5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


•Sáng hôm sau•

Chỉ mới 6h sáng thôi mà Harin đã tỉnh giất, có lẽ là do nàng không quen ngủ bên ngoài.

-'Cậu ta đâu mất rồi?...'

Vừa tỉnh giất thì Harin liền nhìn quanh lều xem coi Jaeun ở đâu nhưng chẳng thấy, chỉ thấy mỗi cái túi ngủ đặt ở góc.

Harin bên trong sữa soạn lại bản thân tí rồi bước ra bên ngoài lều, vừa ra đã gặp ngay người chẳng muốn gặp mình. Sung Suji.

-...

-Chào, cậu thấy Myeung Jaeun đâu không?.

Suji chào xã giao xong liền hỏi hang Jaeun đâu.

-Chẳng biết, vừa mới dậy đã không thấy cậu ta đâu.

Harin nhúng vai trả lời xong liền quay đi với tâm trạng không được tốt lắm vì nhỏ Jaeun kia đi đâu cũng được gái hỏi thăm.Không ưa nỗi=)

-Người gì đẹp mà nết thấy ghê...

Suji nói xong liền rùng mình lắt đầu.Nhỏ lại đi vòng quanh chỗ dựng lều của lớp để kiếm bé mèo khờ Jaeun.

___

JeahHyeong, Ji Ae tìm thấy Jaeun chưa?

Suji chạy lại chỗ hai người bạn của mình mà hoi.

-Chưa nữa không biết cậu ta đi đâu mà tự dưng cái bóc hơi thế không biết.

-À...ùm có khi nào cậu ấy đang trong nhà vệ sinh không?

Lời vừa phát ra làm ai cũng châm châm nhìn về phía Ji Ae làm nhỏ giật mình.

-Chính xác!!!Giỏi lắm Ji Ae.

Suji và JeaHyeong xoa đầu Ji Ae rồi léo nhau chạy về hướng nhà vệ sinh.Cùng lúc đó Jaeun cũng từ đó mà bước ra là cả bọn tông vào nhau rồi mạnh ai nấy té sấp mặt.

-Ai...da các cậu làm gì mà chạy ghê vậy?

Jaeun là người lấy lại bình tĩnh nhanh nhất ngồi dậy đở mấy đứa bạn báo của mình.

-Ah Jaeun a~Cậu đi đâu nãy giờ làm tụi mình lo lắm mới cuống cuồng dậy đó.

Vừa đở JaeHyeong dậy thì liền bị đeo theo làm Jaeun phải đứng cách xa cả mét.

-T...tớ đi vệ sinh với thay đồ thôi mà các cậu đâu cần phải vậy...?

Jaeun bất lực với mấy đứa bạn của mình.

-Là do sợ cậu ở cùng nhỏ Baek đó thôi, lỡ cậu ta làm gì cậu thì tính sao đây?

Suji lên tiếng nói sau cú ngả đau điếng người.

-Các...cậu lo có bị thừa không?...cậu ấy thì làm gì được mình chứ.

Nó vậy thôi chứ mỗi lần Harin nổi khùng lên là y như rằng làm cô sợ rung hết cả người.

-Hẳng là không làm gì đâu...

Suji móc mỉa lời nói dối vô cùng là thực trân của Jaeun.

-A mọi người ơi chúng ta cần về lều và gở lều để về đó...

-Aiss!!Chút thì quên mất,đi thôi chúng ta cần làm xong cho nhanh rồi về đêm qua tớ chả ngủ được tí nào cả.

-Mấy cậu cứ về chỗ lều của mình rồi gở đi tớ sẽ gở một mình.

-Sau được chứ?

-Sẽ ổn thôi mà khi nào các cậu xong có thể qua giúp mình mà.

-Vậy cũng ổn đi thôi chúng ta làm nhanh rồi qua làm tiếp cậu ấy để còn về nữa.

___

Sau khi về đến chỗ dựng lều thì nhóm Suji tách nhau ra để dọn lều.

Jaeun thì dọn một mình, đang dọn lều thì bổng Harin bước đến làm cô hết hồn. Nhưng nàng chỉ đến để nói trả áo rồi liền muốn đi thì Jaeun gọi lại.

-Ah...SoEun cậu có thể đợi tôi một tú không? Tôi có chuyện cần nói với cậu...

-Cậu phiền phức quá.

Nói vậy thôi chứ Harin vẫn đứng chờ Jaeun, chỉ chờ thôi chứ nàng chẳng đụng tay dọn cho nhanh đâu.

-JAEUN!!

Suji và mọi người đi đến để hổ trợ Jaeun thì bổng gặp Harin ở đó.

-Baek Harin?

-Hửm...lại là cậu Sung Suji.

-Nè cậu làm gì ở đây vậy? Mà ở đây rồi sao không tiếp Jaeun chứ?

Suji vừa nói vừa đi đến chỗ Haeun cùng hai người bạn để hỗ trợ cô gở lều.

-Tôi không thích, bạn của cậu phiền quá Jaeun tôi đi đây.

-Ơ...nè Harin cậu chờ tôi ở đâu cũng được, tôi có chuyện cần nói, thật đó.

Jaeun giật mình khi nghe Harin nói là sẽ về liền lính quýnh kêu nàng lại.

-Phiền thật. Thư viện tòa phụ.

Nói phiền nhưng Harin vẫn vào thư viện để chờ Jaeun vì muốn xem xem cậu ta sẽ cho nàng thấy cái gì mà lại bất chấp đến vậy.

-Nè nè Jaeun mấy hôm nay cậu ăn nhầm cái gì vậy?

-Tớ ăn mì thôi sao vậy.

Jaeun ngơ ngác trước câu hỏi của JaeHyeong.

-Không ý tớ không phải vậy, ý tớ là bộ cậu ăn trúng gì hay sao mà lại dám đề nghị Baek Harin vậy?.

-Thật ra là tớ có điều muốn nói với cậu ấy nên mới liều vậy thôi.

-Ùm...Nếu vậy thì dọn nhanh thôi rồi tớ sẽ đi cùng cậu.

Suji lên tiếng nói xong mọi người đều gật đầu trừ Jaeun.

-Không cần đâu Suji tớ đi một mình là được rồi.

-Cậu thật sự muốn đi một mình?

Suji hỏi lại và nhận được cái gật đầu từ Jaeun.

-Vậy làm nhanh thôi rồi về.

-Được!.
____

Sau khi dọn xong lều thì Suji , JaeHyeong và Ji Ae đều đi về còn Jaeun thì đi tìm Harin.

-SoEun tớ..tớ...xin... lỗi để cậu chờ.

Jaeun dùng hết tốc lực chạy đến thư viện nên khi nói thì có phần không ra hơi.

-Chậm chập. Được rồi cậu muốn nói gì thì nói nhanh đi.

-...Đi theo tớ...

Jaeun đi đến chỗ Harin ngồi dứt khoác cầm tay nàng kéo đi, làm cho nàng giật mình nhưng chẳng vùng vẩy, mặt kệ cô kéo đi đâu.

•Nhà Jaeun•

-Cậu kéo tôi đến đây làm gì?

Harin sau khi bị Jaeun kéo đi một đoạn đường sau khi dừng lại thì đã ở ngay nhà của cô.

-Cậu đợi một tí.

Nói xong Jaeun chạy phất lên nhà tìm đồ còn Harin thì vẫn lẳng lặng nhìn rồi nghĩ.

-'Mấy hôm nay cậu ta thật sự chẳng bình thường'

Đợi một lúc lâu thì Harin thấy Jaeun đi ra với một vài món đồ.

-.....

-Ah...SoEun đây là con gấu bông mà cậu thích nhất,cậu đã để lại nó tại trường và tớ đã định trả cho cậu nhưng...cậu đã đi rồi...

Jaeun đưa ra một con gấu màu nâu.

-...là nó sao? Cậu kéo tôi đến đây chỉ để trả lại thứ này?

-... À còn cái này nữa...

Jaeun gật nhẹ đầu và móc trong túi áo ra chiếc bật lửa mà lúc trước Harin đã làm rơi trước nhà cô.

-...

-SoEun tớ biết là tớ không tốt, tớ đã sai khi tiết lộ bí mật đó tớ...tớ thật sự xin lỗi...lúc ấy thật ra...tớ chỉ muốn mọi người có thể cảm thông cho hoàn cảnh của cậu nên...nên..mới nói ra...

-Tớ...tớ thật sự xin lỗi SoEun xin lỗi SoEun nhiều lắm...

Jaeun cuối đầu khóc, cô cầm chặt con gấu bông và chiếc bật lửa, sau đó cô dùng tay còn lại cầm tay Harin và để hai món đồ vào tay nàng.

-...Myeong Jaeun tôi nói cho cậu biết lúc đó tôi chưa từng hận cậu!!

-Hả?....

Jaeun nghệch mặt ra sau khi nghe Harin nói

-Hãy nhớ cho kĩ Jaeun, vào năm ngoái cầu thang tòa nhà chính.

-Tòa nhà chính...

-Đúng, Jaeun hãy nhớ nó cho kĩ tôi thật chẳng muốn cậu quên đi bất cứ thứ gì liên quan đến tôi đâu.

"Bụp"

Harin quăng đi con gấu và cả bật lửa về chỗ Jaeun rồi quay đi để lại Jaeun với sự thắc mắt và nổi đau tột cùng.

_____

Gần như cả ngày Jaeun đều ở nhà chẳng đi đâu cả, vì câu nói của Harin đã làm cô phải trầm trọc.

Mãi cho đến gần chiều cô bổng gọi cho Suji và nói về việc ban sáng sau khi nói một hồi cô bổng khóc nất lên làm Suji hoang mang.

Cô nhớ rồi, chính là tòa nhà chính dãy hành lang phía cầu thang.Cô nhớ rồi.

Cả buổi chiều ấy cô khóc cũng rất nhiều, khóc vì không nghĩ bản thân mình đã tệ với Harin đến thế. Cô khóc cho đến khi thiếp đi nước mắt vẫn còn động trên mi.

Khi Jaeun tỉnh dậy là đã 7h mấy gần 8h tối.Cô chọn cách nấu mì để ăn nhưng lại chẳng ăn nỗi, cô ngồi đó nhìn tô mì rôid cầm điện thoại lên nhắn một tin nhắn cho người cô luôn cảm thấy có lỗi.

"SoEun, chúng ta gặp nhau ở công viên được không?"

Chỉ mất một lúc liền có phản hồi.

"Nếu cậu muốn"

Sau khi nhận được tin nhắn Jaeun hớt hãi vơ đại một cái áo khoác rồi liền phóng đi bằng chân đến công viên.

_____

-Cậu đến sớm vậy?

Harin nhàng nhả đi đến.

-SoEun!!

-Um...

Jaeun đột nhiên chạy đến ôm chặt Harin làm nàng chẳng thở được nên phải đấm vào cô mấy phải để cô thả lỏng ra.

-Hức...hức...SoEun tớ...tớ xin lỗi...hức xin lỗi nhiều lắm...đáng lí...ức...lúc đó tớ...phải...phải ôm cậu giống bây giờ...hức...tớ...tớ thật sự xin lỗi...SoEun...

Jaeun bổng khóc nất lên làm Harin bất ngờ.

-Cậu...

-Tớ...tớ...hức...hức xin...lỗi...xin...lỗi SoEun...

-Myeung Jaeun!!Cậu mau thả tôi ra!!

Harin tức tối đẩy Jaeun ra và dáng cho cô một bạt tay vào mặt.

-...SoE...

-Cậu im ngay!!Tôi là Baek Harin không phảo Yang SoEun nhớ cho kỉ.!!

-Hức...hức cậu không..không phải là Baek Harin...mà có là Harin đi nữa...thì...thì với tớ cậu vẫn là SoEun dễ thương khi đó...

Jaeun cự tuyệt lắc đầu khóc lóc nói.Cô mặc cho Harin vừa tát mình vẫn đi đến ôm nàng mộtlaanf nữa.

Nhưng lần này Harin chẳng đẩy ra mà cứ để cho Jaeun ôm dù nàng chẳng đáp lại cái ôm

Cái ôm của Jaeun ấm lắm,trờ sụo tối đã trở lạnh nhưng khi được cô ôm vào thì Harin gần như chẳng thấy lạnh nữa.

-Hức...hức...cậu là SoEun...là SoEun của tớ không phải Harin...

-...

-T..tớ đã sai rất..rất nhiều tớ...thật sự xin lỗi SoEun...

Cái ôm càng lúc càng chật lại nhưng Harin không màng đẩy ra cứ để mặt cô ôm nàng mà cứ khóc.

-SoEun...

-Ùm...

Lần này Harin đã đáp lại lời của Jaeun, làm cho cô vui không tả nổi dù nàng chẳng đáp lại cáinoom nhưng như vậy đã quá đủ rồi.

-Tha thứ cho tớ được không...

-...SoEun?

-...

Bóng dáng hai người ôm nhau tại công viên trong khoản tối dù người kia chẳng đáp nhưng lại thật ấm áp biết bao vì có lẽ họ đã dần quên đi những cái gọi là quá khứ.
_________

Ủa mọi người tháng 3 năm nay bị dì dị=))

Sao cách vài ngày là vài tin hò hẹn vậy=))

Bộ năm nay là năm tàn của Cà thơi hay sao mà OTP nào cũng bất ổn dị=)))

Tui là 2otp đi rồi đó=))Hên là không ship Da In với Da Ah hay Bona đó không là dích chưởng rồi=)

Ôi tam tai=))) mong là đừng có ai nữa mà có thì khui trong ngày đi đở bở ngỡ chứ cách vài ngày một tin vậy đau tim chết :v :))


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net