EPISODE XV: ENDORSEMENT (CHỨNG THỰC)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

EPISODE XV: ENDORSEMENT (CHỨNG THỰC)

Edit & Beta: Ngân Nguyễn

Đây là lần thứ hai tôi đến pháo đài Xương Bức, lần trước tới đây đã nhớ kỹ vị trí cùng hình dáng, nên lần này dịch chuyển thuận tiện hơn nhiều. Trước khi rời khỏi Huyết Bức pháo đài, tôi đưa thư mời cho con dơi báo tin trở lại. Dơi đưa tin ở Huyết Giới là loài dơi có năng lực thuấn di (dịch chuyển), hơn nữa lại không bị kết giới giữa các gia tộc ảnh hưởng, vào lúc này đã sớm tới Xương Bức pháo đài, thời điểm tôi đến, tổng quản pháo đài đã ở cửa nghênh tiếp tôi.

"Ta rất cao hứng khi ngươi có thể tới, Lăng đáng yêu" Termeur ở trong vườn hoa hoan nghênh tôi, nụ cười vẫn ôn hòa như mùa xuân, "Còn có Thụy, xem ra ngươi cũng lớn ra không ít".

"Buổi chiều tốt, Termeur ca ca, cảm ơn ca ca lại mời ta" Tôi lộ ra nụ cười hài lòng hồn nhiên, trên đầu Thụy nghe có người tán thưởng nó trưởng thành cũng cao hứng mà vỗ cánh.

"Không cần khách khí, có thể mời được 1 vị khách đáng yêu như ngươi cũng là vinh hạnh của ta" Termeur cơ hồ là tao nhã không chê vào đâu được, hèn chi ở trước mặt hắn Theodore lại giống như là gặp sư phụ. Hắn dẫn tôi đi vào trong hoa viên, các món ăn đã được dọn sẵn ở trên bàn, mới vừa ngồi xuống hắn liền chú ý đến trang sức trên cổ Thụy "Nó làm sao lại mang theo Thánh giá? Lăng, ngươi phải biết chúng ta không làm sao mà yêu thích hình dạng đó"

"Ừm, có điều Thụy thực sự rất yêu thích nó, cũng không để cho ta lấy xuống" Tôi thoáng cong miệng, sau đó lại đơn thuần cười lên, "Có điều cũng chỉ là 1 món đồ trang sức thôi, Termeur ca ca cũng không cảm thấy bất kỳ Thánh lực nào đi, hơn nữa không ai sẽ cùng 1 con dơi nhỏ tính toán cả, không phải sao?"

"Lăng, ngươi cũng quá sủng nó. Xác thực thì sẽ không có người nào cùng 1 con dơi toan tính, nhưng lời đồn đại có thể lan đến chủ nhân nó, ta đây là đưa cho ngươi 1 lời khuyên, hiểu chưa?"

"A ..." Tôi cúi đầu, "Nhưng ta luôn cảm thấy Thụy cùng ta rất giống nhau, đều bị người ta xa lánh không ai muốn cả, nếu không phải ta gặp Augustine, mới sẽ không có ta bây giờ. Augustine cũng cưng chiều ta, vì lẽ đó ta cũng không tự chủ như thế đối với Thụy ..."

Termeur nhìn tôi chăm chú 1 lúc, âm thanh duyên dáng từ đôi môi trung lưu thoát ra, "Ánh mắt của nhân loại thực sự là ánh mắt của sinh vật thấp kém, 1 hài tử khả ái như thế, ta muốn còn muốn không có, dĩ nhiên lại bị xã hội loài người vứt bỏ? Con dơi đỏ kia thực sự là đủ may mắn. Đến, cười với ta 1 cái, ta liền để người hầu làm nước hoa quả ướp đá, ta nghĩ ngươi sẽ thích ."

"Ừm!" Ta ngọt ngào mở nụ cười, nắm cái muôi múc một muỗng đưa vào trong miệng, "Ăn ngon!"

Termeur cũng mỉm cười lên, nếm một ít ngụm hồng trà, tiếp theo lại bắt đầu nhìn kỹ tôi, như xem xét động vật nhỏ, nhìn ta vui vẻ thưởng thức trên bàn trà bánh.

"Đúng rồi, con dơi đỏ kia gần đây nhất định rất bận rộn đi." Tôi uống nước hoa quả ăn còn lại một nửa, hắn lại lần nữa bắt đầu đề tài. Tôi thoáng ngẩng đầu, ý thức được hắn rốt cục muốn đi vào vấn đề chính ."Con dơi trong gia tộc Thân Vương cũng đã có tin tức xác thực rồi."

"Ừ, Augustine thật vất vả lắm mới rảnh rỗi bây giờ lại bận rộn." Tôi than thở, "Rõ ràng là chuyện trong gia tộc của người khác mà cái tên Sade kia lại một mực tới quấy rối, ta lại không thấy được tên Salisbury Công Tước có chỗ nào so với Augustine tốt đẹp hơn."

Dáng vẻ bĩu môi của tôi làm cho Termeur cười ra tiếng, "Xác thực, có điều Sade có lựa chọn đó cũng không phải là không lý trí, dù sao một đám không nhiều người thông minh so với một người thông minh càng dễ khống chế hơn, ngươi hiểu ý của ta không, Lăng đáng yêu?"

Tôi nháy mắt, gật gù, tiếp theo cẩn thận hỏi, "Termeur ca ca, sẽ không cũng phải giúp Salisbury Công Tước đi."

"Ngươi cảm thấy thế nào?"

"A. . . . . ." Tôi làm ra dáng vẻ rất khó khăn, nhìn xuống ly nước hoa quả rồi lại len lén liếc hắn vài lần, "Ta đương nhiên không hy vọng, thế nhưng Termeur ca ca cũng không phải ta. . . . . ."

"Ha ha, " hắn cười, "Ta tự nhiên không phải ngươi, bất quá ta cũng không phải Sade. So với Paris (帕里斯), ta càng muốn lựa chọn Odysseus."

"Hả? Odysseus?" Ta tò mò hỏi.

Hắn không hề trả lời, chỉ như thường lệ cười 1 cái, "Ngươi đi về hỏi con dơi đỏ kia liền biết thôi."

Không có được đáp án ngay lập tức, tôi có chút không cam lòng, nhưng là không thể làm gì khác hơn là ngoan ngoãn tiếp tục ăn điểm tâm. Kỳ thực tôi hiểu, thời điểm nghe được Paris còn không có phản ứng lại, nhưng Odysseus cái này trong Hy Lạp thần thoại là 1 anh hùng ít có người nào là không biết, vì lẽ đó Paris đã cướp đi Helen khỏi vương tử thành Troy. Paris mặc dù lấy danh nghĩa ái tình cướp đi Helen, nhưng là chỉ là vì có thể giữ lấy nàng, cuối cùng chính mình lại bỏ mình trong ái tình đó; mà Odysseus liền cùng các vương tử ở Hy Lạp còn lại đối mặt với nguy hiểm, vào thời khắc đó liền hướng Helen cầu hôn, đưa ra lời đề nghị một hôn nhân liên minh, bởi vậy các quốc gia trên Hy Lạp trở nên bình an vô sự, cho dù ở cuộc chiến thành Troy lấy được thắng lợi cuối cùng. Termeur muốn nói đại khái chính là cái này, so với ý đồ mượn cơ hội khống chế Weafer , hắn cho rằng kết minh mới là ý hay. Càng tuyệt hơn chính là, hắn ám chỉ ẩn ý muốn tỏ vẻ rằng Dudley có thể cùng Weafer kết minh, nhưng yêu cầu kết minh chân chính là do chúng tôi đề ra và khi trao đổi điều kiện tự nhiên thua thiệt là chúng tôi.

Sau đó, chúng tôi lại hàn huyên một ít, nhưng đều là những nội dung không chút quan trọng nào. Termeur không hổ là Dudley Thân Vương, đều là có thể xảo diệu mà tránh khỏi đề tài của tôi, không cho tôi câu trả lời hy vọng nào. Sắc trời một chút tối sầm, tôi nhìn mặt trời một chút, có vẻ như rất nhanh muốn đi xuống đường chân trời, tôi cảm thấy mình nên trở về.

"Thời gian không còn sớm, Termeur ca ca, ta nên về rồi. Ngày hôm nay rất vui vẻ, lần sau ta còn có thể trở lại sao?"

"Đương nhiên, chỉ cần ta rảnh, bất cứ lúc nào đều hoan nghênh ngươi, Lăng đáng yêu."

"Ừm! Ta sẽ không quấy rối Termeur ca ca làm công việc !"

Termeur như mấy lần trước hôn lên trán ta một hồi, "Trở lại cẩn thận một ít, nhớ tới thay ta hướng về con dơi đỏ kia hỏi thăm."

"Ừm!" Tôi cười đáng yêu 1 cái vẫy tay, thân thể chậm rãi biến mất ở trong không khí. Mặc kệ thế nào, cũng coi như biết rõ lập trường của hắn, hơn nữa ý của ta cũng đã truyền đạt cho hắn, hắn nên nghe hiểu được ý của ta đi.

* * *

Termeur đi xuyên qua hoa viên, khuôn mặt vẫn mang theo mỉm cười, trong đầu đều là khuôn mặt của thiếu niên tóc đen hồi nãy. Hài tử đáng yêu đó thực sự là càng xem càng mê người, Huyết tộc không nên có loại ngây thơ như vậy nhưng càng kỳ diệu hơn nữa chính là loại ngây thơ rực rỡ đó cùng bầu không khí của Huyết Giới một điểm đều không có không hài hòa, trái lại dung hợp đến tựa như là một thể. Từ nơi sâu thẳm trong con mắt của hắn tựa hồ có cái gì đó thật đặc biệt hấp dẫn mình, có thể là sự hồn nhiên cùng mị lực là thứ đặc biệt đó. Đúng vậy, Termeur cũng không rõ ràng, chỉ là bản năng cảm thấy, đó là bản năng thuộc về Huyết tộc, thuộc về bản chất hắc ám.

Thật là một tiểu quỷ không đơn giản. Bên mép Termeur hiện lên 1 nụ cười càng thêm xán lạn, trong pháo đài nhìn thấy hắn nhưng đều hiểu ngầm được liền lui lại đến 1 khoảng cách an toàn ở ngoài. Có lẽ nên xem xét rõ ràng tường tận có nên cưỡng bách mà đem hắn đến bên mình, hay vẫn là nên trực tiếp đem hắn tới bên cạnh mình? Termeur có chút lưỡng nan, dục vọng trong lồng ngực của hắn, hắn hiểu, có thể bị con dơi đỏ kia sủng cùng cưng chìu thành như vậy, thân thể thiếu niên kia nói vậy cũng là cực phẩm, thật muốn nghe tiếng rên rỉ phát ra trong miệng từ thân thể mê người kia, không cần đoán thì cũng biết nó có cỡ nào kiều mị. Nhưng bây giờ Weafer đang đứng ở 1 tình hình phức tạp, huống hồ đối với hắn, mình còn có nhiều điều không biết. Nghĩ đi nghĩ lại, Termeur đã đi trở về gian phòng của mình, thấy 1 nam hài cũng đồng dạng tóc đen đang đứng trước mặt mình.

"Dương, làm sao vậy?" Termeur đưa tay vuốt ve tóc của hắn, nam hài này quả thực như hắn suy nghĩ, ứng phó rất tốt. Chỉ cần đối với hắn ôn nhu một ít, vừa bắt đầu liền cho hắn đầy sự quan tâm mà không thương tổn hắn, như vậy hắn sẽ dần dần tiếp thu chính mình, đối với mình sản sinh một loại ỷ lại. Hiện tại hắn hiển nhiên đã cho mình so với Theodore có 1 vị trí cao hơn rất nhiều.

"Điện hạ, cái kia. . . . . ." Ân Vũ Dương nghiêng mặt, nhút nhát không dám nhìn thẳng thân phận vị Thân vương Huyết tộc cao quý này.

"Hả? Đúng, là hắn đã tới, vừa nãy đã trở về." Termeur rất nhanh đoán được ý nghĩ trong lòng hắn, trực tiếp nói cho hắn đáp án.

"Điện hạ, ngài. . . . . ." Ân Vũ Dương lại không biết nên làm gì biểu đạt mới sẽ không mạo phạm Termeur , hắn không hiểu tại sao Termeur muốn chờ Lăng, hắn rõ ràng đáp ứng rồi chính mình sẽ thay chính mình thực hiện tâm nguyện.

"Không cần lo lắng, đây chỉ là vì để cho hắn đối với ta thả lỏng cảnh giác mà thôi." Termeur lần thứ hai nhìn thấu sự lo lắng của hắn, liền muốn cúi người xuống muốn hôn lên trên trán hắn, trong đầu chợt nổi lên cái hôn môi của Lăng, nhớ tới Lăng, nhìn lại Ân Vũ Dương trước mặt 1 chút, hắn lập tức bỏ ý định hôn hắn (ÂVD), ngược lại nén ý cười nhìn hắn, "Gia tộc của hắn hiện tại thế cuộc có chút sốt sắng, dù sao lập Thân Vương là đại sự mà."

". . . . . . Thân Vương?" Thanh âm của Ân Vũ Dương có chút run rẩy lên, "Lẽ nào hắn. . . . . ."

Termeur nhẹ nhàng nhíu mày lại, nam hài này muốn nói cái gì? Lẽ nào hắn cho rằng Lăng sẽ trở thành Thân Vương?

"Không. . . . . ."

"Không phải" ba chữ cơ hồ liền muốn từ bên môi bay ra, Termeur trong lòng đột nhiên nảy ra một ý nghĩ ngay cả mình cũng cảm thấy giật mình. Ân Vũ Dương đến Huyết Giới đã được mấy tháng, hơn nữa nghe nói trước hắn ở giáo hội trải qua một trận, như vậy hắn hẳn phải biết điều kiện tất yếu trở thành Thân Vương. Trước chính mình vẫn không có hướng về phương diện này nghĩ, là bởi vì ý nghĩ này thực sự quá hoang đường, nhưng bây giờ cẩn thận suy nghĩ một hồi, lại phát hiện nếu như là như vậy, như vậy điểm rất đa nghi đã được xác thực và có thể giải thích, bao quát lại chuyện Theodore nhận thức hắn là chủ nhân, bao quát lại chuyện con dơi đỏ kia lại cưng chìu của hắn như vậy.

"Không nên hoảng hốt, Dương, ngươi nghĩ cái gì liền nói cái đó" Termeur dùng ngữ điệu dịu dàng hỏi hắn, "Không phải bất kỳ Huyết tộc đều có thể trở thành Thân Vương , bất luận con dơi đỏ kia thương yêu hắn ra sao, ngươi cũng biết đến điều đó mà không phải sao?"

Ân Vũ Dương gật gù, "Đúng, Điện hạ, ta biết."

"Như vậy ngươi nghĩ nói cái gì? Nói ra không liên quan, ta sẽ không trách cứ ngươi, cho dù chỉ là lời đồn, ta cũng muốn nghe một chút."

". . . . . . Dạ, Điện hạ. . . . . ." Ân Vũ Dương chấn kinh giống như đang nhìn một chút Termeur, lại lập tức đem đầu thấp xuống, ". . . . . . Không phải lời đồn, ta. . . . . . Ta tận mắt đến . . . . . . Con mắt của hắn. . . . . . Là màu vàng !"

Termeur chấn động trong lòng, nhưng trên mặt vẫn cứ mang theo mỉm cười, "Rất tốt, ngươi nói cho ta biết một thông tin rất hữu dụng, ta quả nhiên không có nhìn lầm người. Ngày mai ta khiến người của ta mang ngươi về thế giới bên ngoài đi một chút, muốn mua những thứ gì cũng không liên quan, không cần gò bó."

Trên mặt Ân Vũ Dương lập tức tách lộ ra mừng rỡ, từ khi bị Theodore mang đến nơi nà, hắn cho là hắn cũng không còn cách nào trở về thế giới nhân loại, không nghĩ tới chỉ là một câu nói như vậy, liền để cho mình tuyệt vọng một lần nữa đạt được hi vọng. Hắn ngẩng đầu nhìn Termeur, trong mắt mang theo cảm kích cùng ngượng ngùng.

"Sắp tới thời gian dùng bữa tối rồi, Quản gia!"

Termeur kêu một tiếng, để Quản gia đem Ân Vũ Dương mang đi phòng ăn chọn thực đơn, thiếu niên đơn thuần đó toát ra 1 ánh mắt cũng không có tránh được con mắt Termeur, chỉ là hiện tại so với Ân Vũ Dương cho là hắn (Lăng) là Thân Vương thật, khiếp sợ trong lòng mới để cho hắn càng quan tâm. Tin tức Lăng có mắt vàng khiến cho hắn kinh ngạc, không chỉ thể vậy mà kinh ngạc hơn là hắn đã cùng Lăng tiếp xúc mấy lần, một thiếu niên mười sáu, mười bảy tuổi còn là đường đường 1 Thân Vương lại có thể ở giấu kín sắc mặt cùng bí mật mà cùng hắn tự do tự tại nói chuyện, nếu như không phải biết Ân Vũ Dương không dám nói dối, mình cũng chỉ tin tưởng Lăng là một tiểu Huyết tộc thiên chân vô tà. Nhưng bây giờ hết thảy đều đảo ngược , trước tiên bất luận Lăng vì sao mới có hơn 1 tuổi lại nắm giữ đôi mắt vàng, lẽ nào Huyết Bức phái ủng hộ lên chức Thân Vương dĩ nhiên lại là hắn (Lăng)? !

Termeur không có chứng cớ xác thực, nhưng chỉ bằng vậy mà hắn lại có thể đã lừa gạt chính mình, Termeur đã cho rằng khả năng này vô cùng lớn. Hồi tưởng đến tình hình buổi chiều, cái sự kiện tuyển đời Thân Vương tiếp theo lại dĩ nhiên không chút nào lộ ra một điểm kẽ hở, không có vì chính mình xây dựng thanh thế, càng không có hướng về phía Dudley cầu viện, nhưng lại hỏi thăm được ý nghĩa của chính mình liên quan với chuyện này. Hơn nữa cẩn thận nghĩ lại, hắn cũng xác thực không có nói tới con dơi đỏ kia sẽ leo lên vị trí Thân Vương, hắn nói Sade lựa chọn phe Xương Bức mà không có tuyển Huyết Bức, là bởi vì gia tộc Sade sợ rằng cũng không biết một Huyết tộc tên là Lăng tồn tại. Termeur càng để ý lời nói của Lăng, lại càng khẳng định suy nghĩ trong lòng mình, toàn bộ sự tình dĩ nhiên hoàn toàn ngoài dự liệu của hắn, Weafer dĩ nhiên dự định lập một Huyết tộc không nhiều tuổi lắm lại có Đông Phương Huyết thống làm Thân Vương!

Termeur không khỏi hít vào một hơi, hình tượng Lăng ở trong mắt hắn đã thay đổi hoàn toàn, nhưng cái không thay đổi chính dục vọng của hắn, nó càng cháy càng mạnh. Một mưu kế khác từ đáy lòng của hắn hiện lên, cho dù Lăng có sức mạnh vô cùng mạnh mẽ, nhưng hắn dù sao cũng thiếu kinh nghiệm, đối với Huyết tộc bên trong cũng không quen thuộc, như vậy đến thời điểm chỉ cần nghĩ biện pháp đem phụ tá của con dơi đỏ kia giải quyết đi, hắn và Weafer liền đều là vật ở trong túi của mình.

Vẻ mỉm cười hiện lên khóe miệng của Termeur, nhưng chỉ là trong nháy mắt, mỉm cười đông lại, một câu nói khi của Lăng liền xuất hiện trong đầu hắn ——"Nếu là không có Augustine, mới sẽ không có ta bây giờ." Đây là ý gì? Nếu như Lăng biết mình muốn hắn, như vậy câu nói này giải thích liền đã biến thành, không có Augustine sẽ không có ta, vì lẽ đó nếu như ngươi muốn ta, như vậy sẽ không nên động Augustine một phần.

Termeur lại hít một hơi, thiếu niên này dĩ nhiên dùng chữ châu câu ngọc, nhưng là mình có phải là suy nghĩ nhiều hay không? Hay là hắn căn bổn không có tầng này ý tứ? Chỉ là thà tin rằng là có còn hơn là không, nhưng vạn nhất Lăng nghĩ đến vấn đề này liền cảm thấy . . . . . .

Termeur ngồi ở sô pha, cảm giác mình càng lún càng sâu, tú lệ bên môi dĩ nhiên không thích hợp mà xuất hiện một nụ cười khổ, đồng thời từng trận cảm giác mát mẻ từ trong lòng xẹt qua, hắn đột nhiên cảm giác thấy thiếu niên tên là Lăng kia quá kinh khủng, không có nhìn thấu được thân phận của hắn, trận tranh đấu bí mật này là chính mình thua, mà phe Xương Bức còn chưa bắt đầu cùng hắn tranh đấu cũng đã định là thất bại rồi. Nếu như muốn cùng có một vị Thân Vương khó lường như vậy, còn có phe Huyết Bức mạnh mẽ như vậy cùng với sự phụ tá của Quý tộc của Weafer tộc đối địch, Termeur đột nhiên cảm thấy tương lai trở nên hư huyễn* lên, vì lẽ đó nên nhiệm vụ thử đao lần này, vẫn là giao cho gia tộc Sade đi.

* hư huyễn: hư ảo + huyền huyễn: không thật

Hắn đi tới trước bàn đọc sách, lấy giấy bút, chậm rãi viết thành một sắc mệnh phong Thân Vương



End Episode

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net