CHƯƠNG 25: SẤM TRUYỀN

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Sát Thiên Mạch dẫn Hoa Thiên Cốt xuống Minh giới. Thật ra đường đi đến đây không khó chỉ là âm khí và oán khí nơi đây rất rất nhiều. Tiên nhân hay ma tộc, yêu quái tu vi không cao đến Minh giới pháp lực lẫn đạo hạnh sẽ bị bào mòn bởi những oán khí đã tích tụ từ lúc lục giới hình thành. Thẳng cho tới khi người đột nhập Minh giới vì tu vi hao tổn mà thân tử đạo tiêu. Sát Thiên Mạch pháp lực cao cường tạo ra một quả cầu pháp thuật bao quanh hai người đi thẳng đến Diêm La điện. Ngay cả Diêm Vương cũng ngạc nhiên khi hay tin Đông Phương Úc Khanh vẫn chưa đầu thai chuyển thế. Dùng âm dương kính kiểm tra khắp dương gian lẫn âm giới một lượt mà không thấy dấu tích gì của hắn. Diêm Vương toát mồ hôi hột nghĩ đến khả năng hắn đã bị rơi vào một trong những bẫy trận Thượng cổ ở sâu dưới U Minh chi địa dưới tận mười tám tầng địa ngục. Nơi đó thì dù là Diêm Vương cũng không dám bước vào. Nghe nói những kẻ đi tới đó đã không bao giờ quay lại. Diêm Vương nói lại cho hai người nghe suy đoán của mình và khuyên hai người đừng đi đến đó tìm kiếm. Nhưng tiểu Cốt nhất quyết phải đi đương nhiên Sát tỷ tỷ cũng theo ý nàng. Hai người đi hết mười tám tầng địa ngục thì tới một nơi thâm u không chút ánh sáng, mọi thứ như chìm trong bóng tối vĩnh hằng yên lặng đến đáng sợ. Sát Thiên Mạch dùng tay tạo ra hai đốm lửa nhỏ soi sáng phía trước. Dọc đường đi ngoại trừ bóng tối thì chỉ là bóng tối không một vật thể nào xuất hiện ở nơi đây mà oán khí lại nồng nặc hơn bên ngoài gấp nhiều lần. Đột nhiên đốm lửa chiếu sáng vụt tắt.
- chúng ta đã đến U Minh chi địa!- Sát Thiên Mạch trong bóng tối nói với Tiểu Cốt.
Hoa Thiên Cốt luôn sợ hãi bóng tối từ lúc xuống Minh giới đến giờ tim nàng vẫn luôn treo trên cổ họng. Xuyên qua mười mấy tầng địa ngục nàng ôm cứng cánh tay Sát Tỷ Tỷ nhờ có ánh lửa phía trước mà nàng còn yên tâm phần nào. Giờ đột ngột chìm trong bóng tối khiến giọng Tiểu Cốt run run
- sao..sao tự dưng lửa lại tắt vậy?
- tại U Minh chi địa mọi ánh sáng đều không dùng được. Dù có đưa cả mặt trời xuống đây cũng cùng kết quả.- Sát Thiên Mạch nhẹ giọng giải thích cho nàng
Tiểu Cốt trợn tròn mắt. Vậy..vậy làm sao tìm người? Trong không gian tối đen như mực làm sao biết được có những gì ở đây? Nếu có tìm được Đông Phương rồi thì làm thế nào để ra khỏi nơi đây?
- Nhóc con! Mắt tỷ có thể nhìn trong bóng tối bây giờ tỷ phát công truyền cho muội giúp muội cũng có thể thấy như tỷ. Hai người thì tìm nhanh hơn nhưng loại công pháp này cũng chỉ dùng được trong một thời gian ngắn. Ta và muội phải tìm ra tên thư sinh đó đưa hắn ra ngoài. Nơi này không thể ở lâu được đâu.- Sát Thiên Mạch nắm chặt tay Tiểu Cốt nói nhanh cho nàng hiểu rồi vận công
Sát Thiên Mạch và Hoa Thiên Cốt vẫn ở trong vòng bảo vệ. Giờ Y toàn lực phát công khiến cả người như phát ra hỏa diễm mờ mờ, cánh tay nắm chặt tay tiểu Cốt truyền cho nàng khả năng thấu thị của ma tộc. Tiểu Cốt cảm thấy mắt mình nóng lên rồi nàng từ từ thích nghi với bóng tối. Nàng mở bừng mắt và thấy rõ ràng không gian xung quanh. Nơi đây là một vùng không gian mênh mông trải dài đến vô tận, không phân biệt được phương hướng đông tây nam bắc, không xác định trên dưới ra sao. Sát Thiên Mạch lướt nhanh về phía trước, tiểu Cốt cố gắng quan sát xung quanh chợt nàng kêu lên giật giật tay Sát Tỷ Tỷ.
- Sát Tỷ Tỷ! Bên kia!- nàng chỉ tay về hướng trái cách hai người không xa dường như có gì đó đang luân chuyển.
Họ nhanh chóng đi qua. Giật mình khi thấy có một màn hắc vụ (sương đen) quẩn quanh vòng tròn hình như đây là trận pháp gì đó. Hoa Thiên Cốt hét lên

- Đông Phương ca ca! Huynh có ở đó không?
- Cốt đầu! Là muội phải không?- từ trong hắc vụ có tiếng đáp lại đúng là giọng của Đông Phương Úc Khanh.
Tiểu Cốt vui mừng vì đã tìm thấy Đông Phương nhưng lập tức lại càng lo lắng hơn màn hắc vụ này rất khó để phá tan, là một loại trận pháp lợi hại tồn tại từ rất lâu rồi. Sát Thiên Mạch đi vòng quanh màn hắc vụ cảm thấy nó có gì đó quen thuộc. Y vô thức kết một loại ấn chú kì lạ, một luồng gió xoáy từ tay kết ấn phóng thẳng vào hắc vụ. Điều kì lạ xảy ra hắc vụ dần tan biến linh hồn Đông Phương Úc Khanh bị vây trong đó nhanh chóng được Tiểu Cốt kéo ra ngoài.
- đi mau!- Sát Thiên Mạch vì phát công quá nhiều mà sắc mặt trắng bệch
Hai người một hồn bay khỏi đó. Tay Sát Thiên Mạch xuất hiện một sợi chỉ đỏ. Họ lần theo sợi chỉ ra khỏi U Minh chi địa. Vì Sát Thiên Mạch biết vào nơi này rất dễ bị lạc, một nơi không thể phân biệt phương hướng khoảng cách làm sao dễ dàng mà ra khỏi được cho nên Y trước khi vào đã buộc chỉ phép vào đại môn Diêm La điện. Giờ chỉ cần theo sợi chỉ này là có thể trở về.
Tại Diêm La điện, Đông Phương Úc Khanh kể lại chuyện vì sao mình lại bị vây trong hắc vụ ở U Minh chi địa. Ngày đó, khi Đông Phương xuống Diêm phủ đầu thai đúng lúc xảy ra vụ Sát Thiên Mạch cướp lại hồn phách của mình, kẻ thù của Y lại phá rối ngoài Quỷ Môn quan. Đông Phương đành tạm thời chờ đợi những chuyện này qua rồi mới vào ao luân hồi. Nhưng trong lúc đứng xem náo nhiệt có luồng gió kì lạ cuốn hắn xuống mười tám tầng địa ngục rồi một màn hắc vụ vây lấy kéo hắn xuống sâu hơn vào nơi tăm tối. Tiểu Cốt bảo hắn hãy nhanh đi vào ao luân hồi nhưng Diêm Vương nói linh hồn hắn đã bị bào mòn do bị vây lâu trong U Minh chi địa phải ở lại Diêm La điện tu bổ hồn phách lại mới có thể luân hồi chuyển thế được. Đông Phương Úc Khanh cũng không gấp. Chợt như nhớ ra chuyện gì Đông Phương hỏi Tiểu Cốt còn nhớ chuyện của Thần giới ngày xưa không? Tiểu Cốt kinh ngạc gật đầu. Đông Phương nói cho nàng chuyện Lục Sao phát hiện một văn bia thời viễn cổ, hắn có biết loại văn tự cổ trên tấm bia và khi dịch ra thì đó là lời sấm truyền. Nội dung là:
HẬU YÊU THẦN XUẤT THẾ
THIÊN KHÔNG NỔI HUYẾT HỒNG
SÁT THẦN LAI THỨC TỈNH
NHÂN THẦN YÊU TIÊN MA
HỒI THIÊN CỔ HƯ KHÔNG
Sau đó hắn hỏi nàng Sát Thần là ai? Tiểu Cốt im lặng hồi lâu rồi lắc đầu trong mắt thoáng lên tia đau xót. Sát Thiên Mạch bên cạnh vừa soi gương vừa nghe hai người nói chuyện khinh thường chen ngang một câu:
- vớ vẩn! Người tiên giới chỉ giỏi tung tin nhảm, chỉ vài câu tạp nham đã tin sái cổ rồi. Hết Yêu Thần đến Sát Thần, nếu chư thần còn nhiều đến thế sao lại nói Thần giới đã biến mất được chứ. Đông Phương Úc Khanh ngươi lo mà ở đây tìm cơ hội đầu thai. Nhóc Con, hắn đã không còn việc gì. chúng ta về thôi.
Nói xong liền kéo Hoa Thiên Cốt rời Diêm La điện. Ra khỏi phạm vi Minh giới Sát Thiên Mạch dừng lại. Đột nhiên Y hỏi
- có phải muội cũng biết kẻ mang tên Sát Thần từ thời thần giới còn tồn tại?
Tiểu Cốt ngạc nhiên nhìn Y rồi khẽ gật đầu.
- Nhóc con! Chỉ cần là người muội quen biết, miễn hắn không có ác ý với muội thì dù Y là chính hay tà ta cũng không quan tâm. Bằng hữu của muội thì cũng là bằng hữu của ta. Muội hiểu không?- Sát Thiên Mạch yêu thương vuốt ve mái tóc Nhóc con. Vẫn như xưa trong mắt vẫn tràn đầy sự sủng nịnh.
Tiểu Cốt ánh mắt lấp lánh, chỉ mình Sát Tỷ Tỷ là tin tưởng nàng vô điều kiện từ khi nàng mới là tiểu đệ tử Trường Lưu nhỏ bé hay khi nàng phạm sai lầm tày trời người người chỉ trích. Phải, Sát Tỷ Tỷ là Ma Quân nhưng việc đó có là gì. Sát Tỷ Tỷ mãi mãi là tỷ tỷ của nàng cũng như Thuấn Thiên Ca Ca. Dù Ca từng gây ra nhiều lỗi lầm nhưng không bao giờ làm tổn thương đến muội muội của mình. Nhớ lại chuyện xưa, nàng cũng từng phạm lỗi nhưng không phải ông trời đã an bài cho nàng làm lại từ đầu hay sao. Nàng có cơ hội sao Thuấn Thiên Ca Ca lại không có cơ hội. Ca Ca nàng cũng là vị thần tốt mà.
- Nhóc con à! Cũng muộn rồi để tỷ đưa muội về Trường Lưu. Nếu không tên mặt than đó lại kiếm chuyện gây sự. Ài~! Tỷ cũng phải về, tiếp xúc quá nhiều với âm khí da tỷ hình như bị đen đi rồi, phải về dưỡng lại mới được!- Sát Thiên Mạch không vui dẩu môi nhìn nhìn hai tay mình
Tiểu Cốt thấy biểu cảm đáng yêu của tỷ tỷ thì bật cười. Nịnh nọt vài câu rồi cùng Sát Tỷ Tỷ về Tuyệt Tình điện. Chia tay Nhóc con trở lại Hoa Lạc viên. Gọi hai ba tiếng mà tiểu đệ tử không trả lời, Sát Thiên Mạch thở dài
- Lại trốn đi chơi! Mê chơi quá lần này về xem ta làm sao trừng trị con đây! (lời t/g: Không biết giống ai đây ^^!)
Cũng không quá lo lắng cho Tiểu Bạch, với sức của Bạch Tuyết Hạ hiện tại nó không gây họa cho người khác là may. chứ đừng nói có ai gây sự với nó. Mỹ Sư phụ của chúng ta nghĩ vậy liền khoan khoái đi về phía con suối nhỏ trong rừng tắm rửa một phen. Thay bộ y phục mới cả người tỏa ra hương ngọc lan nhè nhẹ, trên áo còn vương hương thanh trà đặc trưng của Tiểu Bạch hòa quyện vào tạo cảm giác sản khoái. Nghĩ tới cô bé bất giác Y bật cười. Tiểu Bạch thật đáng yêu. Lấy từ khư đỉnh ra chiếc giường lớn mềm mại để dưới gốc hoa đào Mỹ Sư phụ tự thưởng cho mình một giấc ngủ ngon  


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net