Chương 2 : Tái ngộ Trần Minh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


................................................................ 

Nếu đầu mình như máy tính với nhiều dữ liệu

Cô nguyện xoá hết toàn dữ liệu về " Trần Minh " 

................................................................

                                              ( 菅野美穂 - Diễn viên Kanno Miho, giống nữ chính ) 


" Hà chan ( 1 ) , tạm biệt . ", Satoshi tay cầm vô lăng, nhìn cô mỉm cười .

" Tencho ( 2 ) lái xe an toàn, về nhà bình an . Bai bai " , cô cười tươi rói lộ rõ hai đồng điếu thật duyên , vẫy tay rồi mở cửa xe.

( ( 1 ) Chan : người Nhật thường gắn chữ " San " " Chan " v.v... sau tên

( 2 ) Tencho : cửa hàng trưởng, quản lý cửa hàng. )

Satoshi dõi theo bóng cô xa dần. Cô đã gầy đi nhiều sau đợt nghỉ xuân, gương mặt vốn nhỏ nay lại càng nhỏ hơn , làn da trắng hồng giờ đã hơi tái nhợt , đôi mắt to tròn, ấm áp đầy nghị lực giờ đã thâm quầng . Nhưng nụ cười trong sáng, tươi tắn thì không hề đổi.

Lần đầu gặp cô vào mùa xuân năm ngoái anh đã tưởng cô là người Nhật . Gương mặt cô hao hao nữ diễn viên Kanno Miho với mái tóc đen mượt dài qua vai, mái ngố che đi vầng trán rộng . Cô khoác áo len màu hồng nhạt, bên trong bận đầm trắng dài qua gối . Cô cười thật tươi , má hồng hồng chào anh theo kiểu Nhật , phát âm của cô tuy chưa hoàn hảo nhưng nói chuyện rất lưu loát, khiến anh bất ngờ. Mở tiệm mì đã ba năm, đa số nhân viên bán thời gian ca đêm là người nước ngoài vì người Nhật trẻ ít ai chịu làm thâu đêm , cô là người nước ngoài nói tiếng Nhật tốt nhất .

Anh từng nói với cô : " Nếu Hà chan ra đường , không nói chuyện thì chắc ai cũng nghĩ em là người Nhật "

Cô vuốt cằm giả bộ vuốt râu cười nói : " Chắc do kiếp trước em là người Nhật đó . Ha ha "

"Ba năm ở Nhật, tuy cô đã lấy được bằng cấp 1 tiếng Nhật (*) nhưng không tránh khỏi những lỗi phát âm mặc dù đã rất cố gắng .

( (*) Từ năm 1984 - 2009, bằng tiếng Nhật JLPT có 4 cấp, cấp 1 là giỏi nhất . Từ năm 2010, được đổi thành 5 cấp N5 - N1, trong đó N1 là giỏi nhất )

Mắt anh khẽ rũ xuống , thở ra. Thấy cô đã an toàn bước vào cửa hàng Makku (3 ), anh khởi động xe hướng về nhà ở Nakano .

( ( 3 ) Makku : cách gọi tắt của cửa hàng Mc Donald's , chuỗi cửa hàng thức ăn nhanh, giá rẻ, rất được sinh viên, học sinh Nhật yêu thích vì chỉ cần 100 yên - chưa thuế ( khoảng 20.000 VND ) có thể mua được 1 món ăn hoặc thức uống . Thường khi mua hàng ở Nhật tất cả sẽ bị đánh thuế tiêu dùng khoảng 5%, trả trực tiếp cho từng món hàng. Năm 2014, Thủ tướng Abe đã đổi thành 8%, dự định sắp tới sẽ nâng thành 10% )

4 giờ sáng , Mỹ Hà ngồi trong Mc Donald's trước ga, thần người nhìn mà như không nhìn ly trà Lipton toả hơi ấm trong tay nhớ lại cảnh chiều nay . À không, chiều hôm qua vì cô đã thức trắng đêm còn gì .

...................

< Ga (*) Ueno – Tokyo >

( (*) Ga : Ở Tokyo, phương tiện đi lại chủ yếu là tàu điện. Mọi người sẽ đi xe đạp ra ga, sau đó đi tàu. Mỹ Hà là fan của tàu điện và mama- chari ^^ )

Đang vội vã chạy từ cầu thang đến cửa tàu cho kịp chuyến Yamanote từ ga Ueno đi đến chỗ làm thêm ở ga Takadanobaba. Lúc cô vừa chạy xuống tới sân ga thì cũng là lúc tàu khép cửa lại nhốt những hàng khách đang chen chúc bên trong như những con cá mồi bị dồn vào hộp thật chặt, thật nhiều. Có nhiều người bị ép sát cửa kính , khuôn mặt mệt mỏi với những đôi mắt lờ đờ như cá chết .

Haizz. Còn xíu nữa là kịp rồi, phải đợi chuyến tiếp theo thôi . Vừa nghĩ , cô vừa đi đến vị trí xếp hàng đợi tàu . Bất chợt ánh mắt cô chạm phải một người .

Khuôn mặt tuy đã hốc hác hơn xưa nhưng vẫn mang nét " sát gái " không hề thuyên giảm với làn da trắng trẻo , đôi mắt trầm buồn, sâu lắng nhưng mang chút tinh nghịch tương tự diễn viên Châu Du Dân . Sân ga giờ tan tầm, dòng người ngược xuôi, kẻ xuống tàu hướng về thang cuốn, người từ trên cầu thang hướng đến sân ga nhưng hắn nổi bật với chiều cao 1.85 mét, mặt chiếc sơ mi sọc ca ro trắng đen, quần jean xanh dương đậm .


- Trần Minh -


Gương mặt đã dày vò cô bao đêm, khiến cô bao lần choàng tỉnh giữa cơn ác mộng, nước mắt ướt đẫm một mảng gối .

Hắn chợt mở mắt to hơn , không dấu nổi sự kinh ngạc rồi sải bước thật nhanh về phía cô, đôi môi đẹp mấp máy . Cô choàng tỉnh, vội xoay người lẩn vào dòng người .

Chưa bao giờ cô thấy vừa lòng với chiều cao của mình như bây giờ. Cô cao 1.60 mét , ở Việt Nam được bạn bè " thâm tình " tặng cho " quí danh " Ma bư mập địt ( 4 ) , bé bự , king koong vì thời cấp 2, 3 cô hơi tròn, da lại hơi ngâm do phơi nắng nhiều. Nhưng ở Nhật cô lại trở nên rất nhỏ bé . Dễ dàng lẩn vào dòng người, nép mình sau máy bán nước tự động ở gần cầu thang. Từ góc này cô vẫn nhìn thấy Trần Minh đứng sững, dáo dát tìm cô . Một số người khó chịu mà quay đầu lại nhìn hắn với ánh mắt hình viên đạn vì cản đường . Vậy mà hắn vẫn không nhúc nhích .

Định lực của người Trung Quốc thật tốt ! Bất kể người khác có nghĩ như thế nào thì họ vẫn làm cái họ muốn và không quan tâm đến cách nhìn của người khác . Trần Minh đã vậy, Chu Ánh cũng không khác .

(( 4 ) Ma bư mập địt : Ma bư là 1 nhân vật trong truyện tranh Bảy viên ngọc rồng )

" Tàu đi hướng Ikebururo - Shinjuku sắp đến, quí khách vui lòng đứng sau đường vàng vì rất nguy hiểm " , giọng nữ Nhật từ loa mềm mại phát ra khắp ga .

Cô không do dự chen chân lên tàu trước lúc cửa đóng . Toa tàu chật chội, không một kẽ hở , người người chen nhau trong không gian hữu hạn , tìm chỗ bấu víu để đứng vững khi tàu từ từ chuyển động. Cô bị dồn tới gần cửa tàu, mặt ép sát cửa kính, đang chật vật giữ thăng bằng, tự nhiên cô có cảm giác kì lạ, ngẩng đầu lên .

Tàu chạy ngang qua Trần Minh đang đứng đối diện cách lớp cửa tàu , hắn nhìn cô trân trối, ánh mắt đau đớn, thẫn thờ . Cô nhìn lầm rồi chăng !?

Tàu vụt đi , bóng dáng Trần Minh lùi dần về phía sau rồi khuất hẳn. Cô nhắm mắt, thầm nghĩ :

Nếu đầu mình như máy tính với nhiều dữ liệu

Cô nguyện xoá hết toàn dữ liệu về " Trần Minh "

Nhưng .... đầu cô không phải máy tính

Và .... Trần Minh cũng chẳng phải dữ liệu

Đã 2 năm rồi còn gì !

Có những chuyện nếu quên đi sẽ khiến lòng nhẹ nhàng .

Nhưng .....

Nếu có thể xoá tan kí ức dễ dàng thì sẽ không có nỗi đau xé nát tim gan .

Nếu mối tình đầu nào cũng lãng mạn với cái kết viên mãn thì mấy ai trở nên mạnh mẽ .

...................


( Diễn viên Châu Du Dân - giống Trần Minh )


Điện thoại rung , cô bừng tỉnh. Bật nắp điện thoại thấy dòng tin nhắn quen thuộc của Satoshi

" Anh về tới nhà rồi . Tới giờ em lên tàu rồi đó "

" Dạ, em đang đi. Anh ngủ sớm nha . Hi hi " , cô trả lời anh rồi mỉm cười bấm nút gửi . Tâm trạng khó chịu chiều qua đã tan biến đâu mất .

Cô là ai chứ ? Là Lâm Mỹ Hà, lì như " trâu " và liều như " diều hâu " .

Có đau đớn như thế nào thì vẫn sẽ kiên cường sống tiếp, nổ lực cho tương lai tươi sáng

Có khóc đến tê tâm liệt phế thì sáng hôm sau vẫn sẽ cười thật tươi bước chân ra khỏi nhà.

Faito ! (*) Oooo ! Cố lên tôi ơi !!! Vừa thầm nhủ cô vừa giơ nắm tay lên làm điệu bộ như nữ chính trong phim " Cô giáo Gangster "

( (*) Faito : là chữ Fight trong tiếng Anh )

Gập chiếc điện thoại màu trắng cho vô túi , dọn ly cốc, lau vết bẩn trên chiếc bàn cô đứng lên, đẩy ghế về vị trí ban đầu, đem khay đi đến chỗ qui định, cô lê chân ra khỏi cửa hàng. Hít vào không khí lành lạnh , trong lành của buổi sớm mai, cô mỉm cười hướng về nhà ga .

Điện thoại lại rung ....

Bình minh sẽ đến, xoá tan đêm tối

Ngày mới sẽ đến, xoá tan hồi ức xưa

Và anh sẽ đến, mang ấm áp , yêu thương


Hết chương 2

** Review chương 3 :

Cuộc đời là một chuỗi bất ngờ nối tiếp nhau xảy ra.

Và anh là bất ngờ tuyệt diệu nhất của đời em.

" Sếp hay nhân viên cũng chỉ là con người. Anh không mong em nhìn anh như sếp ..... " mà chỉ mong em nhìn anh như một người đàn ông .

Trần Minh đã làm gì để Hà phải đau khổ như vậy ? Satoshi có thể mang lại " bình minh " cho cô ? Liệu cô có gặp lại trai đẹp dưới tán hoa anh đào không ?

Xin mời đón đọc tiếp Chương 3 của tiểu thuyết " Hiro , em về rồi đây ! " của Miiko nha ^^  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net