Chương 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dù hiện tại Hiroto có thể hiểu tiếng hơn những vẫn chưa thành thạo, hơn nữa người luôn làm phiên dịch cho cậu giờ lại..

Thực sự Hiroto không biết như thế nào? Thực sự mệt mỏi.
 
“Hiroto?” Trương Tinh Đặc đi qua chỗ hai người thường ngồi nói chuyện thì thấy bóng lưng quen thuộc, ngồi ở đó.
 
Nghe thấy tiếng của Trương Tinh Đặc Hiroto không buồn quay lại.
 
“Sao thế?” Trương Tinh Đặc tới bên cạnh Hiroto hỏi
 
Thấy Hiroto ngồi im không để ý gì tới mình, Trương Tinh Đặc kéo kéo vai Hiroto.
“Sao thế?”
 
“Không phải cậu không để ý tới anh sao?”
 
“Đâu phải đâu.” Trương Tinh Đặc nói
 
“Cậu tránh anh còn gì.”
 
“Cái này..aiza làm sao” Cái tính trẻ con genz trỗi dậy.

“Mệt nên ra đây ngồi”

“Đi” Thế là Trương Tinh Đặc dắt Hiroto tới phòng của cậu.

Mở của phòng ra là mùi lẩu nồng nặc bay tới mũi.

“Cái này...” Hiroto lắp bắp nói.

Hiroto biết mọi người đều có lén ăn những món ăn ngoài, nhưng chưa mà..

“Cát tường đệ đệ, tới đây nào”

Bởi vì ngoại hình nhỏ nhỏ kết hợp cái khuôn mặt xinh xẻo, dù là người hơn tuổi hay it tuổi đều gọi Hiroto là đệ đệ hết.

“Hai đứa vừa rồi cãi nhau gì thế?” Du Canh Dần hỏi

“Cá ca” Trương Tinh Đặc cao giọng nói
“Nói bé thôi, chú tập chung ăn đi cho anh”

Nói thật chứ cái loa của Trương Tinh Đặc chất lượng nhất cái trại Doanh này. To, ồn ào nhất luôn.

Và bữa ăn đêm cứ vậy mà trôi qua, sự việc vừa rồi cứ vậy mà hai người không nhắc tới, và hầu như hai người đều đứng tránh những ống quay.
 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net