Chap 30

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Hôm sau, hai người dẫn theo Snow đến làm khách trên thuyền Durmstrang. Sau dùng bữa trưa, Viktor liền mời hai người đấu tay đôi cũng chính là một trong những thế mạnh của trường Durmstrang.

Draco híp mắt "Anh đấu với tôi được rồi, để Ann ngồi chơi đi."

Viktor nhún vai, chỉ về một căn phòng, có lẽ là phòng tập luyện. Trước khi đi Draco xoa đầu Anne "Ngoan, chơi trên tàu thôi. Em mà đi lung tung thì..." Nghe đến đây, gương mặt ửng đỏ, không khỏi nhớ lại chuyện tối qua.

Draco xoa má mèo nhỏ "...em còn nhớ rõ mà, đúng chứ." Dứt lời in lên trán cô một nụ hôn rồi đi tới chỗ Viktor "Đi thôi."

Viktor: "..." Đệt, ông đây không chịu được nữa muốn tìm bạn gái.

~~~

Đến chiều tối, Karkaroff mới trở lại, sau khi ăn trưa xong ông đã đi mất "Được rồi mấy đứa mau chuẩn bị."

Đám nhóc lục đục rời đi, ông lúc này mới nhìn thấy học trò cưng của mình đang chật vật, quần áo đầy bụi, trên gương mặt điển trai cũng bị vài vết thương chói mắt ảnh hưởng.

"Viktor, con làm sao vậy?" Ông lo lắng.

Viktor vò đầu, bất đắc dĩ "Con đấu với Malfoy à không là Draco." Chính anh cũng không tin được mình lại bị đánh bại dưới tay một cậu nhóc năm tư.

"Draco?" Karkaroff ngạc nhiên, từ khi nào tên nhóc nhà Malfoy lại mạnh như vậy?

Lúc này hai người Anne mới bước ra từ một căn phòng, họ mới thay đồ chuẩn bị cho bữa tiệc. "Anh Viktor, anh không thay đồ sao?"

"Mà thôi đi như vậy sẽ mất thời gian lắm." Anne rút đũa phép vẫy một cái, biến bộ đồ bụi bậm thành mới tinh thêm vài họa tiết đơn giản lại lịch lãm, Không quên tạo lại kiểu tóc. Các vết thương trên mặt cũng lấy tốc độ mắt thường thấy được lành lại.

"Quán quân phải mặc đẹp như vậy chứ, anh Viktor đêm nay sẽ có nhiều những cô gái theo anh nha." Cô nói xong còn nháy mắt một cái.

Viktor nhìn hai người rời đi, xem ra nhà Malfoy có hai quái vật a.

Truyện độc quyền trên wattpad @HarukoSlytherin.

~~~

Bữa tiệc dài dẵng cuối cùng cũng kết thúc. Dumbledore đứng dậy:

"Chiếc cốc dường như đã sẵn sàng để phán quyết. Tôi cho rằng sẽ mất hơn một phút. Bây giờ, khi tên của các quán quân đã được xướng lên tôi xin mời các vị đó vui lòng đi thẳng lên phía đầu sảnh đường, dọc theo dãy bàn giáo viên, vào phòng kế tiếp đó là nơi họ sẽ nhận những chỉ thị đầu tiên." Ông chỉ cánh cửa sau dãy bàn của các giáo sư.

Sau khi vỗ tay cho Viktor, Anne chống cằm lười biếng quan sát những vị quán quân tiếp theo, không chút ngạc nhiên khi tên của vị quán quân thứ tư - Harry Potter được xướng lên.

Cô nghiêng người hỏi anh "Draco, anh không ngạc nhiên khi cậu ta được gọi sao?"

Draco vẫn đùa giỡn vỡi những sợi tóc mềm mại, một lát sau mới đáp lại "Ai?"

Nhìn gương mặt nghiêm túc không đùa giỡn kia, cô bất đắc dĩ trả lời "Là Potter."

"Ồ, cho một thằng nhóc năm tư tham gia một kì thi nguy hiểm từng có người chết..." Anh ngừng lại khiến Anne dỏng tai lên nghe tiếp xem anh định nói gì "...thú vị."

Anne: "..." Kết hợp với nụ cười kì dị cô càng cảm thấy rồng nhỏ trở nên nguy hiểm và đáng sợ hơn a.

Nếu anh nghe được nỗi lòng cô sẽ nói: "Muốn biết nhỏ hay không, em nhìn một cái liền biết sao?"

~~~

Mấy ngày sau đó cuộc sống của vị quán quân thứ tư dường như gặp không ít rắc rối. Anne chịu đựng 'xung đột' hai bên, nói đúng hơn là một bên công kích, thở dài một hơi để mình bình tĩnh.

Cả mấy ngày rồi cô luôn bị dính vào cái đống rắc rối này, mà kẻ đầu xỏ- Theodore và người giật dây-Draco luôn tỏ ra vô tội khi kết thúc một cuộc cãi vã. Rõ ràng quan hệ trước đây của họ không tốt nhưng từ khi nào lại đoàn kết vậy.

Vuốt trán, cầu cha Snape mau tới dừng chuyện này. Draco bên cạnh vừa xem kịch vừa đổ dầu vào lửa nhưng cũng không quên để tâm đến mèo nhỏ.

"Bé cưng, không vui? Hay thêm vài chuyện nữa nhé?" Anh ghé vào tai cô từ tốn nói.

Rùng mình một cái, lập tức lắc đầu "Không..." Chưa dứt lời đã nghe tiếng gầm giận dữ. Thôi xong.

Nhìn sang phía bên kia đã thấy những tia sáng phát ra từ đầu đũa phép hai bên, lại lệch sang đám học sinh đứng xem hai bên. Tiếng khóc thét vang lên.

Mọi chuyện chỉ kết thúc khi thầy Snape tới "Các trò đang làm trò gì?"

Giọng nói lạnh băng khiến cả đám run lên, họ lại quên mất vị giáo sư này độ độc miệng tỉ lệ thuận với độ đẹp trai. Snape nheo mắt nhìn xung quanh, sau đó chỉ Theodore "Giải thích cho ta?"

Cả hai bên Theodore và Harry đều chen nhau nói, Snape xoa đầu để mình bình tĩnh lướt qua đám nhóc bị liên lụy: " Không ai bị thương nặng đúng chứ? Vậy thì lên bệnh thất chữa đi. Còn lại thì vào lớp."

Không biết lời nói hắn có chọt trúng điểm nào không mà khiến hai người Harry và Potter tức giận hét lên vang vọng lại trong hành lang bằng đá.

Snape vẫn giữ bình tĩnh nghe hai đứa nhóc xả giận lên mình, đợi chúng hết hơi ngừng lại, hắn mới nói "Hai trò nói đủ rồi nhỉ, trừ nhà Gryffindor năm mươi điểm. Cấm túc Potter và Weasley. Vào lớp đi, nếu không sẽ thêm một tuần lễ cấm túc nữa.

Lớp học cuối cùng cũng bắt đầu, Anne che miệng ngáp, duỗi người giãn cơ, hành động y hệt chú mèo nhỏ này lọt vào mắt người bên cạnh. Draco híp mắt, từ đâu lấy ra áo choàng mỏng khoát lên người ngồi cạnh.

"Cái này?" Cô giật mình, mắt vàng nghi vấn.

"Tối qua em ngủ không đủ, ngủ thêm đi."

"Ưm." Tối qua Anne mất ngủ, nên giờ gương mặt đã có quầng thâm mờ nhạt. Cuối cùng cũng đầu hàng mà nằm xuống bàn, có Draco bảo kê cô còn sợ gì nữa chứ.

Draco ngồi phía chéo sau tình cờ thấy được ánh mắt không bình thường của Harry với cha đỡ đầu cũng không để lỡ thời cơ, dùng âm thanh vừa đủ cho cả lớp nghe.

"Potter, ngươi mà cứ say đắm ngắm nhìn chủ nhiệm Snape như vậy sẽ khiến thầy ấy ngại, dẫu sao ngươi còn buổi cấm túc riêng mà."

Giọng điệu hiểu rõ như người mẹ hiền khiến Theodore không giữ hình tượng cười lớn, đám rắn nhỏ cũng không kiêng nể ôm bụng cười.

"Malfoy, mày..." Gương mặt bừng đỏ trừng mắt với Draco, hận không thể lao vào xé xác anh.

Trước chìm vào giấc ngủ, Anne đã nghe loáng thoáng âm thanh ồn ào. Draco, anh còn ngại mình ít thù hay sao còn chuốc thêm?

Sau cùng có một học sinh lớp nhà Gryffindor đưa Harry Potter rời đi, thoát khỏi ma trảo của người nào đó.

☆☆☆☆☆ End Chap 30 ☆☆☆☆☆

Nâng cấp lần 1: 13/05/2021

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net