chap 1❤

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

_nè , Kì Lam , giúp tớ câu này với " giọng nói của Diệp Tiên vang lên
_hơi , câu này tớ đã giải cho câu hơn 5 lần rồi ấy , cậu chủ cần bỏ bước này , lấy cái này để vào là xong " Quỳnh Kì Lam nói
_nhưng tớ vẫn không hiểu , ơi trời ơi , khó quá đi " nói rồi cô nằm ườn trên bàn
_nè nè , cậu không mau học để thi , ở đó mà than " Hạ Minh Lâm nói
_hứ , học không vào thì phải học bằng cách nào chứ ?!
_thì phải học để ráng vào , học cứ chập chững như cậu có nước rớt chứ nói chi lên
_câu hôm nay hay quá ha , dám dạy đời tớ nữa sao ?!
_rồi sao ?!
_có tin tớ đánh cậu không ?!
_lát tự về
_thôi , hai cậu mau học đi , sắp hết tiết tự học rồi đấy " nó can ngăn
_nể Lam tớ mới không tính với cậu , không là đi bộ
_xía , đi bộ thì đi bộ , chắc tớ sợ

Cãi cọ nhau một lát thì tiếng chuông reng báo hiệu giở ra về , nó loay hoay gôm sách vở lại còn 2 người kia đã chạy mất hút mà đi về , trước cổng trường :

*alo , mẹ , sao mẹ chưa đến rước con thế ?! " nó nâng cái kình dày cọm lên nói
*aiya con gái à , hôm nay mẹ có hẹn với bạn đi ăn , nên mẹ đã nhờ con của người bạn của mẹ đến rước con rồi đấy
*vậy mẹ không đến sao ?!
*con không thấy ai sao ?!
*không thấy ai cả
*sao lạ thế , đáng ra đã tới lâu rồi chứ , con nhìn xem có thấy chiếc Lumbogini nào gần đó không ?!
*biển số xe là 062
*đúng đúng , vậy con đến đây nhanh nhé, tạm biệt con
*vâng ạ

Nó lại gần chiếc xe sang trọng kia , bên trong là hai người môt trai một gái đang quắn lấy nhau hôn rồi còn làm nhiều chuyện khiến người khác khó chịu , nó gõ vào cửa xe , kính xe hạ xuống :

_đây là trường học " nó nói
_...." Hạo Rực Phong chỉ gật đầu nhẹ rồi đóng cửa kính xe lại

Nó bước lên xe nhưng chẳng né được gai mắt , khắp nơi toàn là bao cao su , quần lót và mọi thứ khiến nó ghê tởm

Nhà hàng Bát Ái :

_mẹ , con chào bác " nó nói
_haha , Kì Lam , ngồi đi cháu " ông Hạo cưởi nói
_vâng ạ

Hắn nhẹ kéo ghế giúp cho Cindy ( cô gái lúc nãy trên xe ) ngồi , rồi sau đó hắn cũng ngồi xuống , nụ cười trên môi của ông Hạo chợt ngượng ép và tắt hẳn , cảm thấy khó chịu khi ở đây , nó giả vờ bị đau bụng và xin phép về trước , ngoài cổng :

*alo , Diệp Tiên , cậu có thể đến nhà hàng Bát Ái rước tớ không ?!
* hở , sao cậu không bắt taxi về ?!
* nếu được tớ đã không gọi cho cậu làm gì rồi
* ờ , vậy cậu chờ tí , tớ tới liền
* uhm , nhanh nhe

Quay lại lấy cặp , nó vô tỉnh nghe được cuộc cãi vả giữa hắn và ông Hạo :

_con ngưng ngay cái thú vui gái gú của mình đi " ông Hạo nói
_gái gú ?! Con yêu Cindy là sự thật , sao...sao con có thể quen với con nhỏ cù lần kia được " hắn ám chỉ nó
_con dù gì cũng đã là một bác sĩ thành đạt , chuyện này ta không chấp nhận , nếu con còn như thế , thì ta sẽ đưa con sang Anh , tài sản thì con đừng mong lấy một đồng nào cả
_ba...
_không nói gì nữa , ta đã hứa hôn với bà Quỳnh , không thể rút lời hứa được nữa
_...." hắn im bật tỏ vẻ tức giận
_bác...bác ơi
_à Kì Lam , con..đến đây khi nào thế ?!
_con đã đến từ lúc nãy đến giờ rồi ạ , chuyện giữa bác và mẹ con , bác đừng làm khó anh ấy , chuyện này con sẽ nói với mẹ sau
_chuyện đó con đừng lo , không phải con nói đau bụng sao ?! Hay để bác kêu Dực Phong đưa con về
_thôi thưa bác , bạn con đến ngay thôi , vậy con xin phép chào bác
_chào con

Từ trên đường về đến nhà , nó cảm thấy lòng thật bức rức khó chịu , nó cảm thấy mình đang làm rào cản tình cảm của người khác , nó muốn dừng chuyện này lại " cù lần thì đã sao ?! Vẫn xinh " nó thầm nghĩ mà tức thầm...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#moonkeel