Chapter 656. Sao lại đến nhiều như vậy?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chapter 656. Sao lại đến nhiều như vậy?
Hoa  m.
"Nào, nào! Chất nhanh lên!"
"Tuyệt đối không được để rơi! Toàn vật quý cả đấy !"
"Được trả hậu hĩnh thì lo mà cẩn thận hơn đi! Đã rõ chưa?"
"Xin người đừng lo!"
Những bao tải đồ chở lên Hoa Sơn đang chất đống như núi. Một hàng dài toàn người là người với một vẻ mặt đầy quyết tâm, trên lưng là những bao tải lớn đó.
"Liệu trong hôm nay có xong hết không?"
"Hình như không đủ người thì phải."
"Hừm. Đã định là trong hôm nay hàng phải đến nơi rồi."
Các thương nhân cũng vứt hết mặt mũi mà sầu lo vì vấn đề này.
"Mọi việc có thuận lợi không?"
"Tiểu đoàn chủ!"
Mọi người đều cúi đầu chào khi Hoàng Tông Nghĩa xuất hiện.
Hoàng Tông Nghĩa nhìn đống hàng đang chất đống và hỏi.
"Thế nào rồi?"
"Tất cả vật phẩm đã chuẩn bị xong. Nhưng để chuyển hết những thứ này lên núi thì không dễ chút nào."
"Mặc dù đã sử dụng một số lượng lớn nhân công, nhưng không nhiều người có thể mang đồ lên đến đỉnh Hoa Sơn. Đây là công việc đòi hỏi sức khỏe và thể lực tốt. ..."
"Hừm."
Trong lúc Hoàng Tông Nghĩa đang quan sát đống hàng hóa thì một người trong số các thương nhân lên tiếng.
"Trước kia nếu chúng ta đem hàng chuyển đến đây thì còn lại người của Hoa Sơn sẽ đến lấy, nhưng sao lần này lại..."
"Chậc."
Nhưng chưa kịp nói xong thì Hoàng Tông Nghĩa đã nheo mắt và tặc lưỡi. Người thương nhân thấy thế liền rụt cổ lại.
"Đó chẳng qua là vì bọn họ giúp đỡ chúng ta thôi. Thử hỏi có thương đoàn nào lại chỉ vận chuyển hàng có nửa đường rồi phần còn lại lại bắt khách của mình tự chuyển đi không hả?"
"...Cái, cái đó."
"Cho dù từ trước đến nay đều như vậy, nhưng không thể nào mãi mãi đều làm cách đó. Những vị đạo trưởng ở Hoa Sơn bây giờ không có nhiều thời gian như trước nữa đâu. Bọn họ không phải vẫn luôn là khách quý của chúng ta đấy sao?"
"Vâng, vâng. Ngài nói không sai chút nào."
Hoa Sơn của bây giờ đã không còn là phái Hoa Sơn ngày trước nữa.
Các thương nhân có thể nói như vậy là bởi ngay từ đầu họ đã quen với việc các đệ tử vận chuyển những bao tải đồ. Nhưng nếu hôm nay là phi vụ làm ăn đầu tiên giữa hai bên, các đệ tử Hoa Sơn nói sẽ chuyển hàng giúp thì chưa chắc thương đoàn sẽ phản ứng như vừa rồi.
'Hoa Sơn đang không ngừng nâng cao vị thế của mình.'
Những người thương nhân hiểu ra vấn đề, nhìn lên Hoa Sơn một lần nữa.
Ai có thể ngờ rằng một môn phái tưởng chừng như sắp sụp đổ lại trở nên hùng mạnh như vậy chỉ trong vài năm??
"Ta cuối cùng cũng đã biết tầm nhìn xa trông rộng của ngài thương đoàn chủ rồi."
"Đúng vậy."

Hoàng Tông Nghĩa dù gật đầu đồng ý nhưng vẫn còn vài suy nghĩ khác.
'Là phụ thân đại nhân tài giỏi, hay Hoa Sơn Thần Long quá mức đặc biệt, chuyện này vẫn phải là suy nghĩ thêm.'
Những người khác chỉ chú ý vào sự lớn mạnh của Hoa Sơn, nhưng hắn lại nhìn thấy thứ khác nữa. Ai có thể ngờ tiểu đạo trưởng gặp cách đây mấy năm lại có thể khiến thế gian rung chuyển như vậy kia chứ?
'Con mắt nhìn người của phụ thân đại nhân đúng là không phải ai cũng có được.'
Hoàng Tông Nghĩa chỉ nghĩ rằng Thanh Minh kỳ lạ, nhưng lại không nhìn ra được điểm đặc biệt của hắn.
Nhờ việc phụ thân đại nhân nhìn ra được sự đặc biệt của Thanh Minh và không ngần ngại đầu tư mạnh cho Hoa Sơn,  n Hạ Thương Đoàn bây giờ mới có thể nắm trong tay phần lợi ích to lớn này.
Có thể số tiền mà chúng ta vận chuyển hàng đến vị trí này là rất lớn, nhưng so với chuyện có thể tham gia vào việc làm ăn khác của Hoa Sơn thì lợi ích đó chẳng phải như hạt cát giữa sa mạc hay sao?
"Nghe cho rõ đây."
"Vâng. Thưa tiểu đoàn chủ."
"Sau này đừng làm tốn thời gian của các vị đạo trưởng Hoa Sơn nữa. Chúng ta phải làm quen từ bây giờ. Vì là chỗ quen biết mà yêu cầu những điều vô lý không phải là điều mà một thương nhân nên làm."
"Chúng ta sẽ nhớ kĩ, thưa tiểu đoàn chủ."
"Lưu tiêu đầu."
"Có!"
"Thuê thêm nhân lực nữa đi."
"Sao cơ ạ? Những những người có thể thuê xung quanh đây đều đã ở đây cả rồi ạ."
"Gọi cả những người khác, bọn họ chỉ cần chuyển hàng đến lưng núi. Phần đường còn lại thay phiên nhau không phải được rồi hay sao?"
"A...! Nếu là vậy thì sẽ không có vấn đề gì nữa rồi."
"Đừng nghĩ quá qua loa. Nên xem thử chỗ nào làm trung gian vận chuyển hợp lý để còn thay phiên. Sau này sẽ còn nhiều chuyến như thế này nữa nên tốt hơn hết chúng ta nên nghĩ biện pháp lâu dài."
"Tuân lệnh, tiểu đoàn chủ!"
Hoàng Tông Nghĩa gật đầu và tiếp tục đưa ra yêu cầu.
"Cẩn thận đừng làm hỏng đồ. Nhìn tình hình thì chúng ta phải liên tục chuẩn bị cho sự kiện lần này nên tránh đừng để xảy ra sai sót"
"Rõ!"
"Làm việc đi."
Nhìn bóng lưng tiêu đầu chạy vội vàng, Hoàng Tông Nghĩa mỉm cười.
'Sự tái khởi của Hoa Sơn.'
Thật là một chuyện đáng mừng.
Quá khứ là  n Hạ Thương Đoàn giúp đỡ Hoa Sơn. Nhưng tình hình bây giờ xem ra là thương đoàn đang nhận được sự trợ giúp từ Hoa Sơn.
Xét cho cùng, với tư cách là một thương nhân, có được một lợi ích là ưu tiên hàng đầu, vì vậy không có lý do gì để phải xấu hổ về sự thật này. Nhưng ...
'Dần dần các thương nhân khác cũng sẽ phải xếp hàng để được làm ăn với Hoa Sơn thôi.'
Đúng như dự đoán.
Nghe nói Hoa Sơn Thần Long đã chuyển nhượng quyền vận chuyển Trà Vân Nam cho Kim Thuyền Thương Đoàn.
Việc này so với thương vụ của  n Hạ Thương Đoàn thì không là gì. Nhưng nếu cứ tiếp diễn như vậy, không chừng một ngày nào đó  n Hạ Thương Đoàn sẽ ở thế bất lợi.
Giao tình và làm ăn là hai chuyện riêng biệt.  n Hạ Thương Đoàn phải liên tục chứng minh được năng lực và giá trị của mình thì mới có thể lâu dài với Hoa Sơn được.
"Sự kiện lần này là một cơ hội tốt."
Không chỉ Hoa Sơn mà còn cả những danh môn chính phái, những môn phái có địa vị cao trong giang hồ cũng sẽ đến. Không có nơi nào tốt hơn nơi này để phô diễn thực lực của thương đoàn.
'Chuyện lần này sẽ một lần nữa củng cố địa vị của Hoa Sơn trên giang hồ.'
Không phải là Cửu Phái Nhất Bang, mà là một trật tự mới khác sẽ được lập nên bởi Thiên Hữu Minh.
"Gió nổi lên rồi."
Hoàng Tông Nghĩa khẽ lẩm bẩm và hướng mắt về phía đông.
Gió thổi về phía Hoa Sơn. Một cơn gió lớn hơn bao giờ hết.
Giang hồ bấy lâu nay đã quá yên lặng.
Luôn có rất nhiều sự kiện lớn nhỏ, nhưng những năm gần đây... ... Không, ít nhất trong hơn 10 năm, không có gì lớn xảy ra để khơi dậy sự quan tâm của mọi người.
Nhưng gần đây bởi vì một cái tên mà khiến giang hồ nổi gió dậy sóng.
Nghe nói Hoa Sơn đã thắng Tông Nam đấy?
Hoa Sơn còn đạt được thành tích tốt nhất trong kỳ đại hội tỷ võ cho thế hệ đệ tử đời sau kia kìa.
Phái Hoa Sơn đó đã đánh đuổi được Vạn Nhân Phòng? Tin nổi không?
Người ta còn nói Hoa Sơn đã đánh bại Đới Tinh Trại của Lục Lâm nữa! Chính là Đới Tinh Trại đó
Còn, còn thắng cả Võ Đang trong trận tỷ võ chính thức! Thậm chí đệ tử đời thứ hai còn đánh thắng đệ tử đời thứ nhất của Võ Đang! Và Hoa Sơn Thần Long đã đánh bại cả trưởng lão Võ Đang đấy!
Hoa Sơn, Hoa Sơn, Hoa Sơn.
Đi tới đâu cũng nghe thấy cái tên Hoa Sơn, khắp nơi đều là chuyện liên quan đến môn phái này.
"Cứ thế này không phải Hoa Sơn sẽ trở thành thiên hạ đệ nhất môn phái sao?"
"Có thật không đó? Còn cả những môn phái lớn khác nữa đấy!"
"Chuyện này không thể suy nghĩ theo lẽ thường được! Hai năm trước ai sẽ nghĩ rằng Hoa Sơn có thể lớn mạnh như bây giờ? Trước đây ai sẽ tin chuyện đệ tử đời thứ hai của Hoa Sơn có thể làm đối thủ của đệ tử đời thứ nhất của Võ Đang hả?"
"...Nói cũng đúng."
"Chuyện không đơn giản đâu. Ai biết trước tương lai sẽ như thế nào?"
Sự chú ý của thế gian đều tập trung vào Hoa Sơn.
Mọi người sẽ cảm thấy hứng thú với một cái tên mới nổi như Tân Tinh trên giang hồ, nhưng sẽ cảm thấy lạ lẫm với một cái tên cũ đã từng quen. Và người ta cũng sẽ không thích cái tên làm rung chuyển cán cân giang hồ.
Tuy nhiên, dù cảm nhận của mọi người là gì, không ai có thể phủ nhận rằng môn phái được nhắc đến nhiều nhất chính là Hoa Sơn.
Hoa Sơn không phải là môn phái mạnh nhất, nhưng rõ ràng đây là môn phái nhận được nhiều sự chú ý nhất.
Và còn...
Có tin tức đã thu hút sự quan tâm đó.
Hoa Sơn đã gửi bái thiếp đến các môn phái khắp thiên hạ!
Hoa Sơn đã bắt tay với Đường Môn, Dã Thú Cung và Bắc Hải Băng Cung để thành lập nên tân liên minh có tên là Thiên Hữu Minh.
Buổi lễ dự tính sẽ tổ chức ở Hoa Sơn Thiểm Tây!
Những người lần đầu nghe được điều này chỉ cười.
Nhưng đến lần thứ hai lần thứ ba, thậm chí có cả những người tận mắt thấy được bái thiếp thì khi đó những người kia đã không còn cười nổi nữa rồi.
"Tân liên minh gì chứ! Chuyện là thế nào hả? Võ Lâm Minh không còn hoạt động nữa sao?"
"Cái gì mà Võ Lâm Minh chứ, là Thiên Hữu Minh! Không phải Cửu Phái Nhất Bang hay Ngũ Đại Thế Gia mà là Hoa Sơn cùng Đường Môn và những môn phái khác đấy biết chưa hả?"
"Chuyện này trước đây có xảy ra chưa nhỉ?
"Có thế nào được! Đương nhiên là không rồi! Từ đầu đến giờ có môn phái nào đi liên minh với môn phái ngoại bang đâu, hơn nữa trước đây Hoa Sơn còn từng là Cửu Phái Nhất Bang nữa đấy."
"Thì thế."
"Cửu Phái Nhất Bang và Ngũ Đại Thế Gia liên minh cũng làm gì có tiền lệ!"
"Vậy, mọi chuyện sẽ thế nào đây?"
"Ai mà biết!"
Mọi người thậm chí không biết phải phản ứng thế nào với điều này.
Đường Môn của Tứ Xuyên, Dã Thú Cung của Vân Nam và Bắc Hải Băng Cung vốn được mệnh danh là đế vương của Bắc Hải. Ai mà nghĩ bọn họ lại có thể liên minh với môn phái nổi tiếng nhất bây giờ, thậm chí có thể trở thành Thiên Hạ Đệ Nhất Môn Phái trong tương lai là Hoa Sơn đây?
Không ai có thể đoán trước được sự kiện này sẽ gây ra tác động như thế nào đối với giang hồ.
"Thế bọn họ sẽ đối địch với Cửu Phái Nhất Bang à?"
"Cái người này thật là! Cứ liên minh lại thì bên kia sẽ là địch hả?"
"Nhưng, nhưng nếu vậy thì đâu nhất thiết phải thành lập liên minh mới. Dù sao cũng kỳ lạ lắm."
"Những môn phái đó hợp lại thì sẽ rất tuyệt, nhưng còn Cửu Phái Nhất Bang thì sao? Hơn nữa Hoa Sơn cũng gửi bái thiếp cho cả Cửu Phái Nhất Bang. Nếu là kẻ thù thì ai lại làm như thế"
"Nhưng mà..."
Nhưng hầu hết đều cảm nhận được.
Chuyện này không đơn giản như bề ngoài.
'Cửu Phái Nhất Bang sẽ để yên không?'
'Vậy thì Đường Môn sẽ rút khỏi Ngũ Đại Thế Gia à?'
'Hai trong Tái Ngoại Tứ Cung tham gia vào tân liên minh rồi thì hai nơi còn lại sẽ ra sao? Bố Đạt Lạp Cung xa xôi nên không tham gia vào chuyện giang hồ không nói, nhưng còn Nam Hải Thái Dương Cung thì sao?'
Giang hồ gần đây tựa như mặt hồ tĩnh lặng.
Nhưng Hoa Sơn lại không ngừng ném đá xuống mặt hồ đang yên ả đó. Những gợn sóng dần tạo thành những cơn sóng lớn.
"Vậy buổi lễ sẽ diễn ra lúc nào?"
"Nghe bảo là cuối tháng này."
"Cuối tháng này? Nhanh vậy á?"
"Không sai đâu."
"Sao lại là lúc này chứ!"
"Ông đi đâu vậy?"
"Phải đến Thiểm Tây xem tình hình chứ!"
"Hả? Thiểm Tây?"
"Buổi lễ thành lập liên minh sẽ được tổ chức ngoài trời, chẳng lẽ họ lại cấm quần chúng đến xem? Có lẽ đó là một thời khắc lịch sử, phải đi và tận mắt chứng kiến ​​nó chứ!"
"Đến mức đó không?"
"Đừng cản ta! Ta phải đi!"
Một tấm bái thiếp đã nâng vị thế của Hoa Sơn trong giang hồ lên một tầm cao mới.
Trong tình cảnh mọi chuyện thay đổi một cách nhanh chóng như thế này, tất cả đều nhận thức được một điều.
Cán cân của giang hồ đã không còn cân bằng nữa.
Chính là trật tự vẫn luôn duy trì từ sau cuộc chiến với Ma Giáo đã bắt đầu bị lung lay.
Lời nói cũng có sức mạnh riêng. Tin tức lặng lẽ lan truyền vào một thời điểm nào đó rồi bùng lên như cháy rừng, sau đó nhanh chóng trở thành một cơn bão và bắt đầu càn quét khắp Trung Nguyên.
Không ai có thể đoán được cơn bão do Hoa Sơn gây ra sẽ cuốn giang hồ này đi bao xa.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net