Chap 14: Quidditch |1|

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tháng 11 đã đến, đây là cái tháng khởi đầu của sự lạnh lẽo và giá rét của mùa đông. Những bầu khí hôm nay lại không như cái lạnh mà khí trời mang lại, đâu đâu cũng đầy tiếng nói và sự náo nhiệt. Suy cho cùng thì hôm nay cũng chính là ngày xảy ra trận đấu đầu tiên của Olivia, trận đấu giữa Slytherin và Gryffindor.

Đại Sảnh Đường lúc này đã vô cùng đông đúc. Không chỉ riêng các thành viên nhà Slytherin và Gryffindor mà các nhà khác đều dậy rất sớm.

- Tầm thủ nhà mình là ai vậy ?

Draco nhướn mày, vừa tự làm cho bản thân một lát bánh mì vừa hỏi. Trong trường này chẳng có chuyện gì là cậu không biết, huống chi đây lại còn là việc trong chính nhà của cậu.
Không thế nói là không tự ái.

Phải công nhận là anh Flint và các thành viên khác dấu thông tin về việc Olivia làm tầm thủ rất kĩ. Đến cả các học sinh khác nhà Slytherin còn không biết thì làm sao các nhà khác biết được.

Vừa liếc chỗ khác để che dấu vẻ tội lỗi của bản thân thì Olivia đã bắt gặp ngay ánh mắt của các thành viên đội nhà.

- Tao có việc chút, gặp lại ở Quidditch nhé

Hiển nhiên là em hiểu ý của họ, Olivia vội đứng dậy lấy đại một cái cớ nào đó rồi chuồn đi.

- Bọn mày không thấy Olivia đáng ngờ à ?

Blaise nhìn theo cho đến khi bóng dáng Olivia khuất mắt ở cuối hành lang.

- Chắc nó có việc thôi

Pansy nhún vai rồi tiếp tục bữa sáng của mình. Mặc cho Blaise và Draco tiếp tục trao đổi với nhau.

Lúc này ở phòng thay đồ, Olivia cùng các thành viên khác đều đã mặc xong đồng phục và đang ngồi lại thành một vòng tròn.

- Sao mấy anh bình thản vậy ?

Olivia chống cầm ngước nhìn đàn anh. Em đã không biết bao nhiêu lần tưởng tượng ra cảnh các thành viên hồi hộp trước khi thi đấu. Mà cái bầu không khí này có hơi khác thì phải.

- Thằng Lee Jordan bên sư tử bình luận thiên vị lắm, có muốn trút giận thì hết trận hẳn chặn đầu nó

Anh Felix ngồi kế bên đang chỉnh trang lại trang phục lên tiếng cảnh báo. Thật thì anh cũng chẳng biết sẽ làm gì nếu Olivia thật sự phóng cho tên đó một lời nguyền trong trận đấu.

Ai trong nhà Slytherin cũng biết Olivia là cơn ác mộng của các lời nguyền. Độ thông thạo ma thuật của cô có khi còn khiến các anh chị năm 7 ghen tỵ.

Olivia gật đầu tỏ ý đã hiểu. Lát cứ dùng lời nguyền không lời là được chứ gì ?

-------------------------------

Khi đồng hồ điểm đúng 11 giờ, cũng là lúc trận đấu sắp bắt đầu. Dù ở tận sâu phía dưới lòng đất nhưng Olivia vẫn có thể dễ dàng nghe thấy tiếng ồn ào náo nhiệt ở ngoài.

- Ổn chứ Olivia ?

Ian đặt tay lên đầu rồi nhìn em với ánh mắt an ủi. Bộ nhìn em lo lắng đến vậy sao ? Thật ra tâm trạng lúc này của cô chẳng khác gì bình thường mấy, chỉ là có chút hồi hộp, hoàn toàn không lo lắng.

- Tự tin là đặc quyền của kẻ mạnh

Olivia nhoẻn miệng cười khẩy. Lời này của em cũng khiến các thành viên khác không nhịn được mà cười lớn.

- Đi thôi

Anh ian cười đầy tự tin rồi đưa tay để đỡ Olivia dậy. Em đảo mắt một lượt rồi cũng nắm lấy tay anh để đứng lên.

Các thành viên nhà Slytherin chỉnh trang lại trang phục của bản thân lần cuối rồi bọn họ nối gót nhau để đi ra sân.

Khác với lúc ở trong phòng, càng bước Olivia càng nghe thấy rõ những âm thanh ồn ào ở phía ngoài, em có thể nhìn thấy phía cuối con đường là một lối ra. Có thể do sự khác biệt về ánh sáng nên em hoàn toàn không thể nhìn thấy khi bước gần.

Ánh nắng chói lóa tựa như tôn lên vẻ đẹp của bộ đồng phục nhà Slytherin, khác hẳn với vẻ chói lòa khó chịu của nhà Gryffindor.

Olivia cũng phải thấy choáng ngợp khi lên sân mặc dù em đã tập luyện ở đây rất nhiều lần. Nhưng đây cũng là lần đầu tiên có người xem.Lúc này Olivia vẫn chưa bị phát hiện, có lẽ sự nhỏ bé của em khi đứng giữa các đàn anh thật sự cách biệt quá lớn.

Khi hai đội bước gần ra giữa sân, bầu không khí căng thẳng thấy rõ. Tất nhiên, hiềm khích giữa hai nhà cũng không có gì lạ nhưng Olivia có thể cảm nhận được ánh mắt lo sợ xen lẫn hồi hộp từ đội Gryffindor.

- Marcus Flint, tầm thủ nhà Slytherin đâu ?

Ngay khi bà Hooch bước tới, bà đã liếc mắt về phía đội Slytherin, do không tìm thấy sự hiện diện của tầm thủ nhà họ nên bà lên tiếng hỏi.

Flint và các thành viên khác nheo mắt tỏ ý cười rồi nè sang một bên, để lộ sự tồn tại của Olivia. Khán đài Quidditch gần như bùng nổ, đặc biệt là các thành viên nhà Slytherin, họ đời nào ngờ được vị trí tầm thủ sẽ do viên ngọc nhà họ đảm nhận.

Trên sân cỏ mọi người cũng không khác là mấy, vẻ mặt bà Hooch và đội Gryffindor trông rất khó tin. Loại chuyện này rất đáng nghi vào lịch sử ấy chứ. Bởi đây là lần đầu tiên đội Slytherin có con gái, lại còn là một nhóc năm nhất.

Olivia mỉm cười trước cảnh này, tuy không muốn thừa nhận nhưng em khá thích làm trung tâm của những sự việc đáng chú ý.

- Đượ-...Được rồi. Hôm nay ta muốn có một trận đấu thật sạch và đẹp

Bà Hooch hắn giọng để điều chỉnh cảm xúc, khi bà nói những lời này, bà liếc nhìn về đội nhà Slytherin như để nhấn mạnh họ về việc không gian lận.

Thật ra thì Olivia cũng đã nghe qua được rất nhiều thể loại gian lận từ Draco và Blaise. Em cảm thấy bản thân sẽ không gian lận nhưng nếu các thành viên khác có hành động đó thì em cũng chẳng quan tâm đâu. Chỉ là nếu trong vài trường hợp bất đắc dĩ thì gian lận là việc cần thiết mà nhỉ ?

----------------------------------------------------------

Aa lâu lắm rồi mới quay lại 🌷

Mong các bạn thông cảm cho mình nhak tại khá bí ý tưởng với lười ý =)))
Với năm nay năm chuyển cấp của mik nên trước khi vào kì thi mình sẽ cố gắng ra bão chap kkk✨
Thời gian đang chap của mình sẽ vào Chủ Nhật hàng tuần nhak, còn nếu ngày thường có thời gian thì mình sẽ đăng


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net