31. có đành không?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

rubyjen

đồ nhát gan, chú tính đi đâu?

chú nói là chú sẽ ở cạnh em mà, sao chú lại bỏ đi như thế

nhà cửa, quán ăn đều treo biển bán

chú tính chơi trò trốn tìm với em đó hả?

nếu ngay cả chú cũng biến mất, em sẽ như thế nào đây? chú không lo cho em à?

đừng bỏ em lại nhé, taehyung?

vantae

nếu tôi không thất hứa

cứ tiếp tục ở bên cạnh em như vậy, chứng kiến em khóc vì nỗi ám ảnh ngay cả trong mơ

tôi sẽ không thể thôi thấy có lỗi với em, sẽ luôn tự dằn vặt, tự trách mình khi ở bên em

ngay cả với chính em, em có chắc mình sẽ ổn không mỗi khi nghĩ tới chuyện tôi là con của người cướp đi gia đình em?

vậy em thấy có đáng không?

việc tiếp tục ở bên cạnh nhau nhưng cả hai rồi sẽ không ngừng đau đớn ấy

rubyjen

và chú nghĩ cách giải quyết là đẩy em ra xa à?

ngay cả khi em nói em cần chú sao?

chính chú là người đưa em bước ra khỏi cái hố đầy tuyệt vọng mà trước đây ngay cả nghĩ tới em cũng không dám

giờ chú lại buông tay em để em rớt xuống cái hố đó thêm lần nữa sao?

chú có đành không?

seen

sao chú không trả lời?

vantae

không đành

nhưng em sẽ lại càng tổn thương hơn nếu tôi ở cạnh em

người ôm lấy em thật chặt không nên là tôi

vốn dĩ không phải là tôi, từ khắc tôi là con của người đó

rubyjen

được thôi

chỉ mong chú nhớ lấy

là chú đã buông tay trước, không phải là em

vantae

em nói đúng, tôi không có can đảm từ bỏ em (!)

có vô liêm sỉ quá không? sau những gì tôi đã làm với em (!)

jennie, tôi hứa (!)

chính tay tôi sẽ đem nó tới cho em, thế giới công bằng mà em luôn mơ ước (!)

sau đó tôi sẽ thật sự biến mất khỏi tầm mắt em(!)

tháng ngày sau, mong em hãy sống thật tốt, thật hạnh phúc. làm những điều khiến em cười rạng rỡ và ngủ những giấc không đứt đoạn, jennie nhé (!)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net