Duệ tần

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Duệ tần cúi xuống hành lễ :
- Thỉnh an Diễm phi nương nương.
- Miễn lễ.
Hai người thấy vậy cũng vội đứng dậy chào hỏi : " Thỉnh an Duệ tần nương nương ".
- Miễn lễ.
Duệ tần hôm nay mặc bộ y phục màu xanh đậm với hoa văn hình cá nước trên thân váy. Vẫn như mọi khi không có gì thay đổi. Một lúc sau, mọi người tụ họp đầy đủ. Hoàng hậu cuối cùng cũng đến.
- Thần thiếp thỉnh an Hoàng hậu nương nương.
Hoàng hậu gật đầu, vẫy tay nói : " Miễn lễ"
- Tạ Hoàng hậu nương nương.
Hoàng hậu nhìn quanh các dãy ghế một lượt xem có đông đủ hay không . Hoàng hậu thấy chiếc ghế cuối cùng bị bỏ trống rồi nói rằng : " Hiền Phu nhân vẫn chưa đến sao ? ". Nghi Châu đứng dậy trả lời.
- Thưa Hoàng hậu, Hiền Phu nhân bị ốm nên chưa đến được.
- Ra là thế. Nhã Chiêu nghi, ngồi xuống được rồi.
Kiều Quý phi ngồi ở dưới có lẽ hơi buồn nên gợi chuyện :
- Hoàng hậu, không biết hôm qua Người có thấy trên trời có ánh sáng lạ chiếu đến Đông lục cung không ? Thần thiếp thấy rất lạ.

- Ta đêm qua cũng có thấy. Ta cũng thấy kì lạ như Quý phi nên đã cho người hỏi ý Hoàng thượng sai ban Khâm Thiên xem xem đây là hiện tượng gì. Họ nói rằng là Nguyệt thực thôi.
- Vậy e là không đúng. Hôm qua thần thiếp trông rõ đâu phải từ mặt trăng. - Quý phi nói.
Thục tiệp dư bình thường hay đi theo Quý phi thấy chủ nói vậy cũng hùa theo :
- Thần thiếp cũng thấy thế. Không biết có chuyện gì không đúng không ?
Nghi Châu nghe chuyện như thế thì bất ngờ lắm. Có vẻ hôm qua nàng ngủ sớm nên không biết có chuyện này. " Thì ra cung nhân xì xào từ sáng về chuyện này. Vậy mà giờ ta mới biết "- Nghi Châu thầm nghĩ trong đầu .Nàng quay sang Ngọc Diệp hỏi nhỏ :
- Có chuyện này sao ?
- Ừ. Tỷ không biết à ?
- Ta mới biết thôi.
- Chút nữa muội kể cho. Quý phi nói gì kìa.
Quý phi lúc này quay sang phía Duệ tần hỏi han : " Thế không biết Duệ tần đây có biết ánh sáng đó là gì không ? Ta nghe nói cô cũng biết xem thiên tượng ". Duệ tần giờ mới quay sang phía Quý phi nói :
- Thần thiếp hôm qua cũng thấy ánh sáng đó. Thần thiếp nghĩ rằng đó là ánh sáng thường từ mặt trăng thôi. Không có gì đặc biệt.
Thục tiệp dư không nhịn được cười mà nói rằng:
- Thần thiếp tuy không có biết nhiều về thiên tượng như Duệ tần cũng biết đó không phải là Nguyệt thực. Hôm qua làm gì có trăng chứ. Người nói vậy thật là buồn cười !
Hương tài nhân ngồi cạnh khó chịu giật tay áo của Thục tiệp dư. Tiệp dư vẫn giữ thái độ và vẻ mặt khiêu khích đó. Duệ tần bình thường không thích đôi co, tranh cãi với người khác. Nhưng nó không đồng nghĩa là thích nói gì thì nói. Dám động đến người là không được rồi. Người vẫn giữ phong thái điềm nhiên mà nói :
- Vậy theo Thục Tiệp dư đây thì ánh sáng đó là hiện tượng gì ? Nếu cô có thấy không đúng thì mời đến ban Khâm Thiên chất vấn làm rõ. Hoàng hậu nói là Nguyệt thực thì là Nguyệt thực. Cô có ý kiến gì sao ?
Thục Tiệp dư nghe thế thì cứng họng không nói được gì. Những người xung quanh đều che miệng cười thầm. Hoàng hậu lên tiếng :
- Việc đó ta thấy không quan trọng đến mức để cãi vã như thế. Thục Tiệp dư, ngươi nói thế là bất kính với Duệ tần.
Thục Tiệp dư quỳ xuống dưới đất, khẩn khoản nói rằng :
- Thần thiếp chỉ là lỡ lời mạo phạm. Mong Hoàng hậu nương nương tha tội.
Hoàng hậu không nói gì mà chỉ quay sang phía Duệ tần. Người nhìn vào mắt Duệ tần ngầm ra hiệu rằng tùy ý cho Duệ tần khu xử. Duệ tần vốn không thích gây chuyện liền nói luôn :
- Nếu cô nói thế thì ta cũng không nỡ trách tội. Đứng dậy đi.
- Tạ Duệ tần nương nương.
- Hôm nay đến đây là được rồi. Các muội có thể về.
Mọi người bắt đầu ra về. Quý phi và Diễm phi về cung trước. Duệ tần thì lên kiệu đến An Phúc cung. Đào Uyên bình thường không hay nói nhưng hôm nay cô tò mò hỏi:
- Chủ nhân, hôm nay người nói chuyện nhiều hơn bình thường đấy ạ.
Duệ tần quay sang nói : " Đấy không phải nói chuyện. Nếu Thục Tiệp dư không nói linh tinh ta sẽ không nói gì. Ai bảo cô ta dám động vào ta chứ ".
- Nô tỳ thấy là do Quý phi gợi chuyện cho Thục Tiệp dư. Cơ mà cô ta nhiều chuyện thật.
- Kẻ như thế cứ kệ đi. Nói dài, nói dai đâm ra nói dại chứ hay ho gì. Các ngươi đi nhanh lên kẻo Thái hậu đợi .
- Vâng.
Thục Tiệp dư vừa nãy bẽ mặt trước mọi người nên tức lắm. Lại thấy Duệ tần vừa đủng đỉnh đi kiệu lại khơi chuyện của mình nên cô càng tức hơn. Bước chân của cô càng nhanh khiến Hương tài nhân đi theo không kịp. Cô lao về phía Xuân Minh cung.
- Tỷ tỷ, tỷ đi chậm thôi. Về đến cung rồi mà.
Thục Tiệp dư không nghe, đi thẳng vào chính điện rồi tức tối ngồi xuống. Cô đập tay lên bàn rất mạnh, bực bội nói :
- Duệ tần đó, cô ta làm xấu mặt trước cả hậu cung. Ai ai cũng cười ta cả.
Cô lại đập tay xuống bàn. Cung nhân trong cung chỉ dám đứng ngoài nhìn. Hương tài nhân đến gần, nắm lấy tay của Tiệp dư xoa xoa rồi nhắc nhở :
- Tỷ đừng vì nóng giận mà làm mình bị đau. Tỷ biết bàn tay của mình đẹp lắm không ?
Tiệp dư "hừ" một cái rồi thu tay lại. Cô nhìn Hương tài nhân rồi nói : " Tất cả là tại cô ta. Cô ta dám.... "
- Tỷ tỷ, chúng ta so với Duệ tần thì so sao được. Người ta là Chính phẩm, cao hơn mình một bậc. Người ta nói mình phải nghe chứ.
- Cô ta cũng chỉ là đuôi con phượng mà làm như to lắm. 
Hương tài nhân nghe xong thì kinh hãi. Cô lấy tay che miệng của Tiệp dư, nhìn trước sau rồi mới bảo :
- Tỷ bất cẩn vừa thôi. Lỡ ai nghe thấy thì không tốt.
Thục Tiệp dư hất tay của Tài nhân ra. Cô bực bội nói : " Ta nói sai sao. Cô ta là Tần vị. Là Chính Tứ phẩm chẳng là hạng bét của Chính phẩm à ". Hương tài nhân dịu giọng nói :
- Nhưng người ta vẫn trên mình. Mình không thể bất kính như thế. Tỷ nghĩ xem, mình nói thế dù mình đúng nhưng vẫn bất lợi cho mình. Cái gì bất lợi thì không nên làm.
Tiệp dư định nói thêm thì Tài nhân kéo cô vào phòng. " Này, muội đưa ta đi đâu thế ? Ta đang nói chuyện mà ? " - Thục Tiệp dư hốt hoảng . Hương Tài nhân giật mình, trả lời rằng :
- Tỷ nghĩ gì đấy ? Muội chỉ dẫn tỷ vào trong phòng xem quạt muội thêu cho hai chúng ta thôi mà.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#cungdau