.

“Làm sao, mắt của mày mù màu, không phân biệt được xanh đỏ nữa à?” Draco đã về tới sân bóng, cầu thủ đều đã lục tục tập hợp, hai nhà cách nhau hai nửa sân.

Harry nhìn thoáng qua những người dần dần xúm lại bên cạnh Malfoy, thấy cậu ngạo mạn đứng giữa mọi người trào phúng mình, sắc mặt phức tạp xoay người trở về nhà mình.

Nhất định đã xảy ra chuyện gì mà hắn không biết, trực giác nói cho hắn biết Draco đã khác trước rồi.

____
Bùa trung tín (Fidelius Charm): Bùa Trung tín là một loại bùa cổ xưa vẫn còn được sử dụng cho đến ngày nay, với mục đích che giấu một bí mật bên trong thân thể của một phù thuỷ còn sống.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net