Tuyết Đầu mùa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chưa đầy 1 tiếng. Lớp tuyết đã phủ trắng xoá cả con đường . Cậu nhìn sang cánh cửa. Tuyết rơi nhiều quá..

-Cậu im lặng cho anh khóc. Cậu ngắm nhìn những bông tuyết đua nhau rơi 1 ngày càn nhiều. Phút chốc đã phũ cả thành phố....

-Hôm nay là ngày tuyết rơi đầu, những bông tuyết trắng đưa nhau xuống mặt đất . Chạm qua ngóc ngách . Từng con đường.

-Những cặp tình nhân. Ôm ấp hạnh phúc bên nhau.
Tuyết đầu mùa niếu ai thấy nó rơi hẳng sẽ rất hạnh phúc.

Những người thương tay trong tay đan vào nhau. Họ thật đẹp dưới những chiếc áo ấm mùa đông.

Nơi này cũng có 1 đôi tình nhân, họ vốn rất yêu nhau, nhưng họ có thể đến được bên nhau mãi mãi như những cặp đôi khác ko.....

Họ đẹp như bông tuyết sáng và trong veo ngoài kia.

1 Mai sáng sớm ánh nắng rực rỡ rọi vào. Những bông tuyết cũng trôi thành nước. Chúng ko còn đọng lại và đẹp nữa....

Những ngọn lá vàng cuối thu. Cũng rụng theo bông tuyết......

Lòng cậu chợt lấng 1 cảm xúc khó tả. Là cậu hạnh phúc khi được yêu các anh. Hay là cậu khổ tâm khi các anh chọn cậu......

-Hỏi gian thế bao người ngậm ngùi vì tình vì hận. Phiền não đã hết cõi lòng vắng lạnh. Hoa tuyết rơi lả tả giữa gió bụi mênh mang. Lẽ nào ước vọng chẳng thể nào thành. Nhìn chân trời thẳm xa lòng nhớ về duyên tình năm...

-Tuyết rơi trắng từng bông. Gió tan hơi ấm nồng. Cành khô cây chất nặng. Những bông tuyết xếp chồng. Qua mấy ngày tuyết phủ. Mấy đêm gió sầu đông. Cành cây tuyết thành đá. Lạnh cả góc mùa đông. Có còn mùa thu cũ...

Lòng em tựa như bông tuyết. Trắng xoá như mây hồng. Ngọn nắng dọi vào tuyết tan thành nước.....

————————————————————-

"Anh đừng như vậy nữa.......lỗi do em"
Cậu nắm cánh tay anh

Vội vang xoa xoa khuôn mặt anh. Những dấu tay còn in đỏ trên má chưa vội tan.
Những giọt nước mắt đã lau nhưng chưa hết.

Ánh mắt anh. Đôi môi anh. Cánh mũi anh. Thật sự rất đẹp hoàn hảo đến mức ai cũng phải ganh tị.

"Anh.... do em bất cẩn. Do em còn thương người củ... khi em gặp anh... em đã quyên họ... từ khi em biết trái tim em khẽ rung vì anh... em cảm nhận rằng... trái tim em đã yêu anh rồi"
Cậu mỉm cười . Đôi tay nhỏ bé của cậu. Lau những giọt nước mắt của anh...

Cậu dẫn anh đến cửa sổ.

"Hôm nay là tuyết rơi đầu mùa, nó rất đẹp đúng ko anh. Những bông tuyết trắng xoá. Chúng đua nhau xếp thành chồng lớp ...."
Cậu nói rồi chấp tay nguyện ước.

*Tôi là JungKook, tôi cầu mong cho những thứ điều được bình yên, đặt biệt là người tôi thương, tôi mong 6 con người ấy sẽ mãi mãi được hạnh phúc*

" Em ước gì vậy??"
Anh lặng nhìn cậu.

"Chỉ là ước 1 điều ước nhỏ nhoi thôi"
Ánh mắt xa xăm, cậu nghịch những bông tuyết đang thi nhau rơi xuống mặt đất.

Anh hứng 1 lớp tuyết trên tay mình, đưa cho cậu

"Em thấy ko ... tuyết này trong sáng và xinh đẹp gióng em vậy đó Jungkook, em luôn trong sạch và đẹp như bông tuyết này"

Anh mỉm cười ôn nhu nhìn cậu.

"Muộn rồi anh ko về sao"
Cậu nhìn anh.

"Humm còn sớm 10h mà, em vào giường ngồi nhé. Anh kéo cửa lại kẻo lạnh"
Anh nói rồi kéo cánh cửa lại.

"10h cũng tối rồi anh về kẻo lạnh. Mà anh có đem theo áo ấm ko??"

"Anh ko đem theo lúc nãy nó xe xe lạnh, anh ko nghĩ nó lại lạnh thế này"
Anh xoa xoa 2 cánh tay.

Cậu thấy vậy liền bật cười ôm anh.

"Thế em sưởi ấm cho anh nhé"

Nhận được cái ôm của cậu. Anh nghĩ mình đang mơ . Tát má mình 1 cái

Bép

"Hứmm, nãy giờ 2 cái má anh nó muốn rớt xuống rồi đấy"
Cậu nhướng mày nhìn anh khó chịu.

"Anh tưởng anh mơ"

"Mơ gì chứ, tát bao nhiêu cái anh ko đau sao, anh phải biết thương khuôn mặt đẹp của anh chứ, khuôn mặt này vạn người mê chứ có ít đâu"
Cậu xoa xoa má anh.

Anh cầm lấy cánh tay cậu hôn

Chụt

"Anh hết đau rồi, tay em tốt thật đấy."
Anh nắm 2 đôi tay cậu áp vào má mình cho ấm.

"Tối nay anh ngủ với em đi"

Bép

"Trời...sao anh đánh mình hoài vậy"

"Anh mơ sao"

"Đưa đây em tát cái cho nè"

Anh đưa má mình cho cậu, nhắm mắt đợi cái tát của cậu môi anh cứ chu chu đáng yêu làm sao.

"Chắc là mơ rồi đó em a....."
Anh chưa kịp nói hết thì cậu đã hôn vào má anh

Chụt

O.O

Mắt anh mở to, tính tát thêm phát cánh tay cậu cản lại.

"Anh còn tát em đuổi anh về đấy"

"Vâng vâng anh biết rồi"

"Tối nay anh ngủ với em đi, anh ko có áo ấm về lạnh lắm. Tát nữa là về nhà luôn nhé"
Cậu khoanh tay ngữa cổ nhoi miệng.

"Dạ em biết rồi .... ý lộn anh biết rồi bà xã"
Anh vòng tay dạ dạ.

"Ai bà xã anh, hứmmm"
Cậu bị anh trêu liền nhảy dựng.

"Hihi đáng yêu quá đi agyo"

"Mình ngủ đây sao, giường bé quá"
Cậu nhìn giường rồi buồn rựu.

"Hay về nhà ngủ "
Anh chợt tinh ý.

"Ko được sáng mai em mới được xuất viện"

"Ko sao để anh lo, bây giờ về nhà nha"
Anh lấy áo khoác rồi mặt vào cho cậu.

"Về nhà??? Nhà ai cơ??"
Cậu thắc mắc hỏi anh.

"Nhà em , ko lẻ về nhà anh, cho bọn kia lấn áp
Em sao"
Anh đá mắt yêu cậu.

Cậu ko nghĩ anh lại hiểu ý mình như vậy.

Đúng ròii bây giờ cậu cùng anh về, thì máy người đó chứng nào tật nấy cho xem .
Làm giá vào.

"Jin à"
Cậu gọi anh.

"Sao em"

"Anh có thể giấu với mọi người việc chúng ta làm lành nhé, em sợ..."
Chưa nói hết câu thì anh dành nói.

"Anh biết, điều ấy em ko cần phải lo đâu, mà đa diễn thì diễn sâu vào đó, cứ hùng hực nhiều vào cho anh, hành bọn nó ra xương, để lần sau bọn chúng làm cái gì còn cho kỉ nha bảo bối"
Anh nựng cằm cậu, bây giờ cậu mới thưc sự thây rất hạnh phúc.

Hạnh phúc ấy cậu tưởng mình sẽ ko còn nhận nữa, tất cả điều tốt rồi, ổn cả rồi...

"Cho dù sau này có chuyện gì xảy ra, anh sẽ bảo vệ em đến cùng, anh sẽ mãi tin em, hứa với anh cho dù có điều gì cùng ở bên anh nhé. Chúng ta mãi bên nhau nha"
Anh nhìn cậu đầy yeu thương.

"Vâng ...Um..."
Chưa nói hết thì anh đã chiếm lấy đôi môi cậu

Bấy lâu nay anh thực sự rất nhớ cậu, nhớ đến điên người, đôi môi cậu ngọt như kẹo vậy, khiến anh quay cuồng, anh ko thể dứt cậu được.

Cậu như 1 loại thuốc phiện, anh ngấm 1 lần anh đê mê cả đời, cậu như loại rượu quý. Cứ đụng vào là anh say nồng bên cậu....

Cánh môi cậu thực sự rất ngọt, 2 chiếc lưỡi cuốn lấy nhau , dây dưa đến khi cả 2 ko còn dưỡng khí nên mới luyến tiếc tách rời...

"Môi em ngọt lắm JungKook. Anh nghiện rồi nè"
Anh hôn chụt chụt vào môi cậu.

Cậu cứ quắn lên quéo xuống. ( nói thục chứ Sâu cũng quắn lắm à nghen)

Hôm nay tuyết rơi đầu mùa.. Tôi nghĩ cô đơn
sẽ kéo dài đến bao lâu. Nhưng hạnh phúc tôi đã tới sớm trước cô đơn rồi. Cám ơn anh....

       Kim Seok Jin

Vâng, một chút không khí se lạnh, một chút mong manh sương đủ ...chạnh lòng để lạc về một ngăn tủ ký ức nào đó tình cờ được gợi nhớ! Nói chung, mưa và cái se lạnh của mùa đông ,những bông tuyết trắng đua nhau rơi khẽ chợt qua cửa sổ tôi tình cờ bắt nhịp tim anh , Tất cả, đủ để...thả hồn...!!!

——————————————————————-
End chap
Hello tớ là Sâu man mới, mọi người đón nhận tớ với ạ, có điều gì sai sót bỏ qua cho âu nhé oke, umoa umoa . Nhớ vote ạ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#yoonseok