Ngoại truyện: Night Owl (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Câu hỏi của Aesop khiến mọi người vô cùng ngạc nhiên, đặc biệt là Night Owl. Gương mặt cậu bắt đầu tối sầm lại, lặng lẽ cúi gầm mặt xuống, tuyệt đối không muốn đối diện với họ chút nào. Trái ngược với cậu, đám người còn lại có vẻ rất hào hứng với chủ đề này, liền ra sức bàn tán một cách náo nhiệt.

- Không thể nào. Cậu ta mà cũng có người yêu sao? - Naib nhướn mày, bộ dạng không mấy tin tưởng.

Eli ngồi trầm tư một lúc, rồi bắt đầu nhớ về khoản thời gian trước. Mặc dù Night Owl không hề đề cập đến chuyện này trong lúc ở cùng cậu, nhưng nếu tỉ mỉ xem xét lại từng hành động của cậu ấy thì quả thật chúng rất đáng ngờ.

- Cũng có khả năng đấy đấy. Cậu ấy có vẻ rất kinh nghiệm trong chuyện tình yêu. Lúc tôi và Thần chủ xảy ra mâu thuẫn, chính cậu ấy là người đứng ra giải thích và khuyên nhủ tôi. Dáng vê đó, giống như sự đồng cảm người đã từng trải hơn là từ người bình thường.

Đám đông bắt đầu xôn xao và náo nhiệt hơn hẳn. Mọi lời Eli nói lúc này đều rất hợp lí và khiến mọi người tin vào chúng vì cậu cùng là nhà tiên tri giống Night Owl, vì cậu là người thân cận nhất với cậu ta, cũng là người duy nhất liên quan đến chuyện này. Những ánh mắt nghi ngờ bắt đầu đổ dồn về Night Owl. Rốt cuộc lí do cậu ta chuyển đến trang viên này là gì, nó vẫn là một bí mật.

- Vậy những gì Aesop nói không hẳn là sai nhỉ? - Naib lên tiếng - Có lẽ cậu ấy thật sự có người yêu, và có mâu thuẫn với hắn ta nên mới chuyển đến đây. Có lẽ vì thế nên cậu ấy mới cảm thấy đồng cảm với Eli chăng?

Mọi người vẫn tiếp tục bàn tán, không một ai để ý đến bộ dạng của Night Owl ngay lúc này. Cậu liên tục cúi mặt xuống, như đang che giấu cảm xúc gì đó trên gương mặt mình. Xấu hổ? Hay là sợ hãi đây? Cậu vốn dĩ đã rất khó chịu khi nhắc đến nó, giờ nó lại trở thành chủ đề bàn tán của mọi người, điều này lại khiến tâm trạng Night Owl càng thêm tồi tệ hơn nữa.

- Này...

Giọng nói nhẹ nhàng nhưng lại ẩn chứa một chút phẫn nộ của Night Owl vang lên. Mọi sự chú ý lại đổ dồn lên cậu một lần nữa.

- Đừng nói về nó nữa.

Không khí xung quanh bỗng trở nên căng thẳng lạ thường. Có lẽ nó bị ảnh hưởng bởi tâm trạng và cảm xúc của Night Owl. Cậu ta đang giận, chắc chắn là đang nổi giận. Ngay lúc này, biểu cảm của cậu khiến người khác phải lo lắng và sợ hãi. Mọi người đều im lặng, không ai dám bàn luận gì thêm nữa. Chỉ là chẳng ai có thể ngờ được, một người như Night Owl lại có lúc nổi giận như thế này. Eli lập tức thì thầm với bọn người Aesop, cố gắng không để mọi chuyện càng lúc càng tệ hơn.

- Có lẽ chúng ta hơi quá rồi. Tốt nhất chúng ta không nên nói bàn tán về nó nữa. Cậu ấy có vẻ rất tức giận thật chứ không đơn giản chỉ là ngượng ngùng đâu.

Ai nấy đều gật đầu tán thành ý kiến này của cậu. Tất cả đều quay về trạng thái ban đầu, tuyệt nhiên không đề cập về vấn đề này nữa. Bọn họ cũng nhận thấy nét mặt của Night Owl đã giãn dần ra, tâm trạng cũng đã bình tĩnh hơn lúc nãy rồi.

- Xin mọi người chú ý. Tôi sẽ bắt đầu buổi thông báo trong vào phút nữa.

Giọng nói quen thuộc đó lại vang lên - chủ trang viên đã xuất hiện. Ánh mắt mọi người toàn bộ đều tập trung lên phía trên. Họ phát hiện ra một nhóm người lạ mặt đang đứng phía sau chủ trang viên. Theo suy đoán, đây chắc có lẽ là người mới sắp gia nhập vào đây rồi. Và đúng như dự đoán, bọn họ thật sự là những kẻ sống sót và thợ săn mới sẽ tham gia vào trang viên này. Điều này khiến cho mọi người hào hứng hơn hẳn, không khí càng trở nên náo nhiệt. Và chúng cũng khiến cho Night Owl thở phào nhẹ nhõm, trút khỏi lòng một mối lo sợ nặng trĩu. Chỉ là buổi giới thiệu người mới thôi mà, sao cậu lại phải lo lắng đến như vậy? Có lẽ lần này, là do cậu nghĩ nhiều rồi. Chẳng có gì xảy ra cả, và chúng sẽ không thể xảy ra. Không bao giờ.

- Vẫn còn một chuyện nữa - Chủ trang viên lên tiếng - Trang viên chúng ta lại tiếp tục chào đón một vị khách quý đến từ nơi khác ghé thăm. Xin giới thiệu với mọi người, đây là ngài Nepenthes - thợ săn cùng trang viên với Night Owl. Mọi người hãy làm quen và giúp đỡ ngài ấy nhé.

Nepenthes xuất hiện khiến mọi người không khỏi trầm trồ. Vẻ ngoài của hắn thật sự rất ấn tượng, hệt như một vị thần của thiên nhiên vậy. Họ nhanh chóng nhận ra kẻ này chính là bản thee của Hastur, ánh mắt lại tạo ra hiệu ứng so sánh. Quả nhiên vẻ ngoài khác nhau một trời một vực, ấy vậy mà phong thái quyền lực mà họ toát ra đều hệt như nhau.

Trong lúc mọi người đang xôn xao với sự xuất hiện của Nepenthes thì đâu đó có người đã sợ hãi đến mức chui thẳng xuống gầm bàn để trốn. Hắn đã đến, hắn đã tìm đến đây thật rồi. Điều mà Night Owl lo sợ từ trước đến giờ cuối cùng cũng trở thành hiện thực. Hoá ra linh cảm xấu từ sáng đến giờ đều là chỉ về việc này à? Đúng lí cậu nên nghe theo linh tính của mìn mà trốn ở trong phòng, không nên đến đây để bị hắn tìm gặp. Không, nhất định cậu sẽ không để hắn bắt gặp. Bây giờ cậu chỉ cần trốn, trốn khỏi tầm mắt của hắn ta là được. Nếu hắn không tìm thấy cậu ở đây, nhất định hắn sẽ rời đi, và cậu sẽ được an toàn. Nghĩ vậy, Night Owl liền nằm yên bất động dưới gầm bàn, cố gắng không để Nepenthes phát hiện ra cậu.

Night Owl bắt đầu cảm nhận được luồng sát khí đang tiến gần về phía mình, càng lúc càng mãnh liệt. Cậu sợ hãi, có rúm người lại, cố trấn an bản thân phải bình tĩnh lại. Là hắn! Hắn đang tiến về phía cậu! Hắn đã phát hiện ra cậu! Tiếng bước chân càng lúc càng gần, càng lúc càng lớn hơn nữa. Chúng dừng lại trước mặt Night Owl. Dù bị che khuất bởi lớp khăn trải bàn, nhưng cậu vẫn cảm nhận được sự hiện diện của hắn, rất rõ ràng, và cũng rất đáng sợ. Night Owl vẫn giữ nguyên tư thế đó, không hề động đậy, cũng không có ý định chạy ra khỏi nơi này. Nepenthes đứng đấy quan sát một chút, rồi bắt đầu lên tiếng.

- Ra đây đi, Night Owl!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net