🌼 W 🌼

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi bình minh vừa lấp ló sau rặng núi to giữa biển khơi, chim muôn cất tiếng hót đánh thức thiên nhiên sau giấc ngủ dài. Xem kìa, trên cánh cửa sổ của căn nhà, một chú chim chích bông nhỏ đang đậu và hót khúc hòa ca dễ chịu.



Đó cũng là lúc Build tỉnh dậy, vội vàng chạy xuống phòng khách, tìm kiếm bóng dáng quen thuộc ấy.


Cậu đi rồi, cậu đi nhanh thật đấy. Trên bàn còn có bức thư với vài dòng chữ. Thật lạ, Bible từ khi nào lại biết viết thư để lại.

"Gửi anh, người em từng thương.


Em chỉ muốn nói là, anh đừng tìm kiếm, hay nhớ nhung người như em làm gì. Chẳng tốt lành khi hai người xa lạ vẫn còn quan tâm nhau đâu anh à... Chắc anh thấy rất lạ khi Bible này lại đi viết những dòng chữ ngớ ngẩn. Nhưng anh biết đấy, còn rất nhiều bí mật ẩn sâu bên trong con người em. Chúng không đơn giản nên vì thế em giấu anh.


Em mong anh hiểu, và quên em đi. Những điều đó, tất cả là tốt cho anh mà thôi.

Tạm biệt anh, Build của em".

"Cái thằng khốn kiếp..."

Build bất giác chửi thề, suy cho cùng cũng là do anh đang quá tức giận Bible mà thôi. Anh cắn môi, đôi mắt tự lúc nào đã đỏ ngâu ươn ướt nước. Cả thân người trượt dài ngồi bệt xuống sàn, trông vừa thảm thương vừa u uất đến não nề. Vết sẹo nơi cổ tay năm xưa bắt đầu trở chứng rồi, nó đang cố tình không nghe lời anh, nó vô tình làm anh nhức nhói đến khó chịu.

Thử nghĩ xem đã hai năm trôi qua kể từ ngày cậu rời đi, đến hôm nay có duyên gặp lại thì cậu lần nữa quyết định khiến anh vạn phần chìm sâu trong đau đớn. Cớ sao Bible lại phải làm như thế cơ chứ, chẳng lẽ cậu vẫn đang thầm dõi theo anh nhưng chỉ với mục đích trêu đùa thôi sao?

Build chẳng biết nữa, chỉ là giờ trái tim lẫn cổ tay đau nhức quá đỗi. Nước mắt lăn dài trên khoé mi, nhiều đến mức anh có thể nhận ra mắt mình đau rát. Chết tiệt! Tâm can như bị lửa thiêu đốt, thật nóng, thật hoang tàn.

Ngoài cửa, Bible vẫn đang đứng nhìn vào trong, lòng vốn dĩ đau đớn nhưng lại bất lực rời đi. Cậu sờ lên vết thương trên bụng, cười chua xót.

Tại sao anh không để em chết đi, để em đừng chứng kiến sự việc này hả Build?

Dù vậy thì vòng quay hiện tại vẫn tiếp diễn, Bible phải ngay lập tức trở về. Vẫn phải tiếp tục làm tay sai chết nay sống mai cho lão Kang để trả nợ và cuối cùng, cậu phải sống. Bible sống chỉ vì Build đã trao cho cậu cuộc sống này.

Và rồi điều đó chắc có lẽ sẽ làm cậu từng chút một rời xa anh. Dù cậu không muốn, nhưng với tình hình này thì nó chắc chắn sẽ xảy ra, chuyện không sớm thì muộn thôi. Thế mà Bible đã từng có cái ước mơ trả hết nợ để về lại bên anh. Và giờ đây sao quá đỗi xa vời, quá viễn vông.

Chúng ta đã đạt đến ranh giới rồi, dù em có không thích việc rời bỏ anh đi chăng nữa, thì định mệnh cũng chẳng cho phép em tiếp cận anh. Vốn dĩ lúc đầu em chọn việc làm xấu xa này phải nghĩ đến kết cục đau thương của nó. Em xin lỗi, em xin lỗi, hai ta thật sự có duyên nhưng số phận bạc bẽo vô cùng...

**

Build ngồi bó gối nơi góc phòng, không ngừng nghĩ về khoảng thời gian tươi đẹp của hai năm trước, đầy tiếng cười. Rồi anh lại nghĩ về tương lai đang cực kỳ u ám nơi tâm trí. Chúng rối rắm và hỗn độn vô cùng. Những ý thức kia bắt đầu tan biến, Build dần nhận ra rằng, anh không thể nhớ rõ hết tất cả sự kiện đã diễn ra của cả hai. Mọi thứ xuất hiện chóng vánh và cực kỳ nhanh, chúng lướt qua đầu óc mà chẳng hề để lại gì. Cứ như tất cả không còn quan trọng để anh giữ lấy.

Một lát sau, anh lại nhớ ra. Build bị làm sao thế này? Có lúc nhớ rõ ràng rành mạch, có lúc lại phải tần ngần hồi lâu. Anh lắc lắc đầu, chắc gần đây vì nhiều việc đổ dồn lên khiến anh stress chăng? Điện thoại chợt vang lên những hồi chuông đinh tai, làm người cũng giật mình bừng tỉnh.

"Alo? Tôi nghe đây, có chuyện gì vậy?"

"Anh không nhớ hôm nay có hẹn với giám đốc Phakphum? Anh ấy đợi anh khoảng mười lắm phút rồi". Giọng cô thư ký nói đều đều bên kia, không khó để nhận ra cô đang cố giữ bình tĩnh nhưng giọng điệu có phần đanh lại.

"À à, tôi nhớ chứ.. Cảm ơn cô nhé".

Build gác máy, tay đặt lên trán, trầm ngâm khó hiểu. "Mình chưa từng để chuyện này xảy ra... ". Đúng như thế, anh vốn là người thận trọng giờ giấc và lịch hẹn. Nhưng ngày hôm nay anh làm sao thế, giống như không còn là Build Jakapan nữa vậy. Và rồi trong giây lát, anh lại bất chợt nhớ đến cậu, người thanh niên có sức ảnh hướng nhất đối với bản thân mình.

Có lẽ đến cuối cùng Build cũng chẳng thể buông tay, giải thoát chính con người nhu nhược này.

Anh vẫn rất cần em, em hãy quay về như chưa từng có gì xảy ra được không! Nếu em không buông tay, anh nguyện bên em suốt đời. Nhưng em ơi, em đi rồi, em bỏ anh như người xa lạ... Anh đớn đau nhưng vẫn cất trong tim. Anh muốn em hiểu, anh muốn em biết rằng.

Dẫu sao đi nữa, em vẫn là tình cuối của anh...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC