11. Làm nhục

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Khi hắn mở mắt tình hình cũng không khá hơn, xung quanh đều là màu đen tuyền bao phủ. Vùng sau gáy nhức nhối, có vẻ đã bị thứ gì đó nặng và tù đập vào, tóc còn hơi dấp dính ướt không rõ là mồ hôi hay máu. Hắn muốn sờ thử xem xét vết thương nhưng không thể nhấc tay lên được, ngay cả hai chân cũng vậy.

Giờ thì hắn nhận thức được rằng mình bị trói ngồi trên ghế. Băng vải bịt mắt tước đi thị giác của hắn.

Từ Tư nổi giận. Ai dám làm thế này với hắn? Hắn gào lên: Thả tao ra! Tụi mày là ai? Có biết tao là ai không? Mau thả ra không thì tao giết hết tụi mày!

Bốn bề im lặng không ai trả lời. Từ Tư vùng vẫy la hét hồi lâu cũng không có hồi đáp. Hắn bắt đầu văng tục. Chửi mắng chưa đủ, hắn còn nhắc đi nhắc lại tên mình nhiều lần. Hắn nghĩ ai cũng sợ hắn, trước nay chỉ có hắn dùng vũ lực chèn ép người khác, nếu không được thì dùng thủ đoạn và thật nhiều tiền, ai chống cự sẽ bị hắn thẳng tay bóp nát.

Nhưng Từ Tư không hiểu vị thế bây giờ đã thay đổi. Cổ họng hắn khô khốc vì hoạt động quá nhiều. Hắn há mồm ra thở dốc. Bụng cồn lên, hắn còn chưa kịp ăn tối. Hắn dựa hẳn vào lưng ghế thều thào: Tao muốn uống nước. ĐM! CHO TAO UỐNG NƯỚC!!!

Một dòng chất lỏng đổ thẳng lên ngực hắn, thấm qua lớp áo mát rượi làm Từ Tư giật mình. Hóa ra trước nay đều có người dõi theo hắn. Lửa giận lại bùng lên, hắn hét lớn: Mày là thằng nào? Thả tao ra? Đm mày!

Vẫn không có câu trả lời. Từ Tư thấy cúc áo bị cởi bỏ, ngực hắn trần trụi tiếp nhận hai bàn tay rin rít lớp găng y tế mỏng chà sát. Chất lỏng vừa rồi không phải là nước, nó nhơn nhớt giống như gel bôi trơn.

- A! Mày làm gì vậy thằng điên! Đồ chó! Bỏ tay khỏi người tao!

Mười ngón tay vẫn lả lướt qua lại trên nửa thân của hắn. Đầu nhũ bắt đầu bị chăm sóc, hắn cảm nhận đầu ngón tay gẩy nhẹ rồi lần mò kích thích cho núm vú trương lên, phô rõ từng rãnh mờ bên trong.

Từ Tư giãy đạp hết sức nhưng cảm giác chỉ càng thêm tê dại. Làn da ướt át cùng hai điểm nhỏ căng tức trước ngực khiến hắn phẫn nộ. Hắn phải làm chủ, hắn đã quen nhìn kẻ khác rên xiết dưới thân, chuyện này không thể chấp nhận được. Hắn sẽ tính sổ gấp mười lần.

Bỗng nhiên bàn tay mờ ám kia rời ra. Từ Tư hớp mấy hơi lấy bình tĩnh rồi cười khùng khục: Mày biết sợ rồi hả? Đúng rồi đó. Suy nghĩ lại thì tao sẽ tha cho. Nếu không... Ô! Mày! Dừng lại!

Khóa quần Từ Tư chầm chậm kéo xuống, lót trong cũng bị cắt bỏ. Chất gel lầy nhầy lại rót đẫm tràn ướt cả phần mông đang áp chặt trên ghế. Mấy ngón tay điệu nghệ bọc lấy phân thân của hắn nửa vuốt nửa cào làm tiếng chửi phát ra dần xen với tiếng rên.

- Mày... Đm! AAA! Hơ... Thằng chó! Tao... Ưmmm... Hưmmm...

Từ Tư cảm giác mình sắp bắn đến nơi thì kích thích lại biến mất. Hắn thở hổn hển, mồ hôi đã túa ra thấm ướt dải khăn bịt mắt. Từ Tư hiểu rằng chuyện chưa kết thúc, dù sao hắn cũng có kinh nghiệm trong việc này, người đang chơi đùa hắn hẳn là muốn làm đến cùng, hơn thế còn có tay nghề điêu luyện và tâm trí lạnh lẽo mới giữ được nhịp độ chậm rãi đó. Những mánh lới này sẽ khiến nạn nhân đi từ sợ hãi đến sung sướng và phục tùng. Hắn chỉ không ngờ có ngày bản thân trở thành con mồi, cũng không đoán được bước tiếp theo.

Dương vật trương cứng được lau sạch gel trơn rồi gắn một gờ nhỏ. Hai đầu nhũ cũng không được rảnh rang, vừa phải mang kẹp kim loại vừa dán keo tròn.

Máy sốc điện!

Từ Tư giãy giụa. Hắn thường gọi đây là hình phạt vì mức độ xung động, thời gian kích thích đều có thể điều chỉnh chính xác và nhanh chóng, lại hoàn toàn tùy thuộc vào người cầm điều khiển. Hắn uất ức đến tận cổ nhưng bản năng trao đổi sống dậy, hắn phải dàn xếp để thoát khỏi cảnh này trước đã. Hắn vội vã đưa ra thỏa thuận:

- Mày! Khoan đã! Nghe tao nói! Mày đang muốn hợp đồng nào của tao? Tao sẽ gán thẳng cho mày! Đâu cần phải làm vậy đúng không? Tao hứa...

Luồng điện rần rần tấn công cùng lúc cả ba điểm nhạy cảm bóp nghẹt những chữ tiếp theo. Từ Tư ngửa đầu mở họng gào lên ồ ồ, cơ thể giật cục trong cơn khoái cảm đau đớn. Hắn cố gắng vùng vẫy nhắc lại từng chữ đứt quãng lẫn vào tiếng kêu dâm: Tao hứa! A! Hức! Mày... ưrrr... Mày muốn gì... Tao... Ưmhhh... Bao nhiêu... Bao nhiêu tiền...

Một khối trụ đâm thẳng vào cái miệng mở rộng của Từ Tư, dây khóa cố định sau đầu. Từ Tư ho lên sặc sụa nhưng khoang miệng đã bị lấp đầy không thể nhổ ra được, nước bọt bắn ra sau mỗi tiếng lục khục, tràn khỏi hai cánh môi giãn rộng vì phải bao lấy cái dương vật giả. Tâm trí Từ Tư hỗn loạn, hắn bị làm nhục đến cả lỗ khẩu. Là ai? Là ai???

Từ Tư không suy nghĩ được nhiều. Nỗi thống khoái xâm chiếm từng lỗ chân lông trên cơ thể hắn. Luồng điện kích thích vẫn chưa dừng, hắn tới đỉnh bắn tung tóe, thấm mệt, hít thở cật lực rồi lại phải cương cứng lần nữa trước cơn xung động mới.

Từ Tư bị làm đến ngất. Hắn lờ mờ tỉnh dậy với cơ thể tê nhừ vì bị trói trong thời gian dài. Kẻ kia không lau rửa gì cho hắn, toàn thân nhớp nháp dơ dáy nằm dài dưới sàn, chân bị khóa tại chỗ, tay còng ngược sau lưng.

- Mẹ kiếp!

Băng bịt mắt đã tháo bỏ, Từ Tư cố nhìn quanh căn phòng tối om không có lấy một ngọn đèn. Không gian tĩnh lặng làm hắn tĩnh trí hơn. Hắn quay lại với câu hỏi về kẻ ra tay với mình. Nếu không phải bắt cóc tống tiền thì hẳn là trả thù. Nhất thời hắn không xác định được cái tên nào, hắn kết oán với quá nhiều người, trước mặt ai cũng ngọt nhạt chiều theo ý hắn nhưng hắn thừa biết sau lưng người căm ghét hắn không ít. Có điều, dùng tới thủ đoạn này thì... Hắn nghĩ đến phi vụ đen đang điều hành, có lẽ một nạn nhân nào đó sa chân vào đường dây muốn đào thoát mà không được nên dùng chính phương cách làm ăn xác thịt để tính toán với hắn?

Đèn trên cao bật sáng chiếu thẳng xuống thành một vòng tròn bao lấy nơi Từ Tư đang nằm, xung quanh vẫn đen ngòm. Từ Tư "hừ" lên một tiếng, đưa ra thỏa thuận mới: Nếu mày có tài khoản app thì nói tên, tao sẽ xóa nợ cho mày. Mày được tự do, tao sẽ không đòi nợ mày. Tao hứa đó!

Sốc điện lại kích hoạt. Từ Từ rú lên, cong người co quắp chịu đựng. Luồng điện lan sang hai mảng đùi non làm hắn co giật nhẹ, tinh dịch nhanh chóng tuôn trào. Cái bụng đói meo cộng hưởng với nhịp độ kích thích liên tục làm hắn sớm lên đỉnh. Lẽ thường là thế, kẻ điều giáo sẽ cắt bớt khẩu phần ăn để thúc đẩy ham muốn tình dục của nạn nhân. Hắn điên tiết nhận ra tất cả những thủ thuật này và gào thét nhưng cơ thể quen được chiều chuộng lại không nghe theo hắn. Toàn thân rã rời hối thúc hắn đầu hàng, cơn cực khoái thống khổ đưa đẩy eo hông hắn, xui khiến hắn úp sấp hòng cọ sát dương vật căng tức xuống sàn lạnh. Hắn vứt hết cố chấp ngạo nghễ thúc từng hồi vào gạch cứng như đang giao hợp, rên rỉ nhễu nước dãi thành sợi rồi nằm bẹp dí khi đã bắn hết.

Kẻ kia vẫn chưa buông tha hắn, tiếp tục khởi động máy. Từ Tư không còn sức hung hăng nữa, chỉ ỉ ôi chịu đựng, thoi thóp thở sau khi bị vắt cạn sạch, cố gom chút năng lượng sót lại thều thào: Mày muốn gì... Chỉ cần mày nói... Hức... Tha cho tao...

Tức thì một tập giấy được ném xuống trước mặt Từ Tư. Hắn mở đôi mắt nhòe nước lẩm nhẩm đọc. "Giấy chuyển nhượng quyền kinh doanh", bên dưới là một dãy dài những cơ sở ăn nên làm ra nhất của hắn.

Từ Tư cười khùng khục. Đến cuối cùng cũng là vì tiền nhưng kẻ này thật quá tham lam.

- Tao biết mày là ai rồi thằng ngu. Tao đã nói với mụ Tạ là tao không quan tâm tới mấy thứ trao đổi của mụ ta, vậy nên tụi mày mới làm vậy với tao hả? Hay mày là người của lão Bành? Đm! Ai bảo ngay từ đầu lão không trung thực còn lừa tao! Mẹ kiếp! Mày là thằng nào???

Cơn xung động từ hạ thể lạitràn tới, lần này còn kịch liệt hơn. Từ Tư gào: ĐM MÀY! TAO KÝ! DỪNG LẠI ĐI ĐM!DỪNG LẠI!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net