Sói tinh ở cuối thành Tây

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

   Sáng hôm sau, y đứng trước phòng cô gái chờ cô thu dọn đồ đi với y. '' Nhanh lên!'' y thúc giục, ''đây con ra đây!'' Lưu Ly càm ràm. [Còn 23 ngày nữa là hết 100 ngày của hắn rồi]- y nói trong lòng. Nỗi sợ của y càng thêm tăng, '' Đây con đây '' - cô gái cầm nhiều tay nải trên mình bước tong phòng đi ra.'' Ngươi cầm nhiều vậy?'' - y hỏi, '' Tại con sợ không đủ đồ đi trên đường cho sư tôn'' cô gái ngây thơ đáp.'' Ừ , lần sau gọi ta là sư phụ đừng gọi sư tôn nữa" y nhắc nhở Lưu Ly, cô gái gật đầu ,rồi bắt đầu hành trình về hoàng tuyền tìm tiên đế.

**trên con đường chợ**   

  '' Sư phụ, ăn gì?'' cô hỏi '' Gì cũng được'' y đáp. '' Vậy ăn mì nhá?'' cô gái vui vẻ trả lời, '' Ừm, cũng được!'' y miễn cưỡng nói. Đi đến gần cuối đường hai thầy trò mới thấy được một quán mì của hai đôi vợ chồng già.'' Ông chủ cho chúng ta hai bát mì!'' Lưu ly nói lớn, ông chủ " Ừ có ngay đây!'', ông chủ bưng ra hai bát mì nóng hổi, '' Đay của hai người đây, hai người từ nơi khác đến sao ?'' ông lão hỏi. '' à đúng rồi có gì không ạ?'' y hỏi ông lão. '' Haizz ở cuối thành tây này tối đến hay có một con sói hoá tinh hại người ở đây. Nếu hai vị muốn ở đây lậu dài thì cứ cầm theo lông công vào buổi tối nhé. Vì tương truyền nó sợ lông công nhất đấy!'' ông lão đáp lại rồi lắc đầu, '' Ồ chúng tôi cảm ơn ông nhắc trước, nhưng chúng tôi ở lại một ngày rồi đi ngay thôi" y nói, ''ồ vậy chúc hai vị cẩn thận nhé!''. '' Vầng''y vui vẻ đáp.'' Sư phụ người không ăn à nguội hết rồi kìa'' Lưu ly giờ mới lên tiếng, '' Ngươi không thấy ta đang nói chuyện với ông lão sao?'' y đáp lại gay gắt, ''dạ con biết rồi mà chuyện gì vậy?'' cô gái ngây thơ hỏi y, '' Ngươi!'' y liền lấy một thanh trúc được điêu khắc tinh sảo cóc vào đầu cô một cái đau điếng. '' Ai ya đau, con xin lỗi''. Vừa ăn y vừa kê lại câu chuyện cho Lưu ly nghe. 

  * tối *   

  " Sư phụ đến canh 2 chưa? lâu quá!'' Lưu ly càm ràm, '' Chưa đến canh 2 còn lâu, nếu mệt thì ngươi về trước đi!". Cô gái lắc đầu kiên quyết đi với y. Trong lúc chờ con sói xuất hiện, có một chàng trai trẻ đi khắp cuối thành tây, đánh trống kêu '' Sắp đến canh 2, mọi người nên về sớm đi sói sắp đi đêm rồi!'' nghe tiếng của chàng trai, y hỏi "Tối rồi, ngươi không về nhà mà đi ao làm gì? ''. '' Hai vị này? '' cậu trai hỏi, '' Ta chỉ là người đi ngang qua thôi, nghe có yêu nên muốn xem thử'' y đáp lại. '' À, tôi là vật tế cho sói nên phải đi đêm. Nhân tiện rao cho người ta biết mà tránh thôi. Nếu ngài giết được con sói đó thì là phúc phần của người dân cuối thành tây này rồi!'' cậu trai nói, nước mắt ứa ra khiến người ta thương cảm.'' Cậu mấy tuổi rồi?''- y hỏi, '' Tôi 18 tuổi " nghe xong cậu trả lời khiến y bất ngờ và thương hại. Vì mới 18 mà đã phải làm vật tế cho sói thành tinh kia, y an ủi cậu trai rồi hỏi '' Giờ là canh mấy rồi?'', '' dạ canh 2 đúng rồi ạ'' cậu trai thưa y. Bỗng có một con sói, cao lớn, lao ra nhìn thấy mọi người hắn liền bắt cậu trai kia đi. Y không vừa rút kiếm ra chiến đấu với sói, con sói tức giận khi thấy có người giám đối đầu với mình. Hắn lao vào y, hắn vờn qua vờn lại nhưng tất nhiên với y thì có thể né được hết, khi thấy hắn cứ vồ mãi y nhanh nhẹn lấy đuôi kiếm đánh vào bụng hắn. Hắn đau điếng lùi về sau, rồi tiếp tục vồ lấy y, chưa kịp nhìn y đã chém vào bụng hắn 2 nhát. Cảm thấy không đấu lại y hắn quyết định vồ lấy Lưu ly, nhưng ai ngờ y lấy kiếm chặt đầu luôn tên sói. Máu văng tứ tung, bắn lên người y và cô gái. Y cũng chỉ lạnh lùng cầm cái đầu của tên sói đưa cho cậu trai nói '' Đây ta đã giết nó rồi.'' cậu trai bất ngờ đến mức đơ ra đấy. Khi hoàn hồn lại, thấy y người lấm lem máu, đưa đầu tên sói cho cậu. Cậu đã xúc động cảm ơn y rồi gọi mọi người gần đó ra, '' Bà con ơi! Có ngời giết được con sói tinh rồi" nghe thấy thế người cuối thành tây đổ nhau ra xem, thấy y lấm lem máu sói và cầm cái đầu bị chặt đứt của hắn bà con xa gần reo hò vui mừng chào đón y, mời y và Lưu ly thay đồ ăn mừng. 

  ** * sáng* ** 

    Cả tối ăn mừng y giết được sói, mà y mệt mỏi trên giường. '' Sư phụ đi tiếp thôi! '' Lưu ly xông vào phòng y. Nghe vậy y vẫn đành đi tiếp, trên đường ai cũng nhận ra y. Họ còn vui vẻ chào hỏi y, hai thầy trò y đi đến nơi bán mì cua hai vợ chồng già kia nhưng lại không thấy họ đâu. Có người nói với y là cả hai vợ chồng này đã chết lâu rồi, vì một hôm hai người dọn hàng muộn mà bị sói ăn thịt. Đến mồ mã hai vợ chồng già, hai thày trò y thắp hương cho họ cầu cho họ sớm siêu độ. Và y cùng Lưu ly tiếp tục hành trình đến hoàng tuyền tìm Tiên đế.....


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net