[JPSS] Tri kỷ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: hxr1117

Translator: Moyuu

Beta-er: ZIC

Thiết kế bìa: Park Hoonwoo

Nhà dịch: MsR. Pebbles

Couple: James Potter X Severus Snape

Thể loại: Đồng nhân Harry Potter, 1X1, soulmates

Ngày đăng: 25 - 08 - 2021

Link: https://msrpebble.wordpress.com/hp-jpss-tri-ky/

--------------------------------------

"... Cậu biết trước rồi đúng không hả cái tên..." James bỗng im bặt đi, bỗng nhớ ra mấy chữ ở trên cổ tay "tri kỷ" của anh là cái gì... "Này! Cái tên thò lò mũi xanh kia! Thả cô ấy ra!"

Snape sau khi bị treo ngược lên thì đã không thể nào che giấu biểu tình dưới mái tóc bóng dầu của mình nữa. Ánh mắt cậu đờ đẫn, như chẳng thèm quan tâm gì cả. "Đúng thế, tao biết lâu rồi." Cậu nhìn về phía cái người đã treo ngược mình lên để đánh, nhướn mày cười nhạo: "Tao còn tính chờ tới lúc mày vui vui vẻ vẻ báo tin cho Lily rồi mới cho mày coi cơ. Tiếc quá, kế hoạch đổ bể hết rồi."

Dứt lời, cậu ta đưa tay lên chùi mũi, cái biểu tình lúc đấy đúng là càng nhìn càng thấy... ghê tởm.

"Cái tên quỷ thò lò..."

"Đủ rồi đấy!" James quát to, ngăn Sirius đang chuẩn bị ếm bùa lại. "Cậu còn muốn thu hút người tới xem nữa hả? Chưa đủ nhiều hay sao?" Anh liếc mắt nhìn một vòng qua mấy người rảnh rỗi đứng vây xem, sắc mặt âm trầm, thu lại đũa phép.

"Chà, không tệ đâu, vậy mà mày cũng nhìn tới ánh mắt của kẻ khác cơ đấy!" Mặt Snape có dấu hiệu hồng lên. Jame chợt phát hiện ra, từ sau khi Lily rời đi thì anh đã ở đây đánh cậu ta hơn cả chục phút rồi.

"... Phản nguyền." James quơ đũa phép. "Yugadim Leviosa."

"... Đi thôi. Hôm nay như thế là đủ rồi." Dứt lời anh liếc nhìn Snape một cái sau đó đút tay vào túi, đi thẳng, không thèm để ý tới những kẻ đang vây quanh.

" Đồ thò lò mũi xanh, chờ đấy cho tao."

Snape chật vật bò dậy, đứng yên vài phút rồi mới phủi bụi dính trên quần áo rồi đi về phía kí túc xá nhà Slytherin. Trước khi bị treo ngược lên thì cậu đã bị thương rồi, không biết bây giờ vết thương có còn chảy máu hay không nữa.

Cậu nắm chặt lấy đũa phép, đột ngột xoay người, đũa phép thủ trước ngực, bày ra tư thế chiến đấu tiêu chuẩn. "Ai?!" Cậu tức giận quát lớn, trong phòng tắm trống rỗng chỉ có mỗi tiếng quát của cậu vọng lại. Cậu mím môi chờ một phút cũng không thấy ai xuất hiện.

"Mau xuất hiện đi." Vẫn chẳng có ai cả. Snape lại nhìn quanh phòng tắm, dè dặt thả đũa phép xuống, xoay người qua chỗ khác.

"!!!" Đột nhiên trước mặt xuất hiện một bóng người dọa cậu hai mắt tròn xoe nhưng thân mình thì không xê dịch gì cả. Người trước mặt cậu chính là cái người đã treo cậu lên đánh cả buổi chiều.

"... Mày cảm thấy hồi chiều tao chưa đủ thảm à?" Cậu lặng lẽ giấu ấn kí bên tay phải ra sau lưng.
James tựa như không phát hiện ra hành động lén lút của cậu, hỏi: "Cậu tắm xong chưa?"

"Liên quan gì tới mày?" Cậu ngẩng đầu trừng mắt nhìn anh.

"Tôi chờ cậu trong phòng ngủ." Không thèm để ý tới sự khiêu khích của Snape, James vòng qua người cậu ta đi ra ngoài.

"Ha! Đây là nhà Slytherin đấy."

"Tôi biết."

Snape lạnh mặt, chậm rãi lau khô người, mặc áo khoác lên rồi mới ra khỏi phòng tắm. Biết rõ việc Potter đang ở trong phòng đợi khiến cậu chẳng muốn quay về đó chút nào, nhưng mà bài tập của cậu còn chưa làm xíu nào đâu. Rốt cuộc anh ta muốn thế nào chứ? Đương nhiên là cậu không thể nào biết được rồi, cậu cũng có đi guốc trong bụng anh ta đâu. Cậu càng lết càng chậm.

Quả nhiên... Snape trợn tròn mắt nhìn bạn cùng phòng của mình nằm la liệt, hình như bị ếm bùa hôn mê.

"Vậy nên, rốt cuộc mày tới đây làm gì?"

Trong mắt James hiện lên một tia không kiên nhẫn, nói: "Xem vết thương ở trên đùi cậu."

Anh càng chờ cậu bước tới thì Snape lại càng đi càng chậm.

"Cảm ơn lòng dạ bồ tát đột nhiên xuất hiện của mày nhưng mà tao không cần."

"Khi nào xem được vết thương của cậu xong thì tôi mới biết là cậu có cần hay không cần được." James bước nhanh tới, tính khiêng Snape lên nhưng cậu lại lôi đũa phép ra chỉ thẳng trước ngực của James.

"Tao nói cần là cần, không cần là không cần. Biết chưa?" Cậu liếc thấy gân xanh ở huyệt thái dương của James giật liên hồi. "Mày đi về đi, tao đi làm bài tập của tao. Tao biết thừa là mày sẽ chẳng để bụng đâu."

Ngay lúc cậu chuẩn bị cất đũa phép đi thì James nhanh chóng vật cậu xuống giường, giật lấy đũa phép của cậu ném ra xa.

"Này! Rốt cuộc mày muốn thế nào?" Snape giãy giụa muốn tránh thoát nhưng sức lực của cậu quá nhỏ, chẳng suy chuyển được gì.

"Muốn xem rốt cuộc cậu thế nào." James cúi xuống nhìn về phía nửa thân dưới của Snape, thì thầm vào tai cậu: "Thò lò mũi xanh, đừng có để tôi nói lại lần nữa, biết chưa?"

"... Thế thì mày làm lẹ một chút đi." Cậu nghiêng đầu sang một bên, né tránh ánh mắt phẫn nộ và không kiên nhẫn của người nào đó.

James đứng dậy, dùng tay tách hai chân cậu ra, quỳ xuống. Miệng vết thương nằm ở bên đùi trong bên phải ngay gần đầu gối, dài gần hai inch, không sâu lắm tuy không nông, nhưng đủ để nhìn thấy phần thịt đã trắng bợt ra do mất nhiều máu.

James do dự một chút nhưng cuối cùng vẫn lấy lọ thuốc mỡ mình mang tới. Ngay khi cái nắp bằng gỗ đàn hương được mở ra, trong nháy mắt, Snape đã ngửi thấy mùi thuốc mỡ thoang thoảng. Cậu đột nhiên cảm thấy thư thái, cả người vốn đang căng cứng cũng dần dần buông lỏng. Thuốc có công dụng an thần à? Cậu mơ mơ màng màng nghĩ.

James lấy chút thuốc mỡ bôi lên miệng vết thương, cảm giác man mát, không đau như cậu nghĩ. Bỗng cậu lại tò mò không biết là thuốc này phải bôi như thế nào, về sau bị thương mà cũng bôi thuốc này thì tốt rồi. Snape vẫn cảm thấy hơi hơi mông lung, Potter bôi thuốc mỡ cũng quen tay quá thì phải, chẳng lẽ lúc trước vẫn hay tự bôi cho mình à? Cậu hơi lim dim. Chờ đã, sao Potter lại vén áo của cậu lên làm gì? Mẹ nó, buồn ngủ quá... Cơn buồn ngủ cũng không bởi vì Snape là một pháp sư mà tha cho cậu. Snape bất lực nhắm mắt lại.

James vừa giúp Snape bôi thuốc lên mấy vết thẹo cũ, vừa chăm chú nhìn tri kỷ của mình từ từ chìm vào giấc ngủ say, ánh mắt trở nên nhu hòa, giúp Snape chỉnh lại tư thế rồi chống tay nằm nghiêng bên cạnh nhìn cậu.

Nói thật thì chẳng lẽ cậu nghĩ anh không biết cậu là tri kỷ của anh hay sao? Anh có ngốc đâu cơ chứ, chỉ là... chỉ là nhìn thấy cậu thích Lily như vậy nên anh mới giả vờ không biết mà thôi. Hầy... Nếu không phải tại vì hôm nay bị Sirius phát hiện thì anh vẫn định giả vờ tiếp. Không biết cậu có biết tri kỷ của Lily là ai không nhỉ? Là Remus đó, không phải anh. Anh cũng không có ý định theo đuổi cô ấy, quan hệ của anh với cô ấy chỉ hơi hơi tốt một tí mà thôi, cũng tiện tác hợp cho hai cái người tình trong như đã mặt ngoài còn e kia nữa.

James nghiêng người qua hôn nhẹ hai cái lên trán Snape. Anh cuộn áo choàng lại thành một cái gối đặt ở cạnh gối của Snape, lại đặt một cái báo thức ngay trước khi Snape và bạn cùng phòng của cậu tỉnh lại rồi kéo ít chăn đắp lên bụng, sau đó nắm lấy tay tri kỉ của mình, cùng chìm vào giấc ngủ.

END.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net