Chap 6: vũ hội

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Gần bốn giờ chiều hôm sau, ngôi sao nhỏ lại xuất hiện, lại dẫn Vietnam đến nơi được hẹn diễn ra tiệc trà. Nhưng lần này thong thả hơn, không còn tông phải bất cứ ai, và có thể ngắm nghía được khung cảnh trên đường. Địa điểm là một nơi khá bí mật, chắc chắn đã có sự can thiệp của pháp thuật, hiển nhiên rồi, England mà.

- Chào mừng đến buổi tiệc trà, mừng vì cô đã tham gia.

Đi vòng vo một hồi cũng đến nơi. Đang ngơ ngơ ngáp ngáp, bỗng nghe phải giọng nói của ai đó khiến cô nàng Vietnam phải giật mình.

- Liên-san đến sớm thật. Cô không cần phải làm vậy đâu.

- Có vẻ tôi đến hơi sớm thật nhỉ. Mà cậu có cần tôi giúp chuẩn bị gì không?

- Không sao, hầu hết mọi thứ cũng đã xong xuôi rồi.

- Mà Liên này, cô nghĩ chúng ta có nên thêm món bánh scone của tôi vào buổi tiệc không?- England-người cũng đã có mặt ở đó, hỏi.

- Hôm nay chúng ta dùng trà của Kiku mà phải không? Tôi nghĩ ta cũng nên sử dụng bánh từ chỗ cậu ấy, như vậy có lẽ sẽ hợp hơn.

Cô khẽ liếc qua Japan, người đang cẩn thận kiểm tra lại bộ dụng cụ pha phà của mình nhưng đáy mắt vẫy không khỏi biến động khi nghe từ "scone", chắc cậu ấy cũng đã thấy mấy cái bánh đó rồi. Là một trong số ít người có thể nuốt được cái "bánh" đó mà không bị ngộ độc, Vietnam vẫn không khuyến khích mọi người thử thách bản thân, nếu không muốn về gặp Roman Empire sớm. Thành thật, British scone không tệ đấu mức làm người ta ngất lên ngất xuống, đòi đi gặp ông bà đến thế đâu, thẳng thắn mà nói nếu bỏ qua mấy cái tên kì dị thì các món ăn truyền thống của Anh khá đáng để thử đấy chứ. Tuy nhiên, TUY NHIÊN, England có vẻ như không được giỏi về khoảng nấu ăn cho lắm... nên thần kì như thể có phép thuật tác động vào, theo như Liên nhớ thì bất kì nguyên liệu nào vào tay quý ông Anh Quốc này đều có chung một kết quả đầy bi thảm, thứ gì đó đen ngòm và có thể khiến người ta bất tỉnh sau khi nếm thử, ngoại trừ đầu bếp (hiển nhiên rồi).

Chờ đợi một hồi thì mọi người đã đến đầy đủ, và buổi tiệc trà chính thức bắt đầu.
Là người chủ trì buổi tiệc, England là người lên tiếng đầu tiên:

- Đầu tiên, tôi chỉ muốn cảm ơn mọi người vì đã tham dự buổi tiệc trà. Có lẽ chúng ta cũng đã biết đến nhau rồi nhỉ, nhưng để dễ dàng kết thân hơn, tôi xin tự giới thiệu, tôi là Arthur Kirkland, Queen of Spades.

Lần lượt, những người khác cũng bắt đầu tự giới thiệu.

- Tôi là Kiku Honda, Queen of Heart, rất mong mọi người giúp đỡ.

- Rất vui được gặp mọi người, tôi là.Lili Vogel, Queen of Diamond.

- Tôi là Elizabeta Héderváry , Queen of Clubs, chào buổi chiều mọi người.

- Xin chào, tôi là Queen of Stars, Trần Chung Liên.

- Để tôi nói thẳng luôn, mục đích của buổi tiệc trà này là liên kết các hoàng hậu của những vương quốc nhằm ngăn chặn cuộc chiến có nguy cơ bùng nổ bất cứ lúc nào.- England nói.

- Theo như phân tích của Kingdom of Stars, nếu chiến tranh nổ ra và mở rộng, khả năng cao những vương quốc còn lại cũng sẽ bị cuốn vào cuộc chiến. Vì thế cuộc chiến này bắt buộc không được sảy ra. Nếu không, hậu quả sẽ có thể kéo dài ít nhất 3 thập kỉ nữa.

- Thành thật, với cương vị là Queen of Clubs, tôi chưa nhận được bất kì thông tin nào về việc đất nước sẽ phát động chiến tranh cả.

'Cái gì?! Đến hoàng hậu cũng bị giấu nhẹm thông tin à!'

- Mọi người nghĩ chuyện này có liên quan đến Joker không?

- Tuy chưa có bằng chứng, nhưng nếu điều đó là thật thì mọi chuyện có thể được giải thích một cách dễ hiểu.

- Dẫu thế, động cơ của cậu ta là gì? Các nước đánh nhau thì Joker, sẽ được lợi lộc gì à?

- Đó chính là nhiệm vụ của cậu ta, gây nên các cuộc chiến!

- cái gì?! Ngoại trừ mấy tên buôn vũ khí thì chiến tranh đâu mang lại lợi lộc gì đâu chứ.

Chiến tranh không bao giờ tốt đẹp cả, và cả hai phe, sẽ chẳng có bên nào thực sự đúng sai. Ai cũng cầm vũ lên, cũng giết chóc, để trở thành kẻ chiến thắng. Chiến tranh, dẫu vậy, lại là chìa khoá của nhiều vấn đề. Thế nên, suy cho cùng, chiến tranh luôn là một mảnh ghép quan trọng trong lịch sử dựng nên và phát triển của mỗi quốc gia.

- Mọi người có thực sự yêu vị hôn quân, đức vua của mình không?

- Ý cô là gì, Liên?

- Các hoàng hậu có thể được chọn bằng nhiều cách, do nhà vua chọn ra hay đã được định đoạt từ trước bằng dấu ấn hoàng gia. Riêng tôi, tôi quý , nhưng đó là lòng ngưỡng mộ của một hậu bối, chứ chẳng có yêu đương nhăn nhít gì đây cả.

"....."

- Như nhiều người đã biết, trước đây tôi từng trải qua một cuộc hôn nhân với Jack of Club, Roderich Edelstein. Dù là một cuộc hôn nhân dựa trên lợi ích, không một chút hương vị tình yêu, nhưng dù gì chúng tôi cũng đã gắn liền một phần cuộc đời với nhau, cùng nhau trải qua nhiều thứ, thế nên cả hai đều là những người bạn tri kỉ chân thành. Cuộc hôn nhân hiện tại chỉ là nghĩa vụ, vì tôi phù hợp với ngôi hậu, với việc trị vì đất nước, nhưng suy cho cùng, tôi vẫn chẳng thể đánh vần chữ "tình yêu"... thậm chí, đôi khi tôi còn tưởng chừng mình nhầm chỗ với chứ...

Elizabeta cầm tách trà lên nhâm nhi, như muốn nuốt trôi quá khứ rối rắm và hiện tại đắng ngắt của chính bản thân vậy. Kiku ngồi cạnh bên cũng chỉ lẳng lặng châm thêm trà, cậu hiển cảm giác của Hungary chứ. Ngay từ ngày đầu nhậm chức, cậu đã nhận thấy có điều gì đó giữa Ludwig và . Đó không phải quan hệ đồng nghiệp, càng chẳng phải là tôi tớ, một cái gì đó sâu đậm hơn, nhưng cũng thầm kín hơn, như búp hoa lấp ló vào cuối đông, chỉ chờ đến lúc thích hợp để bung nở. Còn cậu, cậu chỉ là một người đứng ngoài, chờ đợi để chúc phúc, dẫu lòng đã biết đấy là gì.

- Tôi thì chưa nghĩ xa đến đó. Mỗi ngày tôi chỉ đơn giản là muốn bên cạnh anh trai của mình thôi- Liechtenstein, best em gái của năm tiếp tục cuộc trò chuyện.

- còn cậu thì sao, Authur?

- Alfred là một tên não hamburger,... ừm nhưng cũng không quá đáng ghét... nhưng vẫn là một tên não ngốc.. thực ra cậu ta...

Cái kiểu ấp a ấp úng như thiếu nữ mới lớn đó cũng không còn lạ gì rồi... haiz, cứ trong một đám bạn hôn nhân đang đứng trên bờ vực thì cũng phải có một đứa hạnh phúc như mới cưới nhỉ? Đúng là cuộc đời.

..............................

Đi về từ tiệc trà trở về, và điều đầu tiên chờ đợi Vietnam là...

- Có khai thác thêm thông tin gì không, Liên?

- Có ạ, nhưng cũng chẳng nhiều lắm đâu. Đại loại là hoàng hậu của những nước khác cũng có thể bị che mắt, rồi thì tâm sự hôn nhân. Cuối cùng chẳng đâu đến đâu.

- Em xui thật. Năm đầu mà đã dính phải vụ khó ăn như vậy rồi.

Ôi giời ơi, dăm ba trò này là gì. Trước đây khi Vietnam mới còn bé tí, bỗng đùng cái bị đô hộ tù tì hơn nghìn năm, nên nhiêu đây đâu nhằm nhò.

- Mà tối nay sẽ có vũ hội đấy, em đi chuẩn bị đi là vừa rồi.

- Vâng.

Các vũ hội đầu tiên mà cô tham gia, được gắn liền với một quãng thời gian không được tốt đẹp gì cho cam lắm, nói thẳng ra thì là căm ghét đến đến tận xương tuỷ. Nếu không vì phải tìm ra chân tướng sự việc thì cô cũng chẳng đến để chạm mặt cái đám người kia làm gì.

.................................

Những ánh sáng rực rỡ toả ra từ các đèn chùm đồ sộ, căn phòng khiêu vũ càng rực rỡ với các vật trang trí hào nhoáng, tinh xảo. Tất cả tạo nên một bầu không khí thật xa hoa. Tuy nhiên, tâm điểm của buổi tiệc hôm nay chính là các King, Queen và Jack của những vương quốc, đỉnh cao của bao kẻ mộng mơ. Thiếu nữ khắp kinh thành tranh nhau đến vũ hội với ước mong sẽ trở thành nàng Lọ Lem lọt vào mắt xanh của hoàng tử, một bước có thể chuyển mình thành phượng hoàng. Nếu đã có gan trèo cao thì phải có khả năng chịu té đau nhé.

Bước vào đại sảnh, Vietnam xuất hiện trong bộ áo dài trắng làm nổi bật mái tóc đen nhánh được tết vương miện, còn những sợi tóc mai thì thả bay bay phất phơ. Nếu cho thế là quá đơn giản, thì chớ mà bị đánh lừa, hãy nhìn kĩ những viên pha lê được đính tỉ mỉ trên cổ, trên tà áo, hay cái ghim cài áo hình ngôi sao được cài trước ngực cô, đến kẻ ngốc nhìn còn biết nó được làm công phu cỡ nào. Còn loại vải được dùng để may áo và chân váy, thứ đã được thay thế cho chiếc quần lụa thông thường, thì như đang bừng sáng lên cùng với các hoa văn độc đáo. Từ cái trâm cài đến khăn quấn tóc, tất cả phải được chuẩn bị thật cẩn thận, dù chỉ là tiểu tiết. Bộ cánh đã khiến Vietnam trở nên thật thanh lịch, và không kém phần quý phái, trang nhã, nổi bật giữa đám người rườm rà, loè loẹt.

Chán nản đứng ở một góc phòng nhìn những kẻ khác tận hưởng buổi tiệc. Không phải vì cô không có bạn nhảy, mà là ngược lại, có quá nhiều ruồi muỗi vo ve, không thèm tha cho cô dù chỉ một phút để thở. Hiển nhiên là chẳng có tên nào được Vietnam cho phép, nhưng quái lạ, rõ ràng là trên danh nghĩa thì cô đã kết hôn rồi mà. Hay là vì sự mê hoặc của đồng tiền và quyền lực mà bọn họ sẳn sàng đập chậu cướp bông. Thật là đáng sợ quá đi mất.

- Ta cón thể mời nàng nhảy một đoạn không?

Tà áo trắng đưa ánh mắt khó hiểu nhìn tên bạch tạng diện bộ đồ đen huyền từ đầu đến chân khác người kia, Joker.

- Có vẻ như tôi này không đồng ý cũng không được nhỉ được rồi nhỉ.

Cùng nhau bước ra sàn nhảy, bắt trọn sự chú ý của những kẻ tò mò xung quanh, âm nhạc cũng dần nổi lên.

- Sao bỗng dưng lại lôi tôi ra nhảy vậy? Muốn gây ấn tượng với Elizabeta? Hay là King of Club? Tôi chưa muốn bị ám sát đâu.- Vietnam ngờ vực dò xét.

- Cũng đúng nhưng cũng sai. Vả lại tôi cũng đâu có lôi cậu, nghe dễ hiểu lầm lắm. Nhưng quý cô Trần Chung Liên đây cũng sẽ không đồng ý nếu như không có lợi ích hay ý đồ riêng đâu nhỉ.

Do hoàng cảnh mà cả hai đã từng trải qua mà Vietnam và anh chàng Người Phổ này trở nên khá thân thiết với nhau. Ấn tượng trước đây của Prussia thật ra cũng không được tốt lắm, dù mang tiếng là anh của Germany nhưng lại là một tên tăng động, có vẻ vô trách nhiệm và lạc quan thái quá, nói chung ngược lại hoàn toàn với cậu em. Sau này khi đã tiếp xúc nhiều thì Vietnam mới thấy được bản chất nằm bên trong vẻ bề vô âu vô lo đó, một người suy nghĩ vô cùng kĩ lưỡn, dày dặn kinh nghiệm của kẻ đã tự tay dựng lên một đế quốc hùng mạnh.

- Cậu hiểu ý tôi đấy, mà quý ngài tuyệt vời như cậu cũng thường xuyên bị hiểu lầm đấy thôi, hiểu lầm lớn là chuyện khác.

"...."

- Khả năng cao là cậu không hề nhúng tay vào chuyện này, tuy nhiên tôi vẫn cần cậu xac nhận để khẳng định.

- Tôi còn chả biết cái vụ này đến cho một tháng trước đấy chứ. Được rồi, tôi không hề tham gia vào vụ này. Vả lại quý ngài tuyệt vời đây sẽ không tạo nên một cuộc chiến có thể đem lại hậu quả tổn thất tệ hại đến thế này đâu.

- Vậy quý ngài có thể chỉ điểm một vài nghi phạm được không?

- Tôi không biết gì đâu, đằng nào đây cũng đâu phải nhiệm vụ của tôi.

- Chẳng nhẽ với một mạng lưới quan hệ họ hàng rộng như vậy mà lẽ nào ngài lại chẳng có một chút thông tin hay ý tưởng nào? Chẳng hạn như Ludwig ,cậu em trai đồng thời là King of Heart mà nhỉ? Không những vậy, quý cô Lili, Queen of Diamond, cũng là chị em của ngài mà phải không? A, quên mất, Alfred F. Jone, King of Spade, người có cha là họ hàng với ngài nữa mà. Quên mất,..

- Được rồi được rồi, cậu nên nhắm vào những kẻ có quyền lực và quen biết nhiều, đặc biệt là đa quốc gia. Mà cậu có học hết cây gia phả nhà tôi không vậy?

- Không, nhưng nếu có thì chỉ là vô tình thôi.

Gừng già thì vẫn rất cay. Suy cho cùng, Vietnam cũng đã hơn 4000 tuổi rồi còn gì, dù có là thế giới nào đi nữa thì vẫn là bình mới rượu cũ thôi.

......................

2.8.2021

TUI THỰC SỰ RẤT XIN LỖI MỌI NGƯỜI!!!
Có lẽ sẽ nhiều người thắc mắc tui mới làm cái trò mèo gì mà phải xin lỗi.. Thì theo dự định là khoảng 22.7 sẽ xong truyện để đăng cho mọi người đọc NHƯNG hãy nhìn sự lười biếng đã làm gì tui nè, tới tận THÁNG 8 mới xong, bây giờ tui hiểu tại sao lại có biên tập viên để đốc thúc rồi. Tui cam kết sẽ rút kinh nghiệm và chăm chỉ hơn mà, chứ hơn tuần qua tui đã vô cùng dằn vặt và cắn rứt lương tâm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net