Cuộc đời em sao vậy...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trước khi vào truyện cho tg giới thiệu nhân vật tí:
N9/bot :Yuuki ( tại thế giới ban đầu của em là em ở Nhật nên đặt tên vậy còn tại sao con trai lại đặt tên vậy thì tí vô truyện r biết)
———————————

Bầu trời đêm nay đẹp thật,đẹp một cách tinh tế để tô lên cái chết của em.Tuyết rơi phủ trắng trời, những còn đường thừng ngày như vụt mất đi ẩn mình dưới lớp tuyết êm ả. Thường vào những ngày tuyết rơi lạnh buốt như vậy chỉ có thể quây quần trong căn nhà là ấm áp nhất. Nhưng sao trong nhà em lại lạnh lẽo bất thường. Căn phòng em vẫn gọn gàng như vậy chỉ khác là em đâu rồi? Em chết rồi... Em đã tự kết liễu cuộc đời mình... Đối với người khác được sinh ra trong một gia đình giàu có là hạnh phúc. Nhưng họ đâu biết trong vô số cái tốt ấy lại là bộ mặt ghê tởm méo mó của người thân em. Vốn dĩ khi sinh ra em đã là con trai, nhưng chỉ vì những sở thích kinh tởm của người nhà mà mọi người ai cũng lầm tưởng em là con gái. Em được người mẹ đặt tên là Yuki(雪) có nghĩa là tuyết. Tại sao lại đặt một cái tên nữ tính ấy cho một người con trai? Đúng em là con trai! Nhưng mà chỉ có em biết điều đó... Gia đình em tuy giàu có nhưng lại rất bệnh hoạn, họ vì muốn có đứa con gái mà đã cưỡng ép em thành con gái... Người phụ nữ mà em hay gọi là mẹ đã luôn tuyên truyền vào trong đầu em rằng em là một đứa con gái xinh đẹp. Gã đàn ông mà em phải gọi là ba ấy luôn bạo hành em, đánh đập em. Còn tên đồ tể luôn bạo hành tìm dục em lại chính là người anh mang chung dòng máu với em. Họ bắt em mặc váy, họ bắt em phải cư sử như một đưa con gái... Em có nghét họ không? Không! Vì em không dám... em dường như không có tiếng nói trong cái thứ tình cảm mà người ta gọi là tình cảm gia đình ấy! Em chỉ có thể ngày ngày cam chịu. Nhưng có lẽ em lại căm nghét bản thân em hơn...em căm ghét bản thân vì yếu đuối, vì sao bản thân lại có sự xinh đẹp không cần có chứ? Khi em có tâm sự em chỉ tự cào xé bản thân... Tại sao em không ngoãn mà nghe lời họ đi nhỉ? Em đã luôn cố gắng ngoan ngoãn rồi mà... Em có được tất cả, từ những thứ rẻ tiền đến những thứ đắt tiền. Họ nghĩ chỉ cần cho em tiền thì em sẽ hạnh phúc làm theo lời họ ư? Họ sai rồi! Đã sai hoàn toàn vì thứ em muốn chỉ là tự do thôi mà? Họ không cho em bước chân khỏi nhà, gắn cái mác yêu thương em để cấm cản em đủ điều. Họ thậm chí để em tự học ở nhà mà không cho em đến lớp. Nhưng tại sao em lại có thể biết đến tự do nhỉ? Nhờ một người bạn em quen. Cậu ấy đã cho em biết được tự do là gì. Em nghĩ cuộc sống em sẽ luôn vui tươi khi có cậu bạn ấy nhưng...họ đã phát hiện ra cậu ấy và giết cậu ấy trước mặt em... Mọi thứ hoàn toàn sụp đổ. Đúng vào ngày cậu ấy mất cũng là sinh nhật em... Vào hôm nay, ngày em tròn 18 cũng là ngày em chọn cách kết thúc cuộc đời mình... Trước khi chết, em cứ mãi ôm lấy cuốn truyện mà cậu ấy cho em, em vừa khóc vừa nhớ lại khoảng khắc của em ở bên cậu ấy. Cuốn sách ấy viết về một cô gái vượt mọi trở ngại để đến với người mình yêu. Cô gái ấy giống như em, luôn bị gia đình cấm cản. Những thứ em để ý của câu truyện này là ác nam có tất cả nhưng lại nguyện bỏ hết để chạy đến chân nữ chính. Lúc mới đọc em luôn chửi rủa ác nam vì quá ngu ngốc nhưng đến bây giờ em mới hiểu được bài sao ác nam lại làm như vậy. Ác nam làm như vậy vì tình yêu...em cũng vậy vì khoảng thời gian cậu bạn ấy chết em mới biết em đã yêu cậu ta...Sau một hồi suy nghĩ, em tiến gần lại với cọng dây đang treo trên trần nhà. Em nhẹ nhàng đứng lên đó và kết thúc cuộc đời mình.
END
—————
Hehe hết truyện r🐦🐦 Dài quá trời luôn á bây:)) Vừa viết vừa buồn ngủ💤💤 à mà thk anh ko phải top9 đâu nhen nhv phụ thoi:() Ôi zời ôi 838 chữ r bye


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net