Chương 5 : Cuộc đụng độ bất đắng dĩ .

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trên hành lang , Nick vừa đi vừa nhìn chiếc khăn tay cầm trên tay. Anh mải nhìn vào chiếc khăn mà không biết rằng Harry đang ở phía sau, từ từ lại gần hù cậu. Anh giật mình quay lại nhìn xem ai hù mình , thấy Harry và nói :
- Hú hồn , may cho cậu là tôi không bị yếu tim đấy, không là ngất rồi đấy !
- Cậu cứ khéo đùa ! Còn lâu cậu mới chết được !
-Ha ha ha ! ( Harry cười phá lên)
- Cậu đùa vui đấy ! Cậu tin rằng là tôi sử cậu một trận lên hồn không ?
Nick đã đồn đuổi theo Harry từ hành lang này qua hành lang khác và như một sự tình cờ anh vô tình va vào cậu. Cậu ngã ra về phía sau , anh nhanh tay tóm lấy được tay cậu tạo nên một tư thế như hai người khiêu vũ vậy. Như có một thứ gì đó chạy qua lang da của hai người và hai người họ cảm thấy mình bị giật tê người không rõ là mình bị gì . Anh giật mình tự nhiên buông tay ra , cậu ngã ra đất ; đúng lúc ý Sara và Tom đi ngang qua thấy cảnh tượng ấy mà chạy tới đỡ cậu dậy.
- Cậu có sao không hả John !! ( Sara hỏi cậu )
  Tom nhìn về phía Nick lớn tiếng lên nói :
- Anh có nhìn đường không đấy hả !
- Tôi xin lỗi! Tôi không để ý mà làm bạn của cậu ngã. Đó chỉ là một sự cố không may mà thôi. (Nick đáp lại Tom bằng chất giọng dọa nạt lại cậu)
- Thôi nào anh bạn! Làm gì mà gắt vậy ! ( Harry chạy tới hòa giải )

-Anh định làm gì ? Anh làm người ta ngã mà nói xin lỗi cái giọng đó ! Anh thích gây chiến phải không? (Sara đứng dậy nhảy xổ vào tư thế chuẩn bị nếu có đánh nhau )
-Không sao đâu ! Chỉ là sự vô tình không may thôi mà ! Không cần phải thế đâu! Anh ấy cũng xin lỗi rồi mà nên không sao mà ! Mình có bị gì đâu ! ( John trấn tĩnh hai người bạn của cậu )
- Nhóc có vẻ hiểu chuyện đấy nhỉ !( Nick nói với giọng hơi khinh )
Nick cũng ngưng thôi và quay người bỏ đi . Anh vừa mới bước đi được vài bước thì Tom với Sara nhảy lên đánh anh ta trong sự bàng hoàng của John. Sara thì giựt tóc anh ta, Tom đấm vào người anh ý; Nick chưa kịp phải ứng lại thì bị hai người họ đẩy ngã xuống. Anh đang hơi choáng váng khi vừa mới bị ngã ngay sau đó anh đỡ choáng thì anh đã đỡ được cú đấm từ hai con người kia nhưng không đỡ được cú sút của Sara vào hạ bộ của anh. Harry cũng vào cùng để can họ lại nhưng cũng bị cuốn vào với những cú đấm, nhát cào, giựt tóc. Một điều lạ thay là trong hai con người một nam một nữ kia lại tác động vật lý kia mà hai người hai chàng trai lực lưỡng kia chỉ đỡ chứ không có sự phản kháng lại. Nhưng một điều mà họ mải tác động vật lí nhau mà không để ý mọi người đang tập trung dần vào họ để xem vụ ẩu đả này. Trong đó có cả John chứng kiến từ đầu đến cuối mà đang ngơ ngác chưa trấn tĩnh lại được trước hành động hổ báo của hai người bạn thân của mình. Khi cậu trấn tĩnh lại được mới hét lên một tiếng lớn :
- Dừng lại ! (Mặt của cậu đỏ chót lên sắp khóc tới nơi rồi )
-Cậu lại tha thứ cho con người này á ! ( Sara quay lại nói )
- Đúng đấy ! ( Tom tiếp lời của Sara)
Tom vừa mới chưa nói xong thì có tiếng của một người phụ nữ trung niên quát lớn về phía họ . Đó là cô Rosetta, giảng viên nghiêm khắc nhất trường và cũng là giảng viên mà học sinh sợ nhất. Tiếng quát làm đám sinh viên chạy nháo nhào đi hết bỏ lại năm con người kia ở hiện trường ngơ ngác không biết gì . Cô quát lớn :
- Các anh các chị làm cái trò gì đấy hả ?
- Dạ thưa cô ....
-Tôi vừa thấy ai đó vẫn còn sung đánh nhau lắm mà, sao giờ lại rón rén thế rồi! Tôi muốn gặp người hỏi báo vừa rồi cơ ! Chứ không phải là một con chuột nhắt đâu!
- Dạ thưa cô là do em cô ạ ! Em đi đường không chú ý nên không may va chạm với  anh kia ngã mà bạn em hiểu nhầm là anh ý đẩy em ngã ạ ! ( John rụt rè nói )
- Không phải do cậu ấy đâu cô ! Hai đứa em cáu là thái độ của tên kia ý cô ạ ! ( Sara quả quyết phản đối)
- Đúng đấy ạ ! Tại thái độ không đúng của hắn ý ! ( Tom tiếp lời)
- Có đúng không hả hai anh kia ? ( Cô Rosetta quay lại hỏi Nick với Harry )
- Không sao đâu cô chỉ có một tí hiểu nhầm thôi cô ạ ! (  Harry đáp lại )
- Chỉ là hai bạn này bảo vệ bạn mình và đang có chút nhầm lẫn là em bắt bạn bạn của họ thôi cô ạ ! Chứ không có gì to tát đâu cô ạ ( Nick đáp lại cô từ tốn )
    John tiếp lời :
- Đúng đấy cô ạ! Chỉ là tí hiểu nhầm thôi ạ !
Cô Rosetta nói :
-Hiểu làm thôi Á ! Mà cả trường xúm vào thế à ! Mà các anh chị cũng gớm lắm cơ đánh nhau đến gớm !
Nói chung là không nói nhiều nữa ! Theo tôi lên văn phòng.
  Cả năm người đi theo cô Rosetta lên văn phòng mà không có hành động hay một lời phản kháng lại. Mọi người xung quanh ai biết thì bảo họ bị phạt , ai không biết thì không biết có vụ gì mà lại để giảng viên khó tính nhất trường tóm vậy. Quả là một sự kiện chấn động luôn đây! 
To be continue .....


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net