1.Câu chuyện

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

__Có couple có thể không thích ⚠️__

__________
"Doãn Kì !"

"Trí Mẫn,em phản ta ?"

"Xin lỗi,nhiệm vụ là nhiệm vụ,không đặt tình cảm trên nhiệm vụ"

"Tôi cũng yêu anh...nhưng thù này tôi phải trả cho chính mẫu thân mình,nếu trách thì phải trách anh quá tin tưởng tôi,trách phụ thân anh đã bỏ rơi mẫu thân tôi rồi tiến tới chiếm đoạt ngôi vị đáng nhẽ phải là của tôi"

"Được...là ta khờ nên mới tin em vô điều kiện như vậy,nhưng..."

"Ta yêu em,em giết ta cũng được,đừng ân hận nhé,ta vẫn thương em.Hải Quỳ vẫn cần người chăm sóc..."Trí mẫn rơi lệ nhưng bàn tay cầm khẩu súng vẫn rất chắc,cơ thể run lên từng hồi như đang ngăn cản Trí Mẫn bóp cò vậy.Vô dụng,đạn được bắn ra,người đi người ở lại,Trí Mẫn cũng chẳng chịu được mà áy náy rời bỏ nhân thế....

"Hết rồi,các em thấy câu chuyện này thế nào ?"Thì ra là câu chuyện lịch sử mà cô đang kể cho mấy đứa nhóc lớp 3,câu chuyện đã khiến học sinh ai cũng khóc và tiếc thay cho chuyện tình này,đơn giản chỉ vì lòng tham,ham muốn ngôi vị của phụ thân Doãn Kì mà đến cuối đã cắt đứt dây chỉ đỏ của cả hai.

"Hức...cô ơi,cái này có thật không ạ,em buồn quá...!"Một bé gái đứng dậy can đảm hỏi về sự uy tín của vụ việc tình yêu đi vào sử sách này.

"Hừm...này là do được trích ra từ cuốn sách cổ được viết bởi quận chúa Lạp,sự uy tín cũng là đáng tin cậy"

"Huhuhu...Hức.."

"Mấy đứa này,lớn lên đi khóc mướn cũng được không chừng"Câu chuyện này rất chính xác nhưng chỉ là nửa sự thật,câu chuyện bắt đầu phải kể đến thời điểm đang có chiến tranh với lực lượng quân xâm lược.

"Hạo Thạc,mau đưa Thái Hanh vào xem xét,mấy tên này,hèn hơn gì nữa !?"Kim Thái Hanh bị quân địch đâm lén,thành ra trọng thương vì độc phát tán,đến tối mới phát hiện.Doãn Kì tức giận quát lên thúc giục mấy người chiến binh khác mời Kim Trân Ni hoặc Điền Chính Quốc đến để khám,chữa trị cho Thái Hanh.Cả hai mới đến đã thấy cơ thể Thái Hanh đang bị tím tái lên vì là loại độc dược mạnh.

Chính Quốc liền lấy đồ nghề ra cứu chữa cho thân thể đầy độc ngừng phát tán tiếp,sau 4 tiếng mới xử lý xong,Trân Ni liền đắp lá thuốc lên người Thái Hanh,Thạc Trân được nhiệm vụ đi đun ấm thuốc nam để khi Thái Hanh tỉnh dậy phải uống liền.Doãn Kì chạy nhanh tới hỏi vội hỏi vàng về tình trạng sức khỏe của Thái Hanh làm Chính Quốc và Trân Ni chẳng hiểu gì vì cách Doãn Kì nói như là đang bắn rap vậy.

"Từ từ thôi Kì Kì..."Người bạn Hạo Thạc bên cạnh nghe mà cũng nhức đầu thay,bèn vỗ vai trấn an Doãn Kì để anh có thể từ từ,bình tĩnh hơn,cũng là vì nhìn gương mặt hai người kia là biết không hiểu Mẫn Doãn Kì đang nói gì rồi.

"À...mình quên"Lúc này anh mới nhận ra rằng mình đã khiến mọi người hơi bối rối,khó xử vì trình độ rap của mình.Rap ai cũng thắng,thua mỗi Thạc Trân thôi...

_____
Đừng ai hỏi tại sao lại có súng nha,tui ko biết nên cho gì ấy mà =))🤡


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net