Chương 2.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Sau một tuần theo dõi ở bệnh viện, Lạc Hy được cho phép xuất viện. 

Hôm nay là thứ bảy, đã là cuối tuần để mừng cô xuất viện cả nhà cùng nhau ăn một bữa thịnh soạn. Trên bàn ăn có đủ các món ăn bắt mắt cô nhìn qua một lượt sau đó nhanh tay gắp một cục sườn xào chua ngọt, sau khi cho miếng sườn vào miệng vị của nó nhanh chóng tan ra vô cùng vừa miệng. Mẹ cô nhìn vậy gắt thêm cho cô. 'Lạc Lạc ăn nhiều vào.'

'Vâng.' Cô rất không khách sáo gắp miếng sườn lên tiếp tục ăn.

Sau khi ăn cơm cùng cả nhà cô tùy tiện đi dạo xung quanh. Bất chợt Cổ Lạc lên tiếng.

'Lão đại mời hoàn thành nhiệm vụ: Thu thập mảnh ghép thế giới đầu tiên.'

...

'Ngươi kiếm chuyện? Tự nhiên bảo ta thu thập mảnh ghép thế giới, đang yên đang lành mảnh ghép ở đâu cho ta thu thập.'

'Lão đại nhiệm vụ là đến gần mục tiêu tự phát ra em đâu có cản được.'

'Hình như có chuyện này thật.'

... lần này rốt cuộc đến Cổ Lạc không biết nói gì. Lão đại lúc tạo ra nó rốt cuộc tùy ý đến mức nào cơ chứ, tại sao cái gì cũng không nhớ vậy? Nội tâm Cổ Lạc hiện tại rất bất lực gào thét.

'Ngươi đem thông tin nhiệm vụ cho ta xem.'

'Vâng.

Mục tiêu nhiệm vụ: Cổ Trầm

Tuổi: 18

Giới tính: Nam

Giá trị sinh mạng: ~1'

Khi nghe xong thông tin nhiệm vụ này cô khẽ cau mày. 'Giá trị sinh mạng chỉ còn xấp xỉ 1?'

'Theo như số liệu phán đoán tới thì là như vậy a. Lão đại có gì bất thường sao?'

'Bình thường nếu muốn tăng giá trị sinh mạng thì có cách nào?'

'Nếu muốn tăng giá trị sinh mạng thì chỉ cần hóa giải nguy cơ của đối phương thì có thể tăng 10 năm giá trị sinh mạng ah, nhưng cũng có nhiều trường hợp không thể can thiệp được như sinh, lão, bệnh, tử này lão đại không thể can thiệp hết được.'

Lạc Hy nghe vậy liền cau mày 'Chỉ có 10 năm?'

'Lão đại 10 năm đã là rất nhiều với bọn họ.'

Nghe Cổ Lạc nói như vậy cô cũng không tiếp tục lên tiếng. Sau đó cô làm như không việc gì quay bước về nhà.

Ngay sau khi cô rời đi Cổ Trầm đang tưới cây động tác đừng lại ánh mắt dõi theo hướng Lạc Hy vừa rời khỏi trong mắt nổi lên sự khó hiểu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net