Chương 72 - 75: Bạn trai và cha đỡ đầu.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày đó Harry ở nhà Sirius đến khuya, mãi đến khi Charles gọi điện thoại hỏi, cậu mới nhớ tới chuyện về nhà.

"Này, tối nay cứ ở lại chỗ này đi! Harry."

"Charles thúc giục con về nhà, Sirius. Ý con là, ông ấy là cha cả đời này của con." Harry gãi gãi mái tóc đen rối loạn của mình, có chút bất đắc dĩ nói, "Ngày mai con lại đến thăm chú."

"Sirius, để Harry trở về đi. Hoặc là, anh nhớ kĩ địa chỉ của cậu bé, có thể đi thăm." Cha Grant buồn cười nhìn Sirius đang nắm chặt áo con trai đỡ đầu của mình, mà giận dỗi.

"Được rồi, chú ghen tị với cái tên Charles Swan kia." Sirius Black vẻ mặt chịu thua buông áo Harry ra, dựa vào sô pha.

"Khụ ——, dù thế nào, chú luôn là cha đỡ đầu của con, Sirius. Vậy, con về trước đây." Harry vội ho một tiếng, chào tạm biệt cha Grant, trực tiếp độn thổ.

Trong bóng đêm một tiếng bụp vang lên, Harry từ hư không xuất hiện tại hẻm nhỏ gần nhà Swan.

Vội vàng đi vào trong nhà thì vừa lúc đối mặt với Charles.

"Chào ——, cha." Harry có chút chột dạ mở miệng nói.

Cảnh sát trưởng Charles nhìn cậu trong chốc lát, thở dài, đi vào phòng ngủ.

Được rồi, ông ấy nhất định cho rằng mình lại chơi bời lêu lổng. Harry bất đắc dĩ bĩu môi.

Đi lên lầu, mở cửa phòng ngủ. Còn chưa mở đèn, Harry đột nhiên cảm thấy không đúng.

Có người ở đây!

Cậu rút ra đũa phép nắm trong tay, cổ tay lại bỗng nhiên bị người khác tóm được.

Cảm giác lạnh lẽo quen thuộc.

"Edward. . ."

"Là anh." Đèn trong phòng bỗng nhiên sáng lên, gương mặt đẹp trai tái nhợt của Edward xuất hiện trong phòng ngủ, "Harry, hôm nay em đi đâu vậy? Anh nhìn thấy Bella từ La Push trở về, liền ở đây đợi em."

Thuần thục dùng thần chú khóa cửa và cách âm, Harry nhào tới, ôm cổ anh, hưng phấn nói: "Hey, Edward, anh không tưởng được hôm nay em đã gặp ai đâu!"

"Harry?" Đôi mắt màu vàng của Edward có chút kinh ngạc. Anh dừng một chút, đưa tay ôm lấy Harry.

"Cha đỡ đầu, cha đỡ đầu của em!" Harry đem cằm đặt trên vai cứng rắn lạnh lẽo của anh, khoái trá nói, "Em tìm được Sirius. Em tìm chú ấy đã lâu, lại không nghĩ tới chú ấy vốn ở Mĩ, ngay bên cạnh thị trấn Forks! Billy đưa cho em nhật kí của ông nội bác ấy, em tìm được địa điểm trong đó."

"Anh nên chúc mừng đúng không, Harry?"Giọng nói ôn hòa của Edward vang lên bên tai, "Trên thế giới này rốt cục em không còn là phù thủy duy nhất."

"Đương nhiên! Edward." Harry buông cổ anh ra, nheo mắt hướng môi tới, thấp giọng nói, "Anh nên chúc mừng em đi. . ."

"Harry. . ." Edward nhướn 1 bên mày nhìn cậu, chậm rãi kề sát vào nói, "Nếu như không có bước tiếp theo . . ."

"Đúng là đáng tiếc." Harry nhỏ giọng lẩm bẩm, dán lên đôi môi lạnh lẽo của anh. . .

Vài ngày kế tiếp, Harry chờ Charles vừa đi làm liền độn thổ đến giào đường ở hạt Avery tìm Sirius.

Còn Sirius thì luôn ở giáo đường chờ con trai đỡ đầu của mình đến.

Mãi đến khi còn 1 tuần nữa là hết nghỉ hè.

Harry chưa từng vui vẻ như thế, cho dù cha đỡ đầu của cậu vẫn xem cậu là trẻ con chưa lớn.

Cậu rất muốn đen chuyện của cậu và Edward nói cho chú ấy biết, nhưng không biết mở miệng như thế nào.

Dù nói thế nào, Harry cũng hi vọng được có được sự ủng hộ và chúc phúc của cha đỡ đầu, tuy rằng Sirius trông có vẻ không thích ma cà rồng.

Nhưng Edward và gia đình Cullen thì không giống thế, họ đều có đôi mắt màu vàng tuyệt đẹp hiếm thấy.

"Sirius!" Trực tiếp độn thổ đến phía sau giáo đường không cho người ngoài vào, Harry trực tiếp hướng về phòng ngủ đi đến, nhưng kỳ quái chính là Sirius không chờ bên trong như bình thường, cũng không cho cậu một cái ôm chặt.

Harry đi về phía giáo đường, một giai điệu quen thuộc lọt vào trong tai, cậu dừng chân.

Bên ngoài đại sảnh của giáo đường, đang cử hành một buổi hôn lễ nhỏ.

Người tham gia đều là người dân trong thị trấn.

Cha Grant mặc áo choàng đen, trên mặt mang theo nụ cườn ôn hòa chủ trì hôn lễ.

Một đôi cô dâu chú rễ đứng trước mặt ông, đang trao nhẫn.

Còn cha đỡ đầu của cậu thì mặc âu phục nghiêm túc, ngồi ở dưới xem buổi lễ bên cạnh là một cô gái tóc vàng khoảng mười bảy mười tám tuổi.

Cô ta trong rất hoạt bát, chăm chú nhìn người đàn ông đẹp trai trước mặt, có cử chỉ tao nhã và ánh mắt tang thương.

Cha đỡ đầu của cậu dù đi đến đâu cũng đều giống hoàng tử!

Được rồi, dù là tính cách, hay bề ngoài. . .

Harry cảm thán, đi tới bên cạnh Sirius, ho khan một tiếng.

"A ——, Harry, con đến rồi. Mau tới đây!" Sirius khoái trá hướng con trai đỡ đầu của mình vẫy vẫy tay, chỉ ghế trống bên cạnh, "Hôm nay Grant chủ trì hôn lễ, lại đây xem lễ đi."

"Sirius, đây là?" Cô gái tóc vàng bên cạnh Sirius thấy Harry mở miệng hỏi.

"Đúng rồi, đây chính là con trai đỡ đầu của tôi, Harry —— Harry Swan, sống ở Forks. Harry, đây là cô bé xinh nhất thị trấn này —— Eleanor." Sirius khoái trá giới thiệu 2 bên, đối với Harry lặng lẽ nháy mắt.

"Rất hân hạnh được biết cô, Eleanor." Harry có chút nghi hoặc nhìn cha đỡ đầu của mình, cảm thấy thái độ của chú ấy có chút kỳ quái, nhưng vẫn lễ phép bắt chuyện.

"Tôi cũng vậy, Harry." Cô gái tóc vàng trưng ra nụ cưới thoải mái mê người, lộ ra hàm răng trắng như tuyết.

Đợi Harry ngồi xuống, Sirius nói nhỏ vào tai cậu: "Harry, con cảm thấy Eleanor thế nào?"

"Cái gì?"

"Chú nói là, con thấy Eleanor thế nào? Con bé năm nay cũng bằng tuổi con."

". . ." Harry đem tầm mắt của mình từ người lạ mặt chuyển sang cha đỡ đầu, cậu rốt cuộc đã biết mục đích của Sirius.

"Khụ ——, lần trước lúc nói chuyện phiếm nghe nói con chưa có bạn gái. Con đã sắp mười tám tuổi, hẳn là không còn sớm đi, Harry."

". . ." Harry không nói gì nhìn cha đỡ đầu, "Sirius, phải biết rằng, mười tám tuổi chỉ là tuổi bên ngoài của con." Hơn nữa lúc chú hỏi con, câu trả lời của con là không có bạn gái, nhưng không nói con không có bạn trai a!

Đối với chuyện tình cảm, Sirius luôn trực tiếp hơn so với những người ít lời. Hắn dùng sự nhiệt tình và " khả năng hành động" của nhà Gryffindor, lụa chọn cho con trai đỡ đầu của mình cô gái xinh đẹp nhất thị trấn.

Trước kia không nhìn thấy Harry kết hôn, là điều tiếc nuối nhất trong cuộc đời của hắn.

"Harry. . . Tin chú đi, tuổi tác không là vấn đề." Sirius khoát tay lên vai Harry, kề đầu lại nói.

"À, Sirius. . ." Harry ở trong lòng xem thường, nói sang chuyện khác, "Đừng nói tới con, con bây giờ vẫn rất 'trẻ', còn chú thì sao?" Cơ thể cậu quả thật vẫn chưa tới mười tám tuổi, còn Sirius bề ngoài tuy trẻ, nhưng cơ thể cũng là từ thế giới kia. . .

Kiếp trước cũng đã hơn ba mươi. . .

Thì ra chú ấy cũng đã đáng tuổi ông nội người khác. . . Harry ở trong lòng cảm thán.

Cậu hoàn toàn quên mất chàng bạn trai ma cà rồng của mình, có thể dùng "trăm" để tính tuổi thân thể.

"Chú. . ." Sirius lặng đi một chút, lặng yên liếc mắt nhìn cha Grant đang đứng trên bục chúc phúc, sau đó tránh tầm mắt Harry.

Harry nhìn chằm chằm vào cha đỡ đầu của mình, Thấy ánh mắt chú ấy nhìn cha Grant, kinh ngạc nói : "Sirius, chú và cha Grant. . ."

Từ nhật ký ông nội của Billy, hai người ít nhất đã cùng chạy trốn chín năm rồi, sau đó họ hình như luôn sống cùng nhau, cũng không có người yêu, chẳng lẽ. . .

"Harry!" Sirius có chút kích động nói, "Đương nhiên không phải. Chú và Grant. . . Giữa bọn chú, chính là bạn bè."

Rồi sau đó chú ấy lại do dự một chút, không quá xác định bổ sung nói : "Grant cậu có vợ và con gái. Nhưng bởi vì bị đuổi giết, đã hơn mười năm chưa trở về nhà, cũng may là đám dơi con kia không động vào bọn họ. Còn chú. . . Chú không muốn nói chuyện này!"

Nói tới đây, Sirius dường nhớ lại chuyện gì đó, đôi mắt sẫm màu mang theo sự mờ mịt hiếm thấy.

"Sirius. . ." Harry có chút lo lắng nhìn Sirius, có chút hối hận chính mình vừa rồi nói tới việc này.

Sau đó, cậu thấy cha đỡ đầu của mình lâm vào trong hồi ức nhưng biểu tình bỗng nhiên trở nên buồn bực.

"Lúc đầu chú. . ."

"Cái gì?"

Hôn lễ chính thức tuyên bố kết thúc, 1 bó hoa tươi bỗng nhiên từ phía trước bay tới, rơi vào lòng Harry.

Harry luống cuống tay chân ôm lấy bó hoa, chung quanh vang lên một tràn tiếng hoan hô, cậu cũng không nghe rõ lời Sirius mới nói.

"Không, không có gì." Thấy Harry nhận được bó hoa, Sirius rất nhanh đã khôi phục lại. Hắn rất hứng thú vỗ vỗ bả vai Harry, khoái trá mở miệng nói, "Harry, con thật sự không thích Eleanor sao? Con có lẽ người kế tiếp đó!"

"Không có khả năng ——" Harry không chút do dự phủ định lời của chú ấy.

Đương nhiên, trừ phi các người có thể cho phép con và Edward tổ chức hôn lễ.

Harry ở trong lòng bổ sung, đem bó hoa nhét vào tay Sirius: "Không chừng kế tiếp là chú đó, Sirius!"

Có lẽ, thật sự nên mang Edward tới gặp Sirius . . .

***

Sau khi hôn lễ kết thúc, Sirius vẫn tiếp tục nhắc bên tai Harry, Eleanor thế này thế kia.

Được rồi, được rồi, chẳng lẽ đây là cái gọi là sống càng lâu, càng thích lải nhải sao? Thoạt nhìn, chú ấy đã rất khẩn cấp muốn làm ông nội! Harry nhìn gương mặt đẹp trai của cha đỡ đầu, lặng lẽ bĩu môi.

"Con vẫn chưa có bạn gái phải không? Harry, con nên tìm đi." Sirius vỗ bả vai cậu, cười híp mắt nói.

"Khụ —— Sirius. . . Có lẽ có một việc con nên nói cho chú biết, " Harry do dự một chút, rì rì mở miệng nói, "Trên thực tế, con đang yêu, cho nên. . ."

"Cái gì?" Sirius có chút giật mình nhìn cậu, "Con không phải nói con chưa có bạn gái sao?"

"Con không có bạn gái, nhưng . . . nhưng, con có bạn trai." Còn là một ma cà rồng.

Harry nhỏ giọng nói xong, tránh ánh mắt cha đỡ đầu của mình.

"Bạn trai. . . Tốt. Cái gì, bạn trai!" Nụ cười thoải mái của Sirius cứng lại trên mặt, hắn kinh ngạc nhìn Harry, hơn nửa ngày mới từ trong kẽ răng gằng mấy chữ: "Cái gì. . . Nam à?"

"A ——, đúng vậy, Sirius." Harry trong lòng có chút khẩn trương, giả vờ đẩy mắt kính, thật cẩn thận mở miệng nói.

". . . À, nam." Sirius ngỡ ngàng nhìn cậu trong chốc lát, bỗng nhiên lớn tiếng nói, "Chết tiệt! Rốt cuộc là thằng nhóc hư đốn nào dụ dỗ con trai đỡ đầu đáng yêu chú hả? Chú vẫn đang chờ ẵm cháu đó!"

Được rồi, mình biết ngay mà. . .

Harry dưới đáy lòng xem thường, trên mặt lại làm như rất lo lắng.

"Sirius. . . Chú không hiểu, con yêu anh ấy. Dù sao thì, loại chuyện này nếu ở thế giới phù thủy cũng không có gì lạ, nhưng ở đây. . . Con thật sự không dám nói với ai, cả cha mẹ trong kiếp này của con. Nếu Charles mà biết nhất định sẽ nhốt con cho đến khi tốt nghiệp trung học. Là phù thủy thứ 2 ở thế giới này, là cha đỡ đầu của con, con thật lòng hy vọng có thể nghe được lời chúc phúc của chú, Sirius!"

Harry đang cố gắng sắm vai 1 thiếu niên trung học bởi vì có người yêu đồng tính mà bị áp lực với gia đình và xã hội, cậu vô cùng hy vọng có trưởng bối thông hiểu và ủng hộ!

"Hey, Harry, đừng như vậy!" Sirius có chút lúng túng, "Yêu ai không phải lỗi của con, dù sao thì tình yêu và giới tính cũng không có quan hệ, chú đương nhiên sẽ ủng hộ con. Chú chỉ . . chỉ tiếc nuối có thể không được thấy cháu của James mà thôi. Hơn nữa, chú không biết nó có đối xử tốt cới con không."

"Con hiểu, trên thực tế, anh ấy đối với con rất tốt. Như vậy, giới tính không là vấn đề sao?"

"Đương nhiên, nếu cháu đã yêu."

"Như vậy tuổi thì sao? Con thật ra không còn trẻ."

"Đó cũng không phải là vấn đề đúng không?"

"Khụ ——, Vậy chủng tộc thì sao? Con là phù thủy."

"Đương nhiên. . . Khoan Harry, con mới vừa nói cái gì? Nó biết con là phù thủy." Sirius nghi hoặc nhìn cậu.

"Đúng vậy, trước khi gặp được chú, anh ấy luôn cùng con tìm kiếm những tư liệu có liên quan tới bản thổ phù thủy." Harry khẽ ngẩng đầu, lướt qua bả vai Sirius, vừa hay nhìn thấy cha Grant đứng ở cửa vẻ mặt hiểu rõ nhìn cậu.

Mình và Sirius đối thoại, vừa rồi ông ấy có lẽ đã nghe thấy. . .

Harry ngượng ngùng cười cười với cha Grant.

Không biết vị cha sứ này đối với chuyện cậu yêu người cùng giới có ý kiến gì không. Thông thường, người của giáo hội đều khá bảo thủ.

Không nghĩ tới vị cha sứ kia lại lặng lẽ nháy mắt với cậu, trông có vẽ cũng không khó chấp nhận lắm.

Harry nhẹ nhàng thở ra, lập tức nhìn về phía cha đỡ đầu của mình: "Vậy chú có đồng ý gặp anh ấy một lần hay không, Sirius?"

"Được rồi, đương nhiên. . ." Sirius nhướn mi, "Vậy, nó là ai? Không phải là 1 lão già chứ? Ý chú là. . . người trưởng thành."

"Sirius, muốn nói lão già, thì cũng nên tự mình nhìn lại đã." Harry buồn cười nhìn cha đỡ đầu của mình, "Được rồi, anh ấy là bạn học của con, học cùng lớp." Nghiêm túc mà nói, Edward cũng là 1 "lão già". Nhưng cách nói này đối với ma cà rồng cũng không công bằng lắm, bởi vì nếu quả thật tính như vậy, đa số những ma cà rồng nhiều kinh nghiệm đều xem như "lão ông, lão bà" . . .

"Bạn học của con. Vậy con. . ." Sirius trông có vẻ thở phảo nhẹ nhõm, "Tên nó là gì? Các con làm sao quen biết ?"

"Anh ấy tên Edward, Edward Cullen. Là 1 anh chàng rất đẹp trai, chú hẳn sẽ thích anh ấy. Vậy ngày mai khi tới đây, con đưa anh ấy theo, được không?"

". . . Nếu con muốn thế." Nhìn vẻ mặt chờ mong của Harry, Sirius mềm lòng. Nếu Harry thật sự thích, còn đối phương cũng thích cậu, vậy hắn sao lại không thể chấp nhận chứ?

"Đúng vậy. Thế. . .con về trước đây." Harry đứng lên, hít một hơi thật sâu, chậm rãi nói, "Còn nữa, con quên nói một câu, anh ấy là ma cà rồng. . ."

Dứt lời, liền trực tiếp độn thổ.

Cậu thật sự không có dũng khí để nhìn biểu cảm của chú Sirius sau câu nói này, chỉ mong ngày mai chú ấy có thể tỉnh táo lại.

Sirius lăng lăng nhìn chỗ Harry biến mất, thì thào nói: "Câu cuối nó nói gì thế? Hình như mình nghe thấy. . ."

"Sirius. . . Harry nói bạn trai của nó là một ma cà rồng." Cha Grant đã đi tới, buồn cười nhìn vẻ mặt không thể tin của hắn.

"Trời ạ, ngày mai tôi nhất định sẽ giết nó, cái tên ma cà rồng Edward kia!" Sirius nổi giận từ ghế sô pha đứng lên, phía trước trên bàn trà, hai chiếc ly thủy tinh nổ tung.

"Bình tĩnh một chút, Sirius, phép thuật của anh rất nóng nảy." Cha Grant lui về phía sau vài bước, khó khăn mở miệng nói.

"Xin lỗi." Sirius nhanh chóng thu hồi phép thuật, cẩn thận nhìn cha Grant 1 lát, phát hiện sắc mặt ông chỉ không tốt lắm, nhưng không bị thương, mới nhẹ nhàng thở ra.

Theo sau cái thở dài thật sâu, hắn lại ngồi trở về ghế sô pha: "Tôi chỉ là khó chấp nhận được mà thôi, ma cà rồng cũng không thích hợp với nó. . ."

"Nhưng, Harry đã hỏi anh rồi." Cha Grant xuống kế bên Sirius, "Anh thừa nhận chủng tộc không là vấn đề."

"Tôi đã thừa nhận sao?" Sirius ngỡ ngàng nói.

"Đương nhiên."

"Grant ——" Hắn nhíu mày, "Nó yêu chủng tộc nào cũng không sao, cho dù là bọn người sói cũng được, nhưng ma cà rồng. . . Chuyện đó đối với nó quá mức nguy hiểm, ma cà rồng rất khó kiềm chế dục vọng đói khát khi tiếp cận con người."

"Nhưng đâu phải không có trường hợp đặc biệt đâu, điểm đó anh cũng hiểu rõ nhất mà. Sirius, Harry với anh rất giống nhau, không phải sao?" Cha Grant thở dài một tiếng, dựa vào ghế sô pha.

"Không có trường hợp đặc biệt! Hơn nữa đây cũng không phải là chuyện tốt. . ." Sirius quay đầu, không thèm nhắc lại.

"Có lẽ bọn họ không giống nhau, dù sao cũng không phải là thành viên của cùng một gia tộc. Nếu như là họ Cullen, anh hẳn còn nhớ gia tộc theo chủ nghĩ ăn chay chứ?" Cha Grant ôn hòa nhìn hắn.

"Nhưng đều là dơi! Hơn nữa, nếu bọn nó ở trên giường. . . con trai đỡ đầu đáng yêu của tôi sẽ bị giết chết." Sirius thấp giọng than thở, xương tay bị nắm răng rắc.

"Khụ ——, nhưng ngày mai Harry muốn cậu ta đến gặp anh."

"Tôi biết, Harry hi vọng tôi có thể tốt một chút. . . Tôi nghĩ tôi sẽ hòa nhã với con dơi con đó 1 chút!" Khóe miệng hắn chậm rãi nâng lên, lộ ra răng nanh trắng tinh. Vươn ngón tay ra một chút, những mãnh thủy tinh nháy mắt vỡ thành bụi.

***

"Em xác định hôm nay chúng ta phải đi sao? Trông em có vẻ rất khẩn trương, Harry." Edward nắm tay Harry, phát hiện cậu bạn trai phù thủy của mình có chút đứng ngồi không yên.

"Không —— em rất khỏe." Harry tránh ánh mắt anh.

Trên thực tế, cậu quả thật rất khẩn trương.

Mang theo Edward đi gặp Sirius, đây thật ra là chuyện sớm muộn.

Tuy rằng cũng không thấy tận mắt trình độ phép thuật hiện giờ của Sirius, nhưng Harry không phải không thừa nhận trước mắt phép thuật của Sirius so với cậu thì mạnh hơn rất nhiều, nếu chú ấy thật sự không thích Edward . . .

Harry thở dài, giương mắt nhìn sường mặt tái nhợt như cẩm thạch của Edward.

"Edward. . ."

"Sao vậy?" Edward thấp giọng hỏi.

"Không, không có gì. Nếu cha đỡ đầu của em không đồng ý . . . Em muốn nói là, chú ấy quả thật không thích ma cà rồng." Harry nhíu mày.

"Ý em nói, ông ấy có thể biến anh thành con cóc sao?" Edward ra vẻ lo lắng nói.

"Đó, cũng không phải là không thể được. . . Edward." Nhớ đến bản hạnh kiểm xấu của Sirius và cha cậu thời đi học, Harry có chút vô lực đáp.

"Nhưng anh sẽ không đánh nhau với ông ấy, yên tâm đi, Harry." Edward nhìn Harry vẫn còn phiền não, liền đem đôi môi lạnh lẽo của mình áp lên trán Harry.

A, anh ấy luôn khéo hiểu lòng người như vậy. . . Harry thoải mái nheo mắt lại.

Sau đó, cậu dùng sức ôm eo Edward, dứt khoát độn thổ.

Ngay sau đó, Harry Swan và Edward Cullen xuất hiện ở phía sau giáo đường.

Cảm giác choáng váng qua đi, Harry lập tức nhìn thấy 1 cảnh đẹp mắt.

Ánh nắng ở hạt Avery làm cho ma cà rồng đột nhiên xuất hiện tỏa sáng lấp lánh, trên làn da như được khảm hàng ngàn viên kim cương.

"Nơi này thời tiết so với thị trấn Forks tốt hơn nhiều." Harry nheo mắt lại nhìn Edward giống như thiên sứ giáng xuống, tán thưởng mở miệng nói.

Sau đó, cậu bắt đầu đi chung quanh tìm cha đỡ đầu của mình và cha Grant.

Với tính cách của Sirius, lúc này nhất định đã ở đây chờ bọn họ đến, nhưng bây giờ lại không thấy bóng dáng.

"Sirius?"

"Cha Grant!"

Trong phòng ngủ cũng không có ai. . .

Harry lôi kéo Edward vào sảnh trước, phát hiện cửa giáo đường đã khóa, ngày thường, buổi sáng hẳn là có người đến nghe giảng đạo.

Không phải là gia tộc Volturi đã tìm tới cửa chứ. . .

"Đừng lo lắng, Đội Chấp Pháp của gia tộc Volturi rất ít hành động vào ngày nắng. Có lẽ cha đỡ đầu của em và bạn ông ấy có chuyện khác nên đi trước hay không?" Giống như đoán ra Harry đang suy nghĩ gì, Edward một phen giữ chặt Harry an ủi, "Em tìm lại xem cha đỡ đầu của em có để lại thứ gì không."

"Được rồi." Harry trở lại phía sau giáo đường, nhìn thấy bên cạnh bàn đá màu xám trắng, là tượng 1 con chó đen. Trên đó còn có dấu hiệu phép thuật.

Vừa rồi cậu quá mức sốt ruột, trong lúc nhất thời không nhìn thấy.

Rút đũa phép ra, điểm lên tượng chó đen một cái, trên bức tượng bỗng nhiên phát ra ánh sáng rực rỡ. Những vệt sáng bắt đầu tụ hình giữa không trung, đó là mấy chữ xiêu xiêu vẹo vẹo.

"Grant sinh bệnh, chúng ta hiện tại ở bệnh viện." Giọng nói dịu dàng của Edward vang lên.

Biết được cha đỡ đầu của mình không phải vì bị gia tộc Volturi phát hiện hành tung mà lại chạy trốn, Harry nhẹ nhàng thở ra, nhưng nghe được tin tức này, cậu không khỏi lo lắng.

Cha Grant bị bệnh ư? Dù sao thân thể của ông ấy trông cũng không khỏe.

"Edward, em phải tới bệnh viện xem sao. Nhưng anh. . ." Harry lo lắng nhìn thoáng qua mặt trời sáng lạn trên đầu, nhíu mày.

Thế giới này không có phép thuật, càng không có sẵn độc dược và bệnh viện phù thủy. Cho dù phép thuật của Sirius rất mạnh, nhưng không giỏi phép thuật chữa trị nên hắn cũng chỉ có thể mang cha Grant đi bệnh viện tìm bác sĩ "Muggle".

"Không sao, anh chờ em ở đây. Vị cha sứ Hunphrey đó bị bệnh có lẽ không nghiêm trọng lắm đâu, nếu không cha đỡ đầu của em sẽ không kịp nhắn lại." Edward nói.

"Chỉ hy vọng như thế.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net