Phần 25: Trở về "nhà"

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hết việc, chúng tôi về lại dinh thự Slytherin, yêu cầu tất cả dọn dẹp sạch sẽ, tất nhiên là trừ mấy con còn non và già ra.

Công việc tổng vệ sinh cũng khá dễ dàng và nhanh gọn, vì bọn gia tinh chỉ cần búng tay vài cái là được.

"Được rồi, tất cả tâp hợp." Ambrose vỗ tay ra hiệu.

Thoắt một cái các gia tinh đã tập hợp đầy đủ.

"Xếp theo hàng, già và trẻ ở trên, còn lại thì đứng dưới, tự chia nhau đi. Nhanh nào."

 Cuối cùng xếp thành 4 hàng, mỗi hàng 1 con già và 1 con non, còn lại bên dưới... không được đều lắm.

Tôi hắng giọng, lên tiếng "Được rồi, đầu tiên là về việc giải phóng." Tôi liếc nhìn các gia tinh đang hoang mang "Có ai muốn được giải phóng không?"

Cả bọn gia tinh đều không hó hé gì, có con còn muốn khóc.

"Vậy các ngươi có thề sẽ trung thành với chủ nhân - Ambrose và Gloria Ch- Slytherin không?"

"Không bao giờ được phản bội, chỉ nghe theo lời của chủ nhân." Ambrose tiếp lời.

"Nếu không, các người sẽ phải nhận sự trừng phạt cực kì man rợ." Tôi nhếch miệng cười, phối hợp thêm Ambrose bên cạnh đang làm trò con bò.

Bọn gia tinh đồng ý, tôi hỏi lại lần nữa "Đây là cơ hội cuối cùng, nếu muốn là một gia tinh tự do, chúng ta sẽ đồng ý giải phóng ngươi."

Các gia tinh e dè nhìn nhau, nhưng vẫn không chịu.

"Vậy được, chúng ta bàn đến tiền lương và các quy định tại dinh thự này. Một số sẽ được đưa đến nơi khác, à, ta nghĩ là một nửa?"

"Đúng, một nửa sẽ đến dinh thự Gryffindor vào mùa hè năm sau, hoặc có thể là mùa đông năm nay. Vì vậy, chúng ta sẽ huấn luyện các ngươi từ bây giờ."

Tôi và Ambrose nói về các quy định như: Không được làm ồn, phải tôn trọng các hồn ma và người nơi đây nhưng không cần nghe lời theo (tất nhiên là trừ hồn ma "khỉ" kia), không được bước chân vào phòng riêng của Salazar và phòng có cây gia phả, vân vân và mây mây.

Số lương nhận được sẽ xét theo chức vụ và năng lực làm việc.

Tiếp đó là phần quan trọng nhất: phân công công việc. Chúng tôi phải đưa ra các câu hỏi để xem con này thuộc lĩnh vực nào, con kia thiên về chức vụ gì. Ui trời, mệt ghê, thế mà hết cả buổi sáng.

À, còn phần đặt tên nữa chứ. Tôi đặt tên theo ngày và tháng. Cứ từ Jan, Feb rồi lại đến Oct, Nov và Dec. Hết thì lại bắt đầu từ Mon. Chỉ tội cho con gia tinh tên Tues.

Cuối cùng vẫn chỉ được có 19 con, còn tận 31 con. Đời là bể khổ.

Thế là tôi lại vắt óc ra mà nghĩ tên, nào thì Sun, Cloud, rồi lại Star, Earth, Mer (Mercury), Ven (Venus), Mars, Jup (Jupiter), Ura (Uranus) và Nep (Neptune). Còn một hành tinh nữa là Saturn nhưng nó là trùng với Saturday rồi nên đành thôi.

Thêm được 10 con. Các gia tinh này đều thuộc đội cận vệ.

Vị trí phòng bếp thuộc về các gia tinh mang tên các tháng trong năm, 2 con dư ra là 2 đứa nhỏ, việc này tôi không để ý lắm.

Những con làm việc bàn giấy - mang những cái tên của các ngày trong tuần, nhưng vấn đề ở đây là lại thiếu tên. Tôi chầm kảm mất. Ba con còn lại tôi đành bịa ra vài cái tên hơi ngu si.

Còn 6 con cuối cùng, ha ha, tôi đặt Tea, Cake, Lemon, Ice, Red và Milk, ok? Hài lòng không? Không hài lòng cũng phải hài lòng. Nhân danh foodgirl!

Xong rồi, tôi lên gọi Salazar xuống, cho ông ấy gặp mặt lũ gia tinh.

Salazar nhăn nhó lắm, có đi từ tầng trên xuống tầng dưới mà cũng kêu rên than thở mãi.

Chúng tôi ngồi lên bộ sofa mới được lau chùi sạch sẽ, vừa ăn mấy miếng hoa quả đã được cắt nhỏ vừa bàn về vấn đề nhân sự.

"Mua nhiều thế làm gì?"

"Còn bên kia nữa."

"Bao giờ thì mang đi."

"Mùa đông năm nay hoặc mùa hè năm sau."

"Lâu thế?"

"Phải hồi phục ma pháp nữa."

"Bọn con... phế thật đấy."

"Im miệng."

"Được rồi." Salazar vẫy cờ trắng.

"Thưa chủ nhân, bữa trưa đã sẵn sàng ạ." Một gia tinh hiện lên, ờ thì, tôi vẫn chưa nhớ tên, nhưng chắc là chạy việc nhỉ?

"Ta biết rồi." Tôi đáp lời nó, rồi cùng Ambrose và Salazar tiến đến phòng ăn.

"Hôm nay có món..." Gia tinh già trưởng nhóm đầu bếp liệt kê các món ăn. Một số khác đứng ở góc phòng nhưng sau khi bị Salazar lườm, bọn chúng đã tự động lủi đi.

Lại là một bữa ăn tẻ nhạt.

Tích tắc. Tích tắc. Tiếng kim đồng hồ ngân vang, cái đồng hồ này ngoài để cho đẹp thì rất vô dụng, vì phù thủy nào cũng có một cái riêng mà.

Bất ngờ thay, lần này Salazar lại lên tiếng "Việc học ở Hogwarts thế nào?"

Dù ông ấy không ăn nhưng việc nói chuyện trong khi dùng bữa rất phản cảm, một trong những quy định của dinh thự Slytherin đó.

"Vẫn ổn." Ambrose lên tiếng.

"Càng ngày càng tệ." Tôi tiếp lời.

"Cái gì tệ?" Salazar quay sang hỏi tôi.

"Giáo sư."

"Ồ?" Salazar hứng thú nhướng mày, hỏi lại "Về những gì?"

"Giáo sư DADA (Defence Against the Dark Arts) mỗi năm thay một lần vì tên Marvolo kia-"

"Lời nguyền?" Salazar có vẻ rất chú ý đến tên không mũi.

"Đúng."

"Tiếp tục đi."

"Cổ ngữ Runes và các môn như Trận pháp hoặc Tiên tri cũng không khả quan lắm." Lần này là Ambrose trả lời.

"Chúng tôi thăm dò được từ các đàn anh đàn chị cùng nhà."

Nghe đến đây, mặt ông già nhà tôi không còn ổn nữa, à, vì nhắc đến Gryffindor mà nhỉ?!

Tiếp đó, bữa ăn diễn ra trong sự im lặng và sát khí bủa vây.

Quen rồi!

Lúc nào cũng như thế, cả nhà chẳng thể nói chuyện với nhau câu nào, dù đang ngồi cạnh nhau, cùng dùng bữa. Tôi chẳng thể có được một bữa ăn đầm ấm, khi mà mọi người cùng nhau chuyện trò về năm học vừa qua, hỏi thăm sức khỏe sau nghìn năm không gặp mặt.

Một gia đình hạnh phúc, một bữa cơm đoàn tụ, nơi mọi người yêu thương và quan tâm lẫn nhau, an ủi và vỗ về bằng những mộng tượng rực rỡ - Đó không phải gia đình của tôi. Đó là gia đình mơ ước của tôi.

Đáng tiếc!

Hiện thực tàn nhẫn hơn hết thảy.

Tàn nhẫn đến mức có thể ép chết hàng vạn người.

Nhỉ?

Tôi tự hỏi, rằng đã bao lâu?

Bao lâu mình chưa gặp được mọi người?

Hàng nghìn năm? Hàng vạn năm?

Đó chỉ là khoảng thời gian mà thôi.

Vậy nếu gặp mặt, ta sẽ làm gì?

Trao nhau những cái ôm, những lời hỏi thăm?

Không, đều không phải.

Mà là đối mặt với những ánh mắt lạnh nhạt, những linh hồn buồn tủi sống trong cô đơn. Là những lỗi lầm không thể chuộc lại. Là...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net