4.Yêu Mất Rồi!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cứ tưởng chỉ một cái hôn môi có thể làm xoa dịu cơn khóc của Minh Hiếu,ai dè lại khiến cậu có tình cảm đặc biệt với anh,không chỉ ở tình cảm anh em

Nụ hôn ngọt ngào,nụ cười tươi tắn lộ chiếc răng khểnh ra như một chú thỏ,thế này thì ai mà nhịn nổi cho được!

Minh Hiếu nghe được âm thanh "bịch bịch bịch" từ tim mình,cậu ngại ngùng cố nhịn bằng câu nói:"Ờ thôi...em không khóc nữa!"Cậu cười để khiến Thành Dương an lòng

"Thế anh xuống nấu ăn cho nhá,chắc nãy giờ em đói bụng lắm rồi"

"Dạ"

Chết thật!Không chỉ tim Minh Hiếu đâu,tim Thành Dương cũng đập mạnh sau khi hôn cậu.Anh đứng dưới bếp vừa nấu ăn mà vừa ngẫm nghĩ "Không lẽ mình yêu em ấy rồi nhỉ?Không thể nào không thể nào...sao em ấy có thể yêu mình được chứ,em ấy là con trai mà"

Bỗng "Anh Dương" Anh giật mình,hốt hoảng nói:

-Ơm...c-có gì không á?

-Làm gì anh giật mình dữ vậy?Nãy giờ em thấy anh suy nghĩ cái gì mà căng thẳng lắm đấy,bộ anh có chuyện gì hả?

-À không...chỉ là anh muốn nghĩ món ăn nấu cho em thôi

Nụ cười tươi tắn hết chỗ chê của Minh Hiếu lại khiến tim anh một lần nữa đập mạnh,thế này thì không thích cũng là yêu thôi,không thể cãi được

Eo ơi!Bữa ăn thôi mà khiến cả hai mặt đỏ ngại ngùng,tim đập nhanh thế cơ đấy

Ăn no bụng xong,anh và cậu ra sofa mở xem coi.Chưa gì hết,mới mười phút đầu đã thấy Thành Dương ngủ nữa.Anh tựa đầu vào vai cậu,tay ôm cậu

"Chàng trai dễ ngủ"

Bốn từ của Minh Hiếu vô tình phát ra khiến Thành Dương bật dậy,nửa tỉnh nửa say nói:

-Hửm...em nói anh dễ ngủ hả?Chê cười anh chứ gì?

-Em nói thật mà...chàng trai dễ ngủ!

-Hớ...dễ ngủ cái gì chớ?

Anh thoát khỏi vòng tay của Minh Hiếu,khoanh tay lại,phồng má mà xem phim.Minh Hiếu đã không dỗ mà còn bỏ đi,Thành Dương bất ngờ

"Ơ...không dỗ à?"

Đầu anh hiện ngay dòng chữ đó,thế nhưng anh vẫn giữ hình tượng cho mình,cố gắng bình tĩnh xem phim

Chừng chưa tới năm phút sau,cậu mang ra một dĩa trái cây gồm táo,xoài,thơm đã gọt sẵn,sắp xếp đẹp đẽ mang ra cho anh

"Ăn đi cho bớt giận"

Cậu nói lạnh lùng nhưng vô cùng ấm áp.Thành Dương cười mỉm,cầm dĩa trái cây lên vừa ăn vừa xem phim.Minh Hiếu lặng thầm nhìn anh đắm đuối

Thành Dương được một miếng táo,anh xoay sang phía Minh Hiếu cười,đặt dĩa trái cây xuống rồi ôm cậu.Cậu chưa kịp phản ứng gì,mặt đỏ bừng bừng ngơ ngác nhìn anh

"Yêu em"

Thành Dương bỗng thốt ra hai từ đơn giản nhưng vô cùng thắm thiết,Minh Hiếu đáp lại:

"Em cũng vậy"

Thế là đã có một bữa xem phim và ăn trái cây ngon ngọt cùng nhau.Thành Dương vừa ăn vừa đút cho cậu ăn.Tưởng chừng như họ đang yêu nhau

Coi phim một hồi xong thì cũng vòng quanh trong nhà chơi cho tới tận trưa,tận tối.Họ cùng nhau ăn những bữa cơm thật ngon và hạnh phúc cùng nhau

Ăn xong no nê,cậu bảo:

-Anh chắc ăn no lắm rồi nhỉ?

-Đúng rồi,anh no lắm luôn đó

Bỗng lúc này,anh lại giở ra giọng dễ thương chẳng ai chịu nổi.Cậu ngơ một lúc,cười rồi nói:

-Thế em đi tắm trước nhé,đợi chừng nào anh hết no thì đi tắm

-Dạ

Sau khi Minh Hiếu rời đi,Thành Dương rơi vào trầm lặng,anh thầm suy nghĩ:

"Mình đã yêu Minh Hiếu thật rồi sao?Minh cảm giác em ấy quá đẹp,quá tốt bụng,quá dễ thương.Nhưng...làm sao em ấy có thể yêu mình được chứ?Mình chỉ có thể mơ tưởng về em ấy...!"

-Continued-


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net