Chương 5: Nhân cách thật sự

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Những mảnh kí ức mơ hồ không rõ ràng chắp vá lại với nhau. Những lần mộng du khi ngủ, trí nhớ trống rỗng trong khoảng thời gian nhất định, quần áo xốc xếch mỗi khi tỉnh dậy, kèm theo mệt mỏi uể oải dù đã ngủ đủ giấc. Đồ vật trong phòng bị ai đó xê dịch, tâm trạng hoảng hốt của bản thân khi phát hiện anh nằm giữa chiếc giường dính đầy máu.

Từ nghi ngờ đến khẳng định, dùng mọi biện pháp theo dõi rồi thử nghiệm chính mình, Jack kinh hoàng phát hiện được bản thân có một nhân cách khác. Điều này lí giải nguyên nhân anh bắt đầu có những dấu hiệu tâm lí kì lạ, thỉnh thoảng tay chân sẽ tự động làm việc trái với ý muốn. Anh không hiểu triệu chứng này xảy ra khi nào, nhân cách kia đã gây ra chuyện gì nhưng những minh chứng khắc rõ trên cơ thể và căn phòng cảnh báo cho Jack biết, "hắn" không phải thứ tốt lành.

Các mối quan hệ không tên, người lạ anh chưa từng gặp mở lời chào thân thiết, những việc "hắn" làm trong lúc anh chìm vào giấc ngủ khiến anh cực kì lo lắng. Anh sợ anh không giữ được mình và một ngày nào đó chính anh phải chịu trách nhiệm thay " hắn" cho những việc anh không hề mong mình dính dáng tới. Jack muốn tìm hiểu rốt cuộc kẻ kia đang có suy nghĩ và dự định gì.

Anh lấy một quyển notebook nhỏ làm công cụ liên lạc, viết một lời mở đầu gửi hắn :"Xin chào, tôi đã biết về sự hiện diện của anh" rồi đem tất cả những gì mình thắc mắc ghi vào trong quyển sổ. Khi anh cố giao tiếp với "hắn" qua quyển nhật kí, không hi vọng gì hơn ngoài mong chờ một lời giải thích thiện chí thì "hắn", hoàn toàn bỏ qua các câu hỏi của anh, chỉ trả lời duy nhất một dòng ngắn.

- "Rồi ngươi sẽ trở thành ta sớm thôi"

Nhìn những dòng chữ in sâu vào trang giấy, Jack biết anh không thể thỏa hiệp được với người này, "hắn" muốn chiếm lấy thân thể anh và anh sẽ không để điều đó xảy ra.

Mọi chuyện trở nên tồi tệ hơn khi Jack bắt đầu tìm cách ngăn chặn nhân cách kia của mình, anh tìm đến bác sĩ tâm lý, sử dụng rất nhiều loại thuốc an thần nhằm khống chế hành động của "hắn". Anh cố gắng giữ bản thân tỉnh táo khi đêm xuống, ghi chép lại tất cả mọi việc anh làm để theo dõi bản thân. "Hắn" chỉ có thể xuất hiện vào buổi tối, chỉ cần làm như vậy anh sẽ không gây thêm chuyện kì lạ nào nữa. Những hôm đầu tiên không có gì xảy ra, Jack bình yên chào đón ngày mới mà không nhìn thấy bất cứ vết máu hay điểm bất thường nào.

Nhưng thời gian càng dài, gắng gượng thức trắng làm sức khỏe anh có dấu hiệu sa sút, số thuốc kia dường như cũng chẳng còn tác dụng, đến một ngày Jack mệt mỏi thiếp đi rồi tỉnh lại trong đêm, căn phòng tối đen chỉ nương nhờ được chút vệt sáng mờ của ánh trăng, xộc vào khứu giác là thứ mùi tanh tưởi quanh quẩn đâu đó, trong lòng bàn tay có vật gì dính nhớp, anh miễn cưỡng mở mắt, khi tiêu cự đã định hình, nhìn rõ vật trong tay, Jack kinh hãi ném thứ mình đang nắm ra xa.

"Hộc hộc.."

Tiếng thở dốc đầy hỗn loạn, thân thể run lên vì hoảng sợ. Vật thể trơn nhớp bị ném kia là một đoạn ruột của con người. Toàn thân bốc ra thứ mùi ghê tởm cùng cảm giác tê dại khi chạm vào thứ đó làm Jack rùng mình, anh vội vàng chạy vọt vào nhà vệ sinh để nôn, đến khi không thể nôn ra được gì nữa, Jack loạng choạng đứng dậy, chống tay vào bồn rửa mặt, dùng hết sức cọ rửa dơ bẩn dính trên người.

"Cộc cộc cộc"

Tiếng ngón tay tự động gõ lên mặt gương làm anh cứng đờ, thân thể không còn tự chủ nữa, như có ai đang điều khiển chính cơ thể anh vậy. Khuôn miệng Jack bắt đầu mấp máy, vẫn là giọng nói của anh, từ miệng chính mình phát ra, vậy mà lúc này đây Jack hoảng loạn thật sự.

"Để ta giới thiệu bản thân nhé, chắc ngươi nghĩ là ta xong đời rồi, phải không ~? - Giọng điệu mỉa mai lọt vào tai anh.

"Chà, ta chỉ vừa bắt đầu tận hưởng thú vui của mình thôi, một số kẻ sống chỉ để được chú ý, vờ chơi đùa với bọn nạn nhân của chúng, nhưng cưng à, ta sinh ra là để giết chóc"

"Cái cách ngươi nghĩ về ta như một kẻ quấy nhiễu thật buồn cười, ngươi biết là ta không giống với bất cứ ai mà, đáng ra ngươi không nên gây rối... bởi vì.." - Âm thanh dường như được cố tình nói chậm rãi khiến Jack nổi da gà.

"Ta cảm nhận được rằng"

"Nỗi sợ của ngươi là ta"

Thở nhẹ một hơi, khuôn mặt trong gương đột ngột nhìn thẳng vào mắt anh, miệng không tự chủ giương lên một nụ cười đầy quái dị.

"Giờ thì, ngươi đã sẵn sàng đối diện với một con quái vật chưa?"

Cơn đau đớn kéo Jack thoát khỏi hồi tưởng, ngỡ như anh đã ngủ một giấc dài cả thế kỷ. Và lần nào giật mình tỉnh dậy tim cũng muốn nổ tung khỏi lồng ngực.

"Vì Chúa, tôi chỉ muốn một cuộc sống bình yên thôi mà" - Jack thầm than thở trong lòng.

Anh bị nhân cách kia nhấn chìm, hắn tước đi mọi quyền kiểm soát của cơ thể, khóa chặt linh hồn anh vào vực thẳm sâu hoắm và khi anh lấy lại được phần thân xác thuộc về anh thì thế này đây.

Mọi chỗ trên người đều đau không chịu nổi, anh không thể cử động, trước mặt anh là thứ gì đó không phải con người, ngoại trừ tay có phần giống nhân loại thì những phần còn lại hệt hình ảnh minh họa thực thể cổ xưa anh từng nhìn thấy qua trong sách. Là gì nhỉ? Đầu như có hàng tấn cân đè nặng, thần trí còn chưa thể ổn định, điều duy nhất trong tâm trí Jack lúc này là nhớ ra tên của sinh vật kia. Một Great Old One, con trai của Outer God Yog-Sothoth, được mệnh danh là kẻ câm lặng..

"H...hmm.."

"Hastur... The unspeaker..?"

===============================

Vì nhân cách gốc của Jack đã xuất hiện rồi nên tôi tóm tắt + giải thích vài chỗ để mọi người dễ hiểu mạch truyện hơn :

- Về xưng hô : Jack = anh ; The Ripper = hắn ; Hastur = gã

- D. in  the afternoon không chỉ ảnh hưởng về hình dạng của Jack mà còn khiến nhân cách gốc thức tỉnh, trở về đoạt lại thân thể. Loại rượu này từ đâu mà ra và mục đích của nó là gì thì mọi người hãy cùng Jack đi tìm sự thật vào những chương sau nhé.

- Ban đầu Ripper chỉ có thể vào khu vực của survivor khi có kẻ sống sót khác chạm vào, vì linh hồn của hắn được mời đến trang viên để làm thợ săn,hệ thống không công nhận khi chỉ có một mình hắn. Nhưng nhân cách Jack không thuộc quyền kiểm soát của bất cứ ai nên sau này có thể ra vào tự do mà không cần người khác hỗ trợ. 

- Về việc Jack trong hình dạng hiện tại đối đầu với Hastur thì dĩ nhiên là thất bại rồi. 

Nếu có điều gì chưa rõ thì mọi người bình luận ở dưới nhé, tôi sẽ giải thích kĩ hơn trong những phần sau. 

Lời của the Ripper khi nói với Jack tôi lấy cảm hứng từ bài Monster, nếu các cậu muốn có thể vào link này nghe thử : 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net