Chương 38. Tỉnh lại

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dục Tú Cung.

Thường công công đọc xong thánh chỉ cũng không dám coi khinh, vẫn cung kính nói: "Thục Phi nương nương, mời ngài tiếp chỉ."

Sắc mặt Thục Phi tái nhợt, mấy lần đứng không vững, may là bên cạnh còn có Tần ma ma đỡ nàng. Nàng không dám tin nhưng cũng biết rằng Thường công công không dám giả truyền thánh chỉ.

"Thường công công..... Chuyện của Phương Hoa Cung bổn cung đã nghe nói, việc này đích xác là bổn cung xử lý không thỏa đáng, ngày sau chắc chắn sẽ tới giải thích với Gia muội muội, chỉ là...... mong công công nói với Hoàng Thượng nhất định phải nghiêm tra, chuyện cản người đó không phải là do bổn cung làm."

Thường Hỉ An kinh ngạc với Thục Phi đột nhiên thu liễm hiểu chuyện, khách khí nói: "Nương nương yên tâm, Hoàng Thượng đã sớm hạ lệnh nghiêm tra chuyện này."

Tiễn Thường Hỉ An đi xong, Thục Phi lúc này mới dám nổi giận, "Rốt cuộc là tiện nhân nào dám vu hãm bổn cung? Đừng để bổn cung điều tra được, nếu không nhất định phải lột một tầng da của nàng ta!"

Buổi sáng vốn dĩ đã bắt được ma ma cản đường cung nữ, lại không nghĩ tới vị ma ma kia cứ một mực chắc chắn là do Thục Phi sai bảo, không đợi Thục Phi hùng hổ mà tìm tới người đã chết bất đắc kỳ tử.

Tần ma ma rót một ly trà, an ủi nói: "Nương nương, ngài đừng lo lắng, cứ làm theo lời lão nô chắc chắn sẽ không có việc gì, Hoàng Thượng nhất định sẽ điều tra rõ."

Lý Thục Phi cắn răng: "Lần này lại tiện nghi tiểu tiện nhân Gia Ý kia! Sao nàng ta lại không bệnh chết luôn đi! Nàng ta cũng thật thủ đoạn, Vân Phi từng một lần đoạt người từ chỗ nàng ta, nàng ta liền trắng trợn táo bạo mà đem người đoạt lại....." Sau đó lại mỉm cười che miệng, "Nhưng mà nhìn thấy nàng ta cùng Vân Phi chó cắn chó, bổn cung thực chờ mong a!"

Tần ma ma an ủi nói: "Nương nương, nàng ta chẳng qua cũng chỉ là một cái Mỹ nhân mà thôi......"

Nụ cười của Lý Thục Phi biến mất, phỉ nhổ nói: "Một cái Mỹ nhân mà cũng dám cùng Vân Phi đoạt người, có thể thấy được dã tâm không nhỏ! Hừ, bổn cung cần phải bóp chết nàng ta trước để tránh hậu hoạn sau này."

[Đinh! Chúc mừng ký chủ hoành thành nhiệm vụ chi nhánh 'Thục Phi phẫn nộ'! Khen thưởng giá trị kinh nghiệm thuộc tính nhân vật, thuộc tính cơ bản 20 điểm, khen thưởng 1 phần quà ẩn thân, kích hoạt kỹ năng sinh hoạt 'đầu bếp']

[Đinh! Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ chủ tuyến thứ nhất 'Sơ hoạch thánh tâm'! Khen thưởng giá trị kinh nghiệm thuộc tính nhân vật, thuộc tính cơ bản 30 điểm, khen thưởng giá trị kinh nghiệm kỹ năng sinh hoạt 10 điểm, khen thưỡng 1 phần quà cung đấu, khen thưởng 1 manh mối của 'Thanh Long bội']

Hà Lương viện thấy Hoàng Thượng đã đi rồi nhưng cũng không dám buông xuống tâm, đến buổi chiều khi hoàng đế lại tới Phương Hoa Cung thì lại càng lo lắng.

Hoàng Thượng nhất định sẽ biết thái độ đùn đẩy của nàng trước đó, nàng lo lắng Gia Ý sẽ mách lẻo trước mặt Hoàng Thượng, cáo trạng nàng.

Có lẽ là vì có Hoàng Thượng ở nơi đó, hoặc cũng là nghe nói Gia Ý vừa mới tỉnh lại, Hà Lương viện trang điểm tỉ mỉ một phen rồi mới tới cửa cầu kiến.

Gia Ý ngồi ở mép giường, Hàm Chi bưng dược cẩn thận mà bón cho nàng.

Khuôn mặt Gia Ý tuy còn có chút trắng bệch, nhưng nhìn cũng đã có tinh thần hơn nhiều.

Nàng ngoan ngoãn uống một ngụm thuốc, quay qua nhìn Tạ Yến đang ngồi một bên, lại uống một ngụm thuốc, lại quay qua nhìn Tạ Yến một cái.

Hàm Chi nhìn thấy, trong mắt tiểu thư toàn là tình yêu cùng không tha không có chút nào che dấu.

Kỳ thật, không phải là Gia Ý tưởng niệm Tạ Yến cỡ nào, chỉ là...... nàng ngủ một giấc dậy thấy số liệu trên màn hình điều khiển bay vọt, không chỉ có kinh hỉ, mà còn rất..... khó hiểu.

Hoàn thành được nhiệm vụ chi nhánh, ân, nàng có thể hiểu được, Lộc Linh đã đem chân tướng nói cho nàng, Thục Phi kiêu căng ngạo mạn lần này ngã một cái đau như vậy, còn mất hết mặt mũi, chỉ sợ về sau nàng ta sẽ càng hận nàng.

Nhưng mà, vì sao nhiệm vụ 'Sơ hoạch thánh tâm' cũng hoàn thành rồi? 'Sơ hoạch thánh tâm' có nghĩa là...... nàng đạt được tâm của Tạ Yến rồi sao? Có phải là Tạ Yến đã có một chút xíu thích nàng hay không?

Tuy rằng không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng trong lòng Gia Ý lại ngọt ngào, khả năng đây là niềm vui sau khi hoàn thành nhiệm vụ đi?

Đây có phải có nghĩa là nàng có thể ngày càng được phúc trạch của hoàng đế bảo hộ không?

Tiểu cô nương tủm tỉm cười mà nhìn hắn, tình ý trên mặt Tạ Yến muốn bỏ qua cũng không được.

Hắn phất tay để cung nhân lui ra, thanh giọng nói: "Khụ, sao lại nhìn trẫm như vậy?"

Gia Ý ngửa đầu, mềm mại nói: "Hoàng Thượng tốt với tần thiếp, tần thiếp thích Hoàng Thượng."

Đối tốt với nàng? Là gọi thái y tới để xem bệnh giúp nàng sao? Tâm Tạ Yến bỗng dưng mềm nhũn, duỗi tay xoa mặt nàng, "Vậy nếu trẫm không tốt với nàng, nàng liền không thích trẫm sao?"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net