CHAP 1: ĐÃ ĐẾN LÚC TỎ TÌNH

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hai cô gái thức dậy vào một buổi sáng với cùng một suy nghĩ trong đầu
- "Được rồi, hôm nay là ngày..."
- "Hôm nay mình nhất định sẽ đi tỏ tình!"
Đầu tiên là Chae Yeon. Sau khi báo thức kêu đến lần thứ năm, cô nàng mới ngồi dậy và chuẩn bị đặt chân xuống sàn, trông Chae Yeon như một thây ma, vẫn chưa thể tỉnh ngủ. Cứ thế mà mắt nhắm, mắt mở rồi vô tình dẫm chân vào một vật sắc nhọn
- Aishh!! Chết tiệt!!! Cái quái gì vậy?
Chae Yeon uể oải nói. Cô nàng nhìn xuống thì nhận ra đấy chính là một cái dây đeo điện thoại đã khá cũ kĩ, lại còn bị hỏng nữa, phần nhựa thì bị bung ra tạo ra các góc cạnh trông khá nguy hiểm
- Haizz, mình còn không biết thứ này vẫn còn ở đây, có lẽ mình nên dọn dẹp đống rác đó đi
Chae Yeon cúi xuống nhặt nó rồi nhìn quanh căn phòng mình. Căn phòng hiện tại của Chae Yeon trông giống như vừa mới có cơn lốc xoáy đi qua vậy và cũng giống như bị bọn cướp xông vào để lấy những thứ chúng muốn để lại đống quần áo hỗn độn, giấy và những món đồ vô giá trị khác nằm rải rác. Một căn phòng bừa bộn và hỗn độn.
Chae Yeon cuối cùng cũng đứng dậy khỏi giường, vươn vai, mặc một chiếc quần đùi ngắn màu xanh lam và một chiếc áo ba lỗ mỏng màu trắng rồi đi xuống cầu thang khi mẹ cô nàng đang chuẩn bị bữa sáng.
- Chào mẹ! - Chae Yeon vừa nói vừa dụi mắt
- Dậy rồi đó hả? Mẹ nghe thấy tiếng chuông báo thức của con kêu đến nỗi muốn nổ tung cái nhà luôn, mẹ còn định lội qua cái đống lộn xộn trong phòng ngủ của con và lôi đầu con ra khỏi giường nữa! - Mẹ cô mắng
- Ngay cả khi mình không nói gì sai, mình vẫn bị mắng - Chae Yeon bực bội, nghĩ
- Tốt hơn hết là ngay bây giờ con nên chuẩn bị cặp sách rồi thay đồ để đi đến trường vì con sẽ không có thời gian sau khi ăn đâu
- Vâng! - Chae Yeon đáp rồi trở lên lầu
Chae Yeon bắt đầu cảm thấy tỉnh táo hơn trong mỗi bước đi của mình rồi chợt nhớ đến một chuyện
- À đúng rồi, mình đã nói với Jin Hye là hôm nay mình sẽ đi tỏ tình...Aishh thật là, tại sao mình lại hùng hổ tuyên bố như vậy chứ?! Không được, mình không thể làm được! Tự dưng lại lôi bản thân vào trò đùa này làm gì chứ?!
Chae Yeon vội đi thay quần áo, nhét sách vào cặp của mình. Đứng trước gương một hồi lâu, cô nàng nhìn chằm chằm vào chính mình đang mặc bộ đồng phục của trường trung học Bulgok. Bộ đồng phục khá đơn giản, màu đồng phục sẫm tối này mang lại sự thanh lịch, gọn gàng, không những vậy nó còn mang đến vẻ bí ẩn. Điểm nhấn của bộ đồng phục này nằm ở chiếc nơ của nữ sinh và caravat của nam sinh đều là màu đỏ.
Chae Yeon nhặt chiếc lượt lên, thận trọng chỉnh sửa mái tóc của mình theo ý muốn nhưng vô ích
- Sao càng chải trông mình cứ như bị hói vậy, ngay cả mày cũng không muốn hợp tác với tao hả? - Chae Yeon nhìn chiếc lượt rồi nói với vẻ tức giận
Cuối cùng Chae Yeon cũng chải tóc xong, cô nàng nhìn về phía bàn học của mình nhìn lá thư. Đó là lá thư cô nàng định bỏ vào tủ của Jung Kook để đề nghị cậu ấy gặp cô sau trường khi lớp học kết thúc. Cô nàng đã viết bức thư này khá lâu rồi nhưng chỉ đến khi kì 2 bắt đầu cô nàng đột nhiên bùng nổ tự tin, tuyên bố rằng mình sẽ đi tỏ tình với tâm trạng vừa phấn khích vừa lo lắng, Chae Yeon chộp lấy lá thư và nhét nó vào cặp.
- Chae Yeon xuống ăn nhanh lên, đồ ăn nguội hết rồi kìa! Con còn 10 phút nữa để ăn có biết không? - Mẹ cô nàng gọi
- Vâng, con biết rồi, con xuống liền. - Chae Yeon nói
Lại một lần nữa cô nàng cảm thấy khó chịu trước những lời nhắc nhở liên tục của mẹ mình mỗi sáng. Chae Yeon vội vàng chạy xuống tầng dưới, nhanh chóng ăn một miếng trứng cuộn, húp một chút canh kim chi ăn một bát cơm rồi đi đến trường.
Đi được một đoạn, Chae Yeon cảm thấy có ai đó khoác vai mình
- Chae Yeon tên ngốc à, chào buổi sáng nha! - Một cô gái cười vui vẻ với cô nàng
Cô gái ấy tên là Jin Hye, một cô gái nổi bật với mái tóc nhuộm màu nâu vàng. Jin Hye không chịu mặc đồng phục theo quy định của nhà trường, chiếc áo khoác do trường cấp Jin Hye cũng dùng sơn xịt lên áo rồi thiết kế theo ý muốn của mình. Nhà trường đã liên tục nhắc nhở và phạt Jin Hye nhưng cũng chẳng có tác dụng gì, với lại cũng là con ông cháu cha nữa nên nhà trường quyết định chỉ cần Jin Hye xuất hiện ở lớp là đủ rồi.
- Ah đau quá, mình đã nói bao nhiêu lần rồi đừng làm như thế nữa mà! - Chae Yeon thốt lên
- Cậu lúc nào cũng nhạy cảm hết vậy? Một chút skinship chẳng làm hại ai cả! - Jin Hye nói
- Ừ chắc là không làm hại - Chae Yeon nói, còn Jin Hye thì bật cười
- Yah, dù sao thì hôm nay là ngày trọng đại mà đúng không?
- Nghe đây, cậu có thể nói nhỏ lại một chút được không? Định la lên cho mọi người biết à? Cẩn thận cái miệng của cậu đó! - Chae Yeon đỏ mặt,nói nhỏ
- Aw, thôi đi! Cuối cùng thì cậu cũng đã biết yêu rồi, suốt mấy năm qua khi mà mình chơi với cậu thì điều này chưa xảy ra bao giờ cả! Mình đã chuẩn bị tâm lý để đi ăn mừng rồi!
- Đừng nói nữa! - Chae Yeon đi nhanh lên phía trước
Hai cô nàng mải mê nói chuyện, rồi mới chợt nhận ra họ đã đến trường từ lúc nào. Trong khi Jin Hye tiếp tục nói chuyện thì Chae Yeon trở nên im lặng vì lo lắng. Khi cả hai vào trường, đứng trước tủ khóa, Chae Yeon đột nhiên đứng lặng
- Thôi nào tên ngốc này! - Jin Hye đẩy Chae Yeon về phía trước, ra hiệu cho Chae Yeon tiến lên phía trước và để lá thư vào
Chae Yeon mở cửa tủ của Jung Kook, láo liếc nhìn xung quanh rồi nói thầm
- Oh, ở đây không có gì cả!
Chae Yeon nhìn nhanh xung quanh mình để chắc chắn rằng không có ai theo dõi, thở mạnh một cái rồi để lá thư của cô nàng vào trong rồi đóng sầm nó lại trước khi lao vào lớp học.
*****

- Eun Bi, đến giờ đi học rồi!
Mẹ của Eun Bi đã hét lên nhưng vẫn vô ích, chỉ còn vỏn vẹn 5 phút nữa là đến giờ vào lớp rồi nhưng cô nàng vẫn đang ngủ say
- Oh đúng là nực cười thật, mình cũng cần phải đi ngay! - Mẹ Eun Bi vừa nói vừa nhìn đồng hồ
- Được thôi, là do mẹ gọi mà con không chịu thức, đừng có mà đổ lỗi cho mẹ nếu như con bị trễ học! - Nói xong rồi mẹ Eun Bi rời đi
Eun Bi vừa ngáp vừa giơ điện thoại lên xem giờ
- Hả? 8:40 rồi hả, ôi không!!! - Eun Bi kêu lên
Bỗng nhiên cô nàng tỉnh táo hơn hẳn, nhanh chóng lao ra khỏi giường, định cởi bộ đồ ngủ ra nhưng tóc cô nàng lại bị vướng vào trong cúc áo
- Làm ơn thả tôi ra, tôi đang gấp lắm huhu. - Eun Bi van xin thảm thiết với cái cúc áo :)))
Lát sau Eun Bi cũng giải thoát được mớ tóc của mình ra khỏi cúc áo, nhanh chóng chạy hết tốc lực đi thay đồ. Dù đang rất vội nhưng Eun Bi vẫn dành thời gian để nhìn mình trong gương. Sau khi chuẩn bị xong xuôi cô cầm lấy cặp của mình rồi chạy thật nhanh ra khỏi nhà.
- Ôi mẹ ơi! Thật là không thể tin được! Tại sao là ngày hôm nay chứ? - Eun Bi than thở
Thật may là trường Bulgok ở gần nhà Eun Bi, và cũng rất may là tối hôm qua Eun Bi đã để sẵn lá thư vào trong cặp của mình rồi.
Eun Bi đã phải lòng Jung Kook từ lâu, sau khi suy nghĩ đắn đo thì cô nàng quyết định sẽ tỏ tình với cậu ấy vào kì 2 này. Cô đã thức cả đêm để cố gắng viết nên tâm tư tình cảm của mình vào lá thư, đó là lý do mà cô nàng ngủ quên.
Khi Eun Bi đến cổng trường, cô nàng thấy Tae Hoon giáo viên dạy thể dục, vạm vỡ và uy nghiêm đang đợi ở cổng
- Em học sinh này tên là gì, lớp nào? - Tae Hoon nói
- D..ạ l...à E..un B..i học lớp D-10 - Eun Bi trả lời trong sự lo sợ
- Được rồi, vì em đi học muộn cho nên tôi sẽ ưu ái cho em chọn 1 trong hai điều này, thứ nhất là dọn dẹp vệ sinh ngày hôm nay, thứ hai là làm nộp kiểm điểm và nộp nó vào sáng ngày mai.
Eun Bi nghĩ ngợi, hít một hơi thật sâu rồi thở ra đành miễn cưỡng nói
- Em sẽ viết kiểm điểm ạ!
Cuối cùng thì Eun Bi cũng vào được trường, miệng cứ lẩm bẩm
- Thầy ấy đúng là đáng sợ thật!
Xong sau đó Eun Bi tìm đến tủ của Jung Kook, rụt rè mở cửa tủ ra
- Hả? Bức thư này...là của ai vậy? Đừng nói là cậu ấy nhận được 2 lá thư tỏ tình trong cùng một ngày nha - Eun Bi lo lắng nói.
Rồi cô nàng hít một hơi thật sâu và đặt lá thư của mình vào tủ của Jung Kook, nhanh chóng chạy vào lớp.
*****

Cuối cùng cũng đã đến giờ ăn trưa, Chae Yeon và Jin Hye đến chỗ ngồi quen thuộc của họ. Tuy nhiên Chae Yeon lại không có cảm giác đói
- Yah, mình biết là cậu đang lo lắng vãi chưởng nhưng mà bỏ bữa là không được đâu! - Jin Hye vừa nói vừa cắn miếng sandwich của mình
- Ừ, mình biết rồi nhưng mà mình không cảm thấy đói! - Chae Yeon nói
- Ầy, tại cậu lo lắng quá đấy thôi, thử cắn miếng sandwich này đi! Thôi nào, aahhh~~~
- Mình không phải là trẻ con đâu đừng có làm như vậy - Chae Yeon nói, khó chịu vì Jin Hye đang cố đút cô ăn
- Aishh, cậu đúng là đồ xấu xa! - Jin Hye bĩu môi nói
Sợ Jin Hye giận nên Chae Yeon đành há miệng ra và ăn. Thấy ngon quá nên Chae Yeon liền ăn ngấu nghiến, Jin Hye thì nhìn rồi cười tự mãn.
- Cậu cũng không cần lo lắng như vậy đâu, mình cá là Jung Kook sẽ cảm thấy thích một người con gái chủ động như cậu. Cậu ấy sẽ nói đồng ý mà không cần phải suy nghĩ nhiều, mình chắc chắn là như vậy! - Jin Hye nói
Chae Yeon thở dài, đáp
- Mình chỉ hy vọng mình không trông giống như một tên ngốc, lỡ như cậu ấy từ chối mình chắc mình đào cái lỗ chôn thân quá!
- Cậu là một cô gái toẹt cmn zời, phải tự tin lên đi chứ! - Jin Hye vừa nói vừa đánh vào lưng Chae Yeon
Chae Yeon ho sặc sụa, liếc nhìn Jin Hye
- Yah! Cậu muốn chết hả? Không thấy mình đang ăn à, suýt nữa thì nghẹn rồi giãy đành đạch ở đây rồi
- Xin lỗi, xin lỗi - Jin Hye nói
Chae Yeon cảm giác như ngày hôm nay của mình trôi qua một cách chậm rãi. Ngồi trong lớp học mà tâm trạng cứ hồi hộp, lo lắng xen lẫn sợ hãi nhưng cũng rất phấn khích vì đây là lần đầu tiên cô nàng tỏ tình với ai đó nên việc cô lo lắng là điều đương nhiên.
Khi đồng hồ điểm 3 giờ chiều, Chae Yeon vội vàng dọn cặp sách và sau khi Jin Hye trấn an cô nàng nhanh chóng đi đến điểm hẹn phía sau trường học.
*****

- Em đến muộn rồi đó em có biết không Eun Bi - Giáo viên nói
- Em biết ạ! Em thành thật xin lỗi! Là do hôm qua em mãi học bài tới khuya nên đến trễ ạ! Em sẽ rút kinh nghiệm hơn! - Eun Bi cúi đầu nói
- Thôi, về chỗ ngồi đi.
Eun Bi nghe theo lời giáo viên hướng dẫn, ngồi xuống bàn cuối
- Cậu ngủ quên à? - Cô gái bên cạnh Eun Bi hỏi
Cô gái ấy chính là Soo Hee, bạn thân nhất của Eun Bi, đó là một cô gái vóc dáng người nhỏ nhắn, mái tóc màu vàng kim luôn được búi lên cao, nhưng dù có cố gắng thế nào đi chăng nữa thì hai sợi tóc dài tới lưng vẫn luôn lòi ra. Cùng với vẻ ngoài ưa nhìn của mình, Soo Hee còn là 1 trong những người thông minh nhất ở lớp, thường đứng trong top 10 các kì thi.
- Mình đã thức cả đêm để viết ra những điều mình muốn nói với Jung Kook - Eun Bi thì thầm đáp lại
- Nghiêm túc sao? Mình đã nói với cậu là phải suy nghĩ ra những điều đó một tuần trước rồi mà. Nhưng mà sao cũng được, ít nhất thì cậu cũng để lá thư vào tủ của Jung Kook đúng không? - Soo Hee hỏi
- Tất nhiên rồi!  - Eun Bi đáp
Khi lớp học buổi sáng tiếp tục, Eun Bi trở nên bồn chồn, cô hoàn toàn không thể tập trung được
- Mình sẽ tỏ tình...với Jung Kook...! - Eun Bi suy nghĩ
Có lẽ, đối với 1 cô gái bình thường khoảnh khắc này chỉ đơn giản là sự rung động. Nhưng đối với 1 cô gái như Eun Bi vốn dĩ bản tính của cô nàng rất nhút nhát thì viễn cảnh khi mà nói cho một chàng trai biết những cảm xúc trong lòng của mình thì thật là đáng sợ.
- Eun Bi!
- Eun Bi!!! - cô gáo tiếp tục gọi
Eun Bi bị kéo trở về thực tại.
- Đọc phần tiếp theo cho cô, nhanh! - cô giáo bực tức nói
- V...âng! - Eun Bi trả lời
- Cô đang đọc tới đoạn nào vậy? - Eun Bi hoảng sợ hỏi
Soo Hee lén chỉ tay vào đoạn mà Eun Bi cần đọc
- Ok! Cảm ơn cậu - Eun Bi như muốn khóc tiếng Mán trong lòng
Đã đến giờ ăn trưa. Eun Bi và So Hee đang ngồi ăn thì có 2 cô gái ở lớp khác bước đến. Đầu tiên là Ye Joo, một cô nàng tomboy với mái tóc đen cắt kiểu pixie và làn da rám nắng do tham gia các hoạt động ngoài trời và chạy cho đội điền kinh. Với chiều cao vượt trội của mình, cô ấy nghiễm nhiên là một người rất nổi bật.
Cô gái kia tên là Mi Ran, thành thật mà nói thì mọi thứ về cô ấy chỉ đạt mức trung bình, từ ngoại hình đến trí thông minh. Nhưng có điều Mi Ran là một cô gái giản dị với mái tóc được thắt bím gọn gàng và đeo kính, Mi Ran cũng rất tốt bụng, cô nàng luôn sẵn sàng giúp đỡ mọi người.
- Chào 2 cậu! - Ye Joo thốt lên
- Chào 2 cậu nha! - Eun Bi hào hứng nói
Sau khi may mắn được học cùng lớp trong 3 năm qua thì năm nay nhóm đã bị chia cắt, Eun Bi và Soo Hee học lớp D-10 hai người còn lại thì học lớp A-10.
- Eun Bi, sao nhìn cậu trông căng thẳng vậy? - Mi Ran hỏi
- H..ả? Mình sao? - Eun Bi nói
- Yah, cậu ấy nói đúng đó, nay cậu bị sao vậy? - Ye Joo hỏi
Eun Bi vừa nói vừa nhìn mình trong cửa sổ
- Mặt mình...thể hiện rõ đến vậy sao?
- Có chuyện gì thế? Nói mình nghe đi? - Mi Ran hỏi Eun Bi
Eun Bi kể hết chuyện cho mọi người cùng nghe.
- Cái gì?! Cậu định tỏ tình với Jung Kook?! Có thật không vậy?? - Ye Joo hét lên
- Suỵt, làm ơn đi đừng có la lớn như vậy chứ? - Eun Bi cầu xin
Soo Hee vừa nói vừa thở dài
- Mình đã nói với cậu là cậu nên nói với bọn họ sớm hơn
- Mình cũng định nói nhưng mình không muốn bọn họ làm ầm ĩ lên cậu hiểu khôn - Eun Bi nói khẽ
- Eun Bi cậu đã thích Jung Kook từ lâu rồi phải không? Tất nhiên là tụi mình sẽ luôn ủng hộ cậu - Mi Ran nói một cách dễ thương
Eun Bi mỉm cười, cô nàng cảm thấy rất vui khi có những người bạn này. Trước đây, cô thực sự chỉ có một người bạn nhưng cô bạn đó lại không tốt đẹp như Eun Bi nghĩ. Còn giờ thì Eun Bi được vây quanh bởi những người bạn tốt của mình và điều đó khiến cô ấy hạnh phúc.
Sau khi ăn trưa xong, Eun Bi ổn định một chút và tập trung vào bài học. Mặc dù vậy, cô nàng vẫn cứ liên tục nhìn vào đồng hồ
- Ước gì mau nhanh nhanh đến 3 giờ - Eun Bi nghĩ
Tiếng chuông cuối cùng cũng vang lên, cả lớp tan học, Eun Bi dọn dẹp sách vở bỏ vào cặp rồi bắt đầu đi ra phía sau trường.
*****

Cả hai cô gái Chae Yeon và Eun Bi đều đi đến cùng một nơi, mặc dù Chae Yeon đến sớm hơn một chút
- Mình cần phải đến trước cậu ấy mới được - Chae Yeon nghĩ
Chae Yeon tiếp tục lao qua các sảnh, cho đến khi cô đến được cánh cửa dẫn ra phía sau.
Trước mắt cô nàng là thảm cỏ xanh mướt, một cái cây cạnh hàng rào của trường và một chiếc ghế ngồi dưới bóng râm. Cô nàng quyết định ngồi xuống và đợi Jung Kook trong tâm trạng thấp thỏm, lo lắng
- Hy vọng là cậu ấy sẽ đến...
Cùng lúc đó, Eun Bi cũng đang đi đến nơi đó.
- Sợ quá, lỡ cậu ấy không xuất hiện thì sao? Nếu...cậu...ấy từ chối mình...?
Eun Bi dừng lại lấy tay vỗ vào má mình
- Không, đã đến nước này rồi không được chùn bước, mình sẽ quyết tâm tỏ tình cho bằng được!
Eun Bi bỗng tự tin hơn hẳn, tiếp tục lao về phía trước.
Khi Eun Bi đi đến chỗ hẹn, cô nàng nhìn thấy một người mà cô không mong đợi. Và khi Chae Yeon nhìn về phía sau với mong muốn nhìn thấy Jung Kook thì bất chợt lại thấy Eun Bi. Hai cô gái nhìn nhau chằm chằm, Eun Bi với vẻ mặt lo lắng ngạc nhiên và Chae Yeon với vẻ mặt ngạc nhiên, hoang mang không kém.
- Chae Yeon? Cậu...làm gì ở đây vậy? - Eun Bi nói rồi đi tới chỗ Chae Yeon đang ngồi
Chae Yeon cũng đứng dậy, giận dữ tiến tới Eun Bi và nói
- Cậu đang làm cái quái gì ở đây vậy?!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net