Chương 40

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Căn hộ 740...

Sau khi nhận được cuộc gọi của Trần Phi, Tiêu Chiến và Vương Nhất Bác cấp tốc đến hiện trường vụ án.

Cũng cùng một khu nhà anh ở nhưng lần này địa điểm gây án còn gần nhà anh hơn. Nghe nói nhiều nam thanh niên trẻ bị sát hại liên hoàn làm mọi người trong khu chung cư ai nấy đều không khỏi lo sợ. Suốt dọc đường anh đến nhìn thấy không biết bao nhiêu gia đình có con trai lớn đều cấp tốc dọn đi về quê trong đêm.

Thân là một viên cảnh sát, nhân dân bất an, quốc gia hỗn loạn anh sao có thể yên vui mà đắp chăn êm đệm ấm mà ngủ được. Đêm nay anh quyết chiến đấu tới cùng vì nghĩa lớn.

Vương Nhất Bác còn khổ hơn, cậu cũng không còn lựa chọn nào khác. Không đi thì không an tâm lại còn bị anh mắng, đi rồi lại không được ngủ. Trời vừa tối vừa lạnh thế này phải lang thang bên ngoài kiểm tra hiện trường gì đó, cậu là ma nhưng cậu cũng biết ngủ nghỉ khỏe chứ bộ. Cậu thở dài bất lực, ôm vẻ mặt không cam lòng lon ton đi theo anh.

Khi cả hai đến nơi, căn hộ của nạn nhân nhóm người bên cục cảnh sát đã đến đông đủ. Ngay cả sếp Dương bình thường hiếm khi đến hiện trường kiểm tra, lần này anh ta cũng xuất quân lên tuyến đầu, xem ra vụ án này phía cấp trên thật sự rất xem trọng.

Tiêu Chiến chỉnh chu lại trạng thái tốt nhất rồi bước vào bên trong chào hỏi.

- Sếp Dương, anh cũng tới sao?

- Đương nhiên tôi phải tới, tới xem các cậu tra án tới đâu chứ! - Sếp Dương bực tức, nói lẫy. - Đợi các cậu tìm được manh mối tên hung thủ kia đã giết tới người thứ năm rồi đó!

- Người thứ năm? - Anh tròn mắt ngạc nhiên.

- Phải. Cách đây ba mươi phút bên tổng cục gọi tôi nói đã có năm người báo án, tất cả nạn nhân đều chết kì quái tương tự nhau. Trong hai ngày ngắn ngủi mà tên hung thủ đã sát hại đến năm người, rõ ràng đây là một hung thủ giết người liên hoàn. Vì an ninh của khu vực và người dân, bên tổng cục lệnh tôi phải trực tiếp xuống đây chỉ huy vụ này. Hai cậu cứ tiếp tục tìm manh mối đi, tôi đi hỏi thêm những nhân chứng bên ngoài.

- Dạ.

Tiêu Chiến và Trần Phi cúi đầu lễ phép đáp rồi cùng nhau bước vào phòng ngủ nơi nạn nhân bị sát hại.

Vương Nhất Bác cũng học theo hai người kia mang bao giày và găng tay khám nghiệm đàng hoàng mới tiến vào trong. Thoạt đầu nhìn căn phòng ngủ không quá mười mét vuông này có chút ngột ngạt quái lại sau đó lại cảm nhận thấy một luồng âm khí nặng nề bao trùm xung quanh, lòng cậu đột nhiên có chút bất an.

Tiêu Chiến tập trung quan sát vật dụng xung quanh rồi nhìn đến cái xác trắng bệch pha chút ngà ngà đen nâu trên giường, tư thế hệt nạn nhân đầu tiên. Anh chậm rãi lui người về phía cậu, cất giọng thì thầm hỏi.

- Nhất Bác, em nói xem chuyện này là thế nào?

- Theo em thấy, nhìn tư thế cậu ta lúc chết có thể đoán được quả thật là bị thượng đến chết. Nhưng nhìn nước da, nếu nói là chết lâu cũng có thể...

- Không thể nào, nếu là chết lâu nhất định sẽ bốc mùi hôi thối phân hủy, tình trạng hiện tại đoán chừng chỉ mới bị sát hại không quá ba giờ đồng hồ.

- Vậy nếu bị hút cạn dương khí đến chết cũng có khả năng.

- Ý em...em cũng tin không phải do người sống làm sao?

Vương Nhất Bác đảo mắt qua nhìn xác chết một cái, ánh mắt liền thu lại sợ hãi, giọng run run đáp.

- Lúc trước ở nghĩa địa, em từng nhìn thấy Tiểu Quỳnh tinh linh bắt được một ác ma. Hắn ta trốn đến trình diện Thần Quan trưởng rồi chạy đi tìm mấy thanh niên trẻ khỏe mạnh hút dương khí đến chết. Mấy người bị hút dương khí kia đều chết trong trạng thái này, khí sắc đều sạm lại như xác khô.

Tiêu Chiến nghe xong quả thật cảm thấy lời cậu nói và suy đoán ban đầu của mình có vẻ khả thi hơn. Anh chầm chậm bước qua chỗ pháp y nghiệm thi đang làm việc xem lại lần nữa.

Quả đúng thật như lời Vương Nhất Bác nói, xác chết kia nhìn thoạt qua hệt giống xác chết khô nhưng lượng máu trong người vẫn nguyên như cũ không có dấu hiện gì của hiện tượng mất nước, đây rõ ràng là giống mất sinh khí hơn.

Nhóm pháp y cũng như đội cảnh sát đều làm việc cực lực mấy giờ đồng hồ vẫn chưa nghỉ. Hai vị bác sĩ mặc đồ bảo hộ đang nghiệm thi xác chết, vị bên trái lớn tuổi hơn chính là bác sĩ Từ của đội trọng án. Làm việc với anh nhiều lần, anh rất rõ tài năng của ông, ngay cả chi tiết nhỏ nhất trước khi chết của nạn nhân cũng có thể tìm ra, không việc gì qua mắt được ông ấy.

Nhưng lần này lại khác, bác sĩ Từ cùng vị đồng nghiệp kia quan sát trước sau rất lâu vẫn không kết luận được gì. Ông suy tư đứng một góc tự ngẫm gì đó một mình, chốc chốc lại lắc đầu bất lực. Tiêu Chiến bước tới hỏi han.

- Bác sĩ Từ, thế nào rồi?

- Chuyện này... haizz, tôi đã hành nghề hơn ba mươi năm, loại tình huống nào cũng đã thấy qua, nhưng lần này thật sự không thể lý giải được.

- Như vậy nghĩa là sao? - Anh sốt sắng hỏi tới.

- Cảnh sát Tiêu, cậu xem... tư thế nạn nhân này rõ ràng giống bị đàn ông cưỡng bức trước khi chết. Tôi đã kiểm tra hậu môn một lượt đúng là có dấu vết bầm tụ máu, xem ra trước khi tử vong nạn nhân từng cùng hung thủ quan hệ tình dục, nhưng vết tích còn sót lại không hề tìm được một chút tinh dịch nào. Nếu nói hắn dùng bao cũng có khả năng, nhưng mà chúng ta không tìm được vỏ bao hay bao đã dùng qua ở đây. Trường hợp hung thủ bình thản thu dọn mấy thứ đó xác suất rất thấp.

- Vậy nếu như hung thủ chỉ dùng đồ chơi tình dục với nạn nhân.

- Cũng có khả năng, nhưng xem lại vách tràng bên trong cũng không giống bị mấy thứ nhân tạo gây ra, nếu có đi chăng nữa cũng không đến nổi đột tử. Nhưng mà... - Ông đột nhiên nghĩ tới gì đó, tinh thần phấn chấn. - Tôi muốn đưa thi thể nạn nhân về phòng phẫu thuật kiểm tra chất kích thích hoặc thuốc nạn nhân dùng trước đó.

- Được, làm phiền bác sĩ Từ!

Tiêu Chiến cúi đầu chào bác sĩ Từ rồi thẫn thờ bước ngoài cửa.

Đêm nay thật lạ, khu chung cư này vốn là nơi phồn hoa nhộn nhịp nhất thành phố, vậy mà mới hơn 8 giờ tối đã yên ắng đến đáng sợ. Tiêu Chiến lướt nhìn xung quanh, thở dài buồn bã.

- Tán Tán, anh nghĩ vẫn còn khả năng khác, là do con người làm sao?

- Không phải anh không tin lời em, nhưng chuyện quỷ thần đó làm sao có thể đem ra giải thích phá án được. Chúng ta tin nhưng sếp Dương và bên cục sẽ tin sao?

Cả hai chán nản tựa vào một góc im lặng.

Sếp Dương sau khi hỏi cung những người liên quan liền quay trở lại hiện trường gọi nhóm người Tiêu Chiến sang phòng bảo vệ cuối dãy hành lang họp riêng. Tất nhiên Vương Nhất Bác chỉ là người ngoài không thể tham gia cùng, cậu đành ủy khuất ngồi chỗ đông người chờ anh cho đỡ sợ.

.

Bóng tối lạnh lẽo bao trùm thành phố làm bầu không khí đêm nay thêm phần nặng nề, yên ắng. Sếp Dương ngồi đối diện Tiêu Chiến và Trần Phi thở dài.

- Bên phía các cậu đã phát hiện ra được gì chưa?

- Dạ chưa ạ. Nhưng bác sĩ Từ muốn chuyển xác về phòng phẫu thuật kiểm tra thêm. - Tiêu Chiến cẩn trọng đáp.

- Vậy thì chờ thêm bên phía pháp y vậy. Tôi cũng đã hỏi những người hàng xóm xung quanh nạn nhân. Tất cả bọn họ đều không phát hiện manh mối hay người có liên quan đến vụ án hết. Ngay cả bảo vệ cũng nói không hề có người lạ nào ra vào. Bước đầu có thể đoán hung thủ là người sống trong khu chung cư này.

- Nhưng mà ở khu chung cư này hơn năm ngàn dân sinh sống, nếu chúng ta tra từng người một là chuyện bất khả thi, với lại giữ họ không ra ngoài vài ngày chỉ sợ làm lòng người phẫn nộ sinh thêm chuyện rắc rối.

- Tiểu Chiến nói phải, tôi cũng nghĩ đến chuyện này rồi. Nhưng theo hướng gây án liên hoàn này chỉ sợ hung thủ vẫn chưa có ý dừng lại.

- Sếp, theo em thấy, tất cả năm nạn nhân này đều có một điểm chung, họ đều là nam độ tuổi từ hai mươi đến ba mươi, độc thân, đặc biệt lúc sinh thời đều rất đẹp trai được nhiều người ái mộ. - Trần Phi lên tiếng nói.

- Ý cậu hung thủ chính là ganh tỵ với nạn nhân nên ra tay sát hạ sao?

- Không. Nếu là trả thù vì ganh tỵ, hung thủ sẽ có khuynh hướng tâm lý méo mó, hắn thường căm phẫn mà chà đạp thân xác nạn nhân như rạch mặt, đâm nhiều nhát lên cơ thể. Nhưng ở đây chỉ làm tình đến chết, chứng tỏ hắn ta chỉ muốn chiếm đoạt nam nhân xinh đẹp để thỏa mãn dục vọng của bản thân.

- Tiểu Phi nói có lý. Bây giờ chúng ta chỉ còn một cách chính là tìm tất cả những người có tiêu chuẩn phù hợp có thể bị sát hại trong khu chung cư này để giám sát bảo vệ, có lẽ hung thủ sẽ nhanh chóng tìm đến thôi.

Sếp Dương phấn chấn lại tinh thần, tiếp tục phân công nhiệm vụ.

- Bây giờ hai cậu đến chỗ quản lý chung cư lấy danh sách những người phù hợp, sau đó giả làm người dân bình thường sinh sống ở đây để tiện hành động. Tiểu Phi khu A, B. Tiểu Chiến cậu sống ở khu D đã quen chỗ này, cậu phụ trách khu D và khu C luôn nhé.

- Dạ.

Cả hai khẽ cúi đầu đáp lại nhận lệnh rồi rời đi. Tiêu Chiến sau khi lấy được danh sách các hộ dân và "đuổi" người nhà về trước mới bắt đầu công việc giám sát của mình.

Theo phỏng đoán, đêm nay cảnh sát đều tập trung khu C, chắc hẳn tên hung thủ sẽ không dại dột sang đó gây án lần nữa. Vì vậy, Tiêu Chiến quyết định rẽ sang khu D nhà mình đầu tiên.

.

Trời mỗi lúc mỗi tối hơn, bây giờ cũng gần nửa đêm, các hộ dân khu này vì nghe mấy vụ án khu bên cạnh liền sợ hãi tắt đèn khóa cửa đi ngủ từ sớm, ngay cả một bóng đèn nhỏ cũng không chừa.

Dưới ánh đèn le lói còn sót lại dọc hành lang càng làm tầm nhìn của anh mờ ảo. Cảm giác lành lạnh đáng sợ bao trùm, dường như anh cảm nhận được từ lúc nãy đến giờ luôn có một cặp mắt đáng sợ nào đó dõi theo nhưng kiểm tra một lượt đều không thấy ai, có lẽ do anh mệt quá nên tưởng tượng ra thôi. Anh cười thầm trấn an rồi đi tiếp.

Rõ ràng trước đây anh rất dạn dĩ, một mình canh nhà xác còn không sợ, vậy mà ở cái chỗ anh quen thuộc nhất lại cảm thấy sợ hãi. Không lẽ anh ở chung với con ma nhát gan kia lâu quá nên bị lây sang?

Đang suy nghĩ vu vơ mấy chuyện tào lao trên trời dưới đất kia, bỗng một cơn gió lạnh từ sau ập tới. Dải bóng đèn dọc hành lang bất ngờ chớp chớp vài cái tắt ngúm. Tiêu Chiến chưa kịp phản ứng gì liền bị bóng đen phía sau vồ tới. Tiếng đèn pin trên tay anh rơi xuống, giọng thét thất thanh vang vọng.

"Aaa"~

=======
😰😰😰😰😰😰

Chúc mừng sinh nhật BXG, chúc nhà BXG chúng ta ngày càng phát triển thành nhà lớn hơn, mãi mãi yêu Bác Chiến 😘😘😘😘😘😘😘

P/s: chap hôm nay up vì mừng sinh nhật BXG, lịch up vẫn như cũ nha bà con 😚😚😚😚 thứ 3 tuần sau tiếp tục up nhoa

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net