Chap 8: TRÒ CHƠI BẮT ĐẦU

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ohm Pawat tỉnh lại liền được người nhà báo bác sĩ đến kiểm tra. Cậu bác sĩ kia lại bước vào thực hiện các bước kiểm tra cơ bản sau đó báo với người nhà cần kiểm tra thêm một số thứ liên quan đến não, phiền cả nhà ra ngoài chờ. Mọi người vừa đi khuất, Ohm đã cất giọng nói với cậu bác sĩ kia:

- Tôi không biết rằng cậu cũng có chứng chỉ hành nghề y đó Nanon.

- Haizzz trẻ vậy mà đã mất trí nhớ rồi, tội nghiệp quá.

Vừa nói cậu vừa đưa tay xoa đầu hắn.

- Tại sao anh vẫn nhận ra em được vậy? Đến người nhà anh còn không nhận ra.

- Tôi đâu có mất trí nhớ thật. Cậu cũng chỉ đeo kính với sửa lại tóc thôi mà.

- Anh có biết em phải làm bao nhiêu thứ mới giả dạng được bác sĩ ở đây không? May là em quen trưởng khoa này. Đi đây, tạm biệt.

Nanon mới đi được 2 bước chân liền nghe Ohm nhắc:

- Nè, nhớ cẩn thận.

- Biết rồi, đi đây, bai bai.

<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<
Sau khi rời bệnh viện, Nanon và Cleo đi mua kem ăn. Cậu ghét nhất là bệnh viện, toàn mùi sát trùng ghê chết đi được. Cảm thấy khó chịu nên phải đi ăn một chút đồ ngọt mới vui vẻ lên. Trong lúc ăn kem, Cleo hỏi Nanon:


- Kí chủ, để Ohm Pawat giả vờ mất trí nhớ có nguy hiểm quá không? Chúng ta vẫn chưa tìm hiểu rõ tác giả mà cậu với nam chính đã cố tình thay đổi nội dung gốc. Việc này....

- Tôi thừa nhận tôi có phần đánh cược nhưng tôi phải mau chóng xác định xem tác giả có thể can thiệp vào thế giới này đến bước nào. Như vậy thì tôi mới có thể chuẩn bị chu toàn cho những nguy cơ và mối nguy hiểm lần sau, thậm chí là phá vỡ kết cục.

<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<
Sau 3 ngày nằm viện, Ohm cuối cùng cũng được xuất viện về nhà. Hắn liền hẹn cậu cùng đi dạo vào tối hôm ấy. Cả hai đang đi trên đường bỗng từ đằng sau có một chiếc xe tải lao đến, chiếc xe dù thấy hai người phía trước cũng không chịu đi chậm lại, thậm chí đầu xe hướng về phía vỉa hè mà hai người đang đi. Ohm nghe thấy tiếng còi xe vang lên đằng sau liền nhanh tay kéo Nanon ôm vào lòng. Hai người thành công né được chiếc xe tải đó. Vì hành động đó của Ohm mà Nanon cũng ngơ ngác một lúc sau đó vui vẻ mỉm cười.

- Ohm Pawat, hiện tại bây giờ anh đang trong trạng thái mất trí đó.

Ohm nghe vậy liền giật mình buông tay ra.

- Chỉ là hành động bản năng mà thôi. Đừng nghĩ nhiều.

Nanon cười hì hì cho qua rồi khoác tay Ohm đi dạo tiếp.

<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<
Phía Ana Supanicha
Cô ta đang tức điên lên vì thấy những dòng chữ đang dần hiện lên trên máy tính mà bản thân không thay đổi được.

  - Đồ đáng ghét Nanon Korapat này. Dám câu dẫn nam chính của tao đi. Hôm nay mày nhất định phải chết.

Cô ta dựng bối cảnh cho Nanon đi qua một chiếc cầu bằng kính. Đột nhiên kính ở hai bên vỡ ra văng từng mảnh nhỏ về phía Nanon nhưng cậu đã biết trước và mở chiếc ô mang theo bên mình ra che chắn. Như vậy đã thành công thoát một kiếp nạn.

  - Muốn giết tôi? Tác giả chỉ có chút bản lĩnh vậy thôi sao? Đúng là nhàm chán.

Qua bối cảnh trên cầu, Nanon lại bất ngờ xuyên đến sân thượng của công ty, xem ra lại bị sắp đặt rồi. Ana Supanicha gõ liên tục vào những phím chữ của chiếc máy tính trước mặt: "người thần bí trên sân thượng bóp cò, tiếng súng vang lên". Nanon ở trên sân thượng nghe thấy tiếng nạp đạn súng liền quay đầu lại thì thấy một người cao lớn mặc chiếc áo khoác đen dài kín chân, giống y hệt thần chết vậy. Xung quanh người đó còn tỏa ra một thứ khí màu đỏ, nhìn rất huyền bí. Người đó bóp cò, vì sự việc xảy ra quá nhanh lên Nanon đứng đơ người ở đó, chân không nhúc nhích được vì sợ hãi và bất ngờ.

<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<

Em bé cưng xỉuuuuu

Cute cả đôi


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net