[Laville x Rouie]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác phẩm gốc thuộc về: Yuritani Riha

Link: https://www.facebook.com/mafanshiptournament/photos/a.175747264165277/200758301664173/

=======================

Chẳng phải là "anh yêu em", mà là "hãy trao cho tớ nửa cuộc đời cậu".Tình yêu giữa Laville và Rouie là như thế. Nó luôn gợi một cảm giác vô tư, nhẹ nhàng mà vững bền qua tháng năm. Hai người đã yêu thương nhau từ trước cả khi hiểu được tình yêu là gì, và câu chuyện cũng chỉ đơn thuần là quá trình họ nhận ra tình cảm sâu sắc mà mình vẫn luôn dành cho người kia, xuyên suốt từ những ngày còn thơ bé đến tận những năm tháng trưởng thành, cứ thế kiên định chưa một lần đổi thay. 5 tuổi, ngây ngô biết thích một cô bạn gái gần nhà, tranh nhau với cả em trai xem ai sẽ được cưới cô ấy làm vợ để rồi cả 2 đều bị từ chối.12 tuổi, mua tặng cho cô ấy hai đôi bông tai như món quà cảm ơn vì đã vất vả sửa automail, để rồi nổi giận khi cô ấy muốn đeo tất cả lên cùng một lúc, khiến cho đôi tai rỉ máu.15 tuổi, tại nơi sân ga nhuộm một màu nắng chiều, ngay trước khi tàu chạy, vội vàng hứa rằng nếu lần tới cô ấy phải khóc, nhất định sẽ là những giọt nước mắt của niềm vui.16 tuổi, giữa nơi vùng núi phía Bắc xa xôi lạnh lẽo, cố gắng bảo vệ cô ấy trước móng vuốt của kẻ địch đến gần như tuyệt vọng.18 tuổi, cầu hôn cô ấy một lần nữa, và lần này, cô ấy đã thực sự trở thành vợ cậu.Mấy ai yêu một người đến gần như trọn cả cuộc đời? Mình nghĩ rằng, hành trình mà Laville phải đi tuy vất vả, trải đầy mồ hôi, máu và nước mắt, nhưng ở điểm cuối của cuộc hành trình lại gặt đầy những trái ngọt: cậu ấy tự tôi luyện một "trái tim thép" mạnh mẽ chẳng gì có thể tàn phá nổi, cậu ấy cũng có được những người bạn vô cùng quý giá, và người bạn thân từ thuở ấu thơ thì trở thành tình yêu của đời cậu. Mọi thứ cứ thế phát triển hết sức tự nhiên, để rồi khi nhìn lại, nhận ra Laville và Rouie đã sẵn sàng trao cho đối phương tất cả những gì họ có từ rất lâu rồi."Cậu muốn một nửa ư, tớ cho cậu hết cũng được".Đó là câu trả lời của Rouie, trước lời cầu hôn quá đỗi chân thành của Laville.Rouie là chỗ dựa dẫn dắt Laville qua những ngày tăm tối nhất, khi cậu chẳng thể tự đi trên đôi chân của mình. Rouie cũng luôn là người cho Laville một mái nhà để trở về, khi cậu chẳng còn nơi nương tựa, lang bạt đó đây để tìm cách lấy lại cơ thể cho em trai. Và sau này, cô ấy còn cho cậu một mái ấm gia đình mà cậu đã luôn khát cầu suốt tuổi thơ chỉ toàn những mất mát, bi kịch. Không chỉ là tình yêu thương, dường như sâu thẳm trong tim, cậu luôn biết ơn và ngưỡng mộ người con gái ấy đến nhường nào."Cậu đã cho tớ chân và tay để tớ có thể tự đứng dậy một lần nữa. Bàn tay cậu không phải để giết người, mà là để giúp đỡ mọi người".Hai tấm chân tình ấy, nếu chẳng có một cái kết trọn vẹn thì quá tiếc nuối. Nhưng mà họ đã về bên nhau thật rồi. "Trao đổi đồng giá nửa cuộc đời", xa hơn cả một lời tỏ tình hay một lời câu hôn đơn thuần, đó là một lời hẹn ước, một lời thề sẽ sống bên nhau đến trọn đời, của hai con người đã quá nhiều lần sợ phải mất nhau. Nhưng tất cả khó khăn đều đã qua rồi, chỉ còn lại những kỷ niệm đẹp, những nụ cười, và những giọt nước mắt của hạnh phúc ở lại mà thôi.Laville và Rouie, là thanh mai trúc mã, là bạn thân, là tri kỷ, cũng là người yêu, và rồi trở thành bạn đời.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net