Chap 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cô ta nhìn xung quanh đám côn đồ vệ sĩ của gã , rồi nói :

- Vợ anh vì muốn ly hôn nên mới tìm đến tôi giúp ! Anh ta nhờ tôi ngoại tình với anh để làm bằng chứng !

Hắn lạnh lùng cười khẩy :

- Xem ra Lee Heeseung này đoán trúng tâm can của em rồi , Hanbin Ngô !

Hắn một mạch cùng đám vệ sĩ rời khỏi quán , lái xe về nhà . Hanbin đang buồn bã ngồi bó chân ôm mình ở một góc cửa sổ phòng hắn . Anh nhìn những con chim bay lượn tự do trên trời . Anh ước gì mình có thể bay lượn tự đó như những chú chim .

Hắn lặng lẽ mở cửa bước vào , rồi khóa trái cửa lại . Hanbin giật mình không dám nhìn thẳng vào cơn giận dữ điên cuồng của hắn . Heeseung siết chặt cổ tay Hanbin kéo lên khiến anh đau đớn hét toáng . Hắn nói :

- Muốn trốn khỏi tôi theo thằng khác sao ? Em gan to lắm đấy , Hanbin !

Hanbin đáp trả lại hắn:

- Đúng , tôi gan to đấy , tôi chán sống trong giam cầm rồi ! Anh nghĩ tôi vì yêu mà theo anh hả ? Không , vì giá đình hết ! Cậu có bảo giờ cho tôi hạnh phúc chưa hay chỉ coi tôi là thằng điếm phục vụ cho nhu cầu sinh dục của cậu ????

Lời nói anh thốt khiến hắn càng nổi giận . Hắn điên cuồng đẩy anh xuống giường , lạnh lùng đáp :

- Được , là do miệng anh nói !

Heeseung kéo chân anh vác lên vai hắn . Hắn thô bạo cởi quần anh ra , rồi cho thứ to lớn đó vào khuấy động bên trong anh . Hanbin rên rỉ trong vô thức , hai tay bị hắn trói lại bằng cà vạt . Hắn không khác gì thú dữ , cấu xé mồi ngon nhất của riêng mình .

" Hư ... ahhh ... hức ! T... tôi hận cậu ! " - Hanbin vừa rên la đau đớn vừa rủa thầm hắn .

" Tiếng rên rỉ của anh lúc làm tình với tôi là bài ca thánh đường hay nhất đấy ! " - Hắn cố tình trêu chọc anh , rồi cho thứ đó vào khuấy độngbên trong anh .

" Ưh ... Ân ... Dừng lại , sâu quá rồi ! " - Anh đau đơn van xin hắn dừng lại .

" Đừng van xin tôi tha cho anh ! Anh nói anh là thằng điếm phục vụ tôi , làm đi ?? Rên to cho tôi xem nào ! " - Hắn đẩy nghiến anh , giày vò thể xác nhỏ bé của anh đầy dã man .

" Hee ... Heeseung ... tôi ... ân ... chết ... ah ... m ... mất ! " - Anh khóc lóc , anh căm thù hắn tới tận xương tủy .

" Một ngày nào đó ... anh sẽ chịu ở lại căn nhà này và mở lòng với tôi ! " - Hắn lấy tay vuốt tóc anh .

" Ah ... Cậu là người tôi ghê tởm nhất ! " - Hanbin đau đớn , rủa thầm hắn .

" Hahaha ... Chửi tôi tiếp đi , tôi thích nghe lắm ! " - Hắn cười lớn .

...

" Canh cho cẩn thận , để xổng lần nữa tôi sẽ giết hết ! " - Hắn khóa chặt cửa phòng , ra lệnh cho vệ sĩ canh cửa .


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net